Thể loại: cổ đại, nhẹ nhàng, ngọt sủng, nông gia, HE
Nguồn: Wikidich - Người đăng: Khóa luận tốt nghiệp được 9 điểm
Tình trạng bản gốc: Hoàn 85 chương
Đây là câu chuyện về một tú tài và một quả phụ. Tú tài vừa kiềm chế rung động vừa mắng mình cầm thú, mắng xong không nhịn được lại quan tâm quả phụ
Văn án
Có một quả phụ duyên dáng bán tào phớ (*), mà hàng xóm cạnh nhà là tú tài độc nhất trong thôn.
Tú tài ấy mà, suốt ngày ôm sách, cắm cúi nghiền ngẫm, thế nên cũng không quá nhiễm thế tục tầm thường, tư tưởng cứ cổ hủ như thế!
*đậu hoa: tào hủ, tào phớ
Dù là hàng xóm sát vách thế, nhưng chưa từng mua đậu hoa của quả phụ, sợ rằng bị người thấy được, lại đồn đại, hỏng hết thanh danh.
Nhưng mà...thỉnh thoảng quả phụ lại nhặt được một thứ gì đó ở trong sân, củi lửa gạo mì, thậm chí khi nàng sinh bệnh còn có thể nhặt được thuốc...
Quả phụ đứng bên trong tường viện, tú tài đứng ở ngoài
Quả phụ: "Đừng vứt đồ này đồ nọ vào nữa, để người khác phát hiện ra, ta với ngươi không giải thích được"
Tú tài: "Ca ca ngươi trước khi chết nhờ ta chăm sóc ngươi, ta không thể thất tín"
Sau đó lại ném một cái bao vào, "Muội muội ta mua nhiều, ném cũng tiếc, ngươi dùng đi"
Quả phụ nhặt bao mở ra, bên trong là một hộp Yên Chi, một cây trâm cài tóc
Ngày tháng trôi đi, 5 năm bước vội, tú tài lại chậm chạp không cưới
Quả phụ cảm thấy mình làm lở dỡ người khác, nhanh chóng đáp ứng gả cho một người góa vợ trong thôn
Ban ngày nhận sính lễ, ban đêm trong sân truyền đến một tiếng "Đùng"
Tú tài lại quăng gì vào àh?
Quả phụ đi ra sân nhìn, liền thấy dưới ánh trăng, một tú tài buổi sáng tuấn nhã nhưng bây giờ một thân chật vật từ đất bò dậy
Quả phụ sửng sốt: "Ngươi đang làm gì vậy?"
Tú tài: "Hả, không cẩn thận lỡ ném mình vào đây rồi!"
Sau đó, mười dặm tám thôn, bốn phía nổi lên lời đồn đại
Quả phụ gả bất thành
..........
Đêm động phòng hoa chúc, quả phụ hỏi tú tài: "Chàng để ý danh tiết như vậy, cưới ta không hối hận chứ?"
Đôi mắt tú tài sáng rỡ trước nến đỏ: "Ta chỉ hối hận không ném mình vào viện nhà nàng sớm hơn một chút"