• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì yêu mà hèn mọn - Lặng yên dưới vực sâu 7




Hôn nhân của hai người tựa hồ như bước trên một lớp băng mỏng , bất cứ lúc nào cũng có thể tan chảy Trịnh Thái cả tháng này không về nhà,anh sợ gặp cô, sợ đối mặt với cô, sợ cô lại đòi ly hônbây giờ anh mới biết trong lòng mình có nhiều nỗi sợ đến thếNhưng anh không biết anh càng làm thế càng đẩy 2 người xa nhau hơn mà thôi
* * *
Dương An thẫn thờ ra khỏi bệnh viện,trông cô lúc này chẳng khác gì một các xác không hồn,tay cô xiết chặt tờ kết quả xét nghiệm của bệnh viện, bên tai cô còn văng vẳng lời bác sỹ vừa nói
[ -"Cô An, qua kết quả xét nghiệm thì cô đã mang thai 2 tháng rồi, nhưng cái thai này cô không thể giữ được"
-"Là sao ạ?"
-" Kết quả kiểm tra còn cho thấy cô đã mắc phải bệnh tự miễn luput giai đoạn cuối Nếu cứ cố chấp giữ lại đứa trẻ này thì e" vị bác sy kia nói đến đây ngập ngừng dường như có điều khó nói
-" Bác sỹ cứ nói tiếp đi Ạ!"
-" Cái thai có thể chết lưu bất cứ lúc nào , mà trong quá trình mang thai cô không thể sử dụng thuốc , điều này sẽ làm bệnh của cô tiến triển nhanh hơn rất nguy hiểm đến tính mạng Tôi khuyên cô nên bàn bạc thật kĩ với chồng"]
Điện thoại đổ chuông liên tục mà cô không hề phát hiện , mãi cho đến người qua đường nhắc cô mới nhấc máy nghe
-" cô làm gì mà tôi gọi cô nãy giờ mà cô không thèm nghe,cô coi thường bà già này đúng không"
-"con xin lỗi mẹ"
-"cô thì lúc nào cũng chỉ xoen xoét cái lỗ mồm thôi, về nhà ngay cho tôi"
-"Vâng con sẽ về ngay"
Vừa vào trong nhà, Dương An đã trông thấy Giang Tuệ đang ngồi cạnh bên mẹ chồng cô, vành mắt cô ta đỏ hoe Trịnh Thái cũng vừa hay trở về, nhìn thấy Giang Tuệ và Dương An mặt bỗng chốc trở nên hoảng loạn,đoán được mục đích của mẹ mình Anh tiến lại nằm lấy tay Dương An kéo cô rời đi Mẹ anh tức giận đứng phắt dậy hét lên phía sau" nếu anh còn coi tôi là mẹ thì đứng lại đây cho tôi "Đáp lại cơn cuồng nộ của mẹ anh quay lại bình thản đáp"con biết mẹ định làm gì, nhưng con k thể nghe theo ý mẹ được, còn nếu mẹ muốn từ con, được,mẹ cứ coi như k có đứa con trai này đi"Nói xong trịnh Thái dứt khoát quay người kéo theo cô rời khỏi nhà, đằng sau là bà Hà không ngừng mắng chửi
###
_"Anh kéo em làm gì,buông tay em ra,anh đang làm em đau đấy"
_"Em về nhà mẹ làm j, chẳng phải anh đã dặn em là không về đấy một mình rồi cơ mà"
"_anh đang dấu em chuyện gì phải không"thấy anh chần chừ k nói cô đe doạ" nếu anh không nói em quay lại tìm mẹ hỏi xem vừa nãy mẹ định nói gì"Trịnh Thái bấn loạn nắm lấy tay cô cầu khẩn" Là ngoài ý muốn ,Giang Tuệ cô ấy có thai rồi Nhưng em yên tâm ,anh sẽ xử lí chuyện này Đều tại anh khốn nạn nó Em phải tin anh,đừng nghe theo mẹ"
Cô đẩy anh ra, bất giác ôm lấy bụng,nghĩ đến đứa bé còn chưa ra đời này đã phải đi giành cha cô thấy thật chua xót, lòng cô như đang có trăm ngân con kiến châm chích Cảm giác bị phản bội, bị lừa dối bủa vây lấy cô làm cô đứng không vững mà ngồi thụp xuống chiếc ghế bên cạnh Trịnh Thái nhìn thấy biểu cảm của cô càng thêm sợ hãiCô nhìn anh đang quỳ bên cạnh mình mà trở nên bình tĩnh lạ thường, cô nói" Anh định giải quyết chuyện này thế nào?"
_"Anh sẽ khuyên cô ấy bỏ đứa bénếu Em muốn anh sẽ nghỉ việc ở CTY , từ giờ anh sẽ cắt đứt hoàn toàn với cô ấy"
_"không cần dài dòng như vậychúng ta, LY Hôn đi Như vậy tốt cho cả ba chúng ta Cô ấy rất yêu anh lại còn mang thai con anh, anh không thể làm như vậy vs cô ấy"
_"em bình tĩnh lại đi Anh biết mình sao rồi,em tha thứ cho anh lần này đi, em không thể bỏ anh được"
_" em đang rất bình tĩnh rồi, có lẽ bây giờ là lúc em bình tĩnh nhất từ trước đến giờchuyện của chúng ta em đã suy nghĩ suốt thời gian qua, anh cứ ở lại đây đi em dọn về nhà cũ của mẹ em,anh đồng ý cũng được không đồng ý cũng được nhưng mong anh nhanh chóng kí vào đơn ly hôn Chúng ta nên kết thúc đi thôi, em mệt mỏi lắm, em không còn sức để chạy theo anh nữa"
_"không được, em không thể đi đk, em không thể bỏ anh"
"_ Anh tỉnh táo lại đi chúng ta đi đến bước đường ngày hôm nay là không thể cứu vãn nữa rồi,anh buông tay đi, buông tha cho cả anh và em"
_" Không, không thểAnh chết cũng không buông tay em, em đừng hòng, cả đời này cũng đừng hòng"anh vùng dậy chạy ra khỏi cửa như kẻ điên
Anh rời đi, cô cũng thu dọn hành lí rời đi Cô đứng trước cửa nhà thầm nói" Tạm biệt anh từ giờ chúng ta không còn liên quan đến nhau nữa Chúng ta Không ai nợ ai"
###

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK