Mục lục
Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì đây chính là Đào lão sư (1)

Lần phỏng vấn này có điểm mới lạ, trong phòng phỏng vấn chỉ có ba người bọn hắn. Mọi chuyện đều do bọn hắn quyết định, điều này còn không phải là cho bọn hắn một bước bay lên trời sao.

Đối với Hoàng Lỗ Hạo mà nói, lần này có thể làm đạo diễn cuốn tiểu thuyết của Đào lão sư là một điều cực kỳ may mắn.

Tiểu thuyết của Đào lão sư không có tiểu thuyết nào dở, mấy cuốn tiểu thuyết chuyển thể đều nổi tiếng đại giang nam bắc. Mấy diễn viên nhỏ trong đó giờ đã trở thành đại minh tinh hot nửa bầu trời, đạo diễn đương nhiên cũng một bước lên trời tiếng tăm càng thêm vang dội.

Nhưng điều mà Hoàng Lỗ Hạo bọn hắn không biết chính là, nhất cử nhất động của hắn đều bị người khác nhìn thấy.

Trên một mặt tường của phòng phỏng vấn này là một tấm kính khổng lồ, nhìn từ đây trông giống như một tấm kính bình thường, nhưng đằng sau tấm kính đó là một căn phòng khác.

Giờ phút này trong căn phòng đó, một nhóm người đang ngồi ở đó, lắng nghe giọng nói phát ra từ micrô, có không ít người sắc mặt có chút khó coi.

"Đào lão sư! Thực xin lỗi, tôi thật không biết Hoàng Lỗ Hạo lại là loại người như vậy, nếu không tôi sẽ không tiến cử hắn." Một người đàn ông trung niên vẻ mặt có chút khó coi nói.

Hắn ta là một nhà đầu tư, nhưng hắn không có nhiều tiếng nói, bởi vì chỉ cần là tiểu thuyết của Đào lão sư có ý muốn chuyển thể đều sẽ bị vô số nhà đầu tư khác bóp đầu muốn chen vào.

Mà muốn được như vậy thì hắn phải tìm cách tạo dựng chút quan hệ với Đào lão sư.

Bây giờ, đạo diễn mà bản thân hắn đề cử lại có khía cạnh cùng với diễn viên hỏi những vấn đề này, hắn thực sự không biết giấu mặt vào đâu.

Đào lão sư tuy đã gần sáu mươi tuổi nhưng nhìn phong nhã sang trọng, khí chất phi thường. Lúc này, ông ấy đang khoanh tay ngồi đó, mặt không đổi xem cuộc phỏng vấn.

Nhưng ai cũng biết hiện tại Đào lão sư rất tức giận.

Điều mà Đào lão sư ghét nhất chính là việc quy tắc ngầm, để một nữ diễn viên đóng vai nhân vật trong tiểu thuyết của bà, cho dù là vai phụ cũng không được.

"Đào lão sư! Tôi sẽ bảo ba người này cút xéo ngay lập tức và sắp xếp lại cuộc phỏng vấn." Một trong những nhà đầu tư vội vàng nói.

“Không cần.” Đào lão sư quý chữ như vàng, giọng nói lạnh lùng đáp.

....

"Người tiếp theo, Trần Hâm Di."

"Đến lượt cậu rồi, cố lên." Lạc Đan nắm tay thành nắm đấm nhỏ, cổ vũ nói.

"Ừm." Trần Hâm Di hít sâu một hơi, sau đó đi vào trong.

Lúc này, ba người Hoàng Lỗ Hạo đang thảo luận về những cô gái này, bây giờ lại có thêm một nữ diễn viên mới đến phỏng vấn, tự nhiên nghiêm túc hơn một chút.

Sau khi Trần Hâm Di bước vào, tự nhủ trong lòng đừng quá lo lắng.

"Xin chào, đạo điễn." Trần Hâm Di lần lượt chào ba người họ.

Ánh mắt bọn người Hoàng Lỗ Hạo lập tức sáng lên, là một cô gái rất ngon đó nha. Mông to và ngực khủng, khuôn mặt ưa nhìn, đặc biệt là đôi chân thon thả thẳng tắp kia, chơi hẳn là rất thoải mái.

Hoàn hảo!

Trong đầu Hoàng Lỗ Hạo có chút suy nghĩ, hắn khẽ ho nhẹ một tiếng, bắt đầu hỏi một số câu hỏi.

Trong một căn phòng khác.

“Cô gái này cũng không tệ, khí chất của cô ấy rất hợp vào vai Lam Vân.” Từ đầu buổi phỏng vấn, đây là lần đầu tiên Đào lão sư mở miệng tán dương.

Đôi mắt của các nhà đầu tư sáng lên, khé gật đầu, nhưng để có thể lọt vào mắt xanh của Đào lão sư hay không thì còn phải xem phía sau.

Lúc này, khóe miệng của Hoàng Lỗ Hạo hiện lên một nụ cười.

“Bộ phim này được chuyển thể từ tiểu thuyết của Đào lão sư, cô có biết không?” Hoàng Lỗ Hạo hỏi.

"Tôi biết! Mỗi một cuốn tiểu thuyết của Đào lão sư tôi đều đã xem qua. Trong đó, nhân vật Lam Vân này tôi từng nghiên cứu qua, tôi cảm thấy bản thân có thể đảm nhiệm vai này." Trần Hâm Di tự tin nói.

Đào lão sư nghe vậy hai mắt sáng lên, khẽ gật đầu nói: "Cô gái này rất tự tin, rất tốt."

“Xem ra thì cô rất tự tin, nhưng cô phải biết, có rất nhiều đại minh tinh hiện tại đều nhờ vào việc đóng vai nhân vật từ các cuốn tiểu thuyết của Đào lão sư mà đã thành danh. Không biết cô có nỗ lực sẵn sàng hy sinh cho vai diễn này không? " Hoàng Lỗ Hạo hỏi, đồng thời có chút nóng lòng chờ đợi. nếu như em gái trước mặt đồng ý. Hoàng Lỗ Hạo hận không thể ngay khi cuộc phỏng vấn kết thúc, cùng em gái này vui vẻ một phen.

Trần Hâm Di sửng sốt nói: "Hi sinh cái gì cơ?"

“Cô gái, hi sinh mà cô cũng không hiểu hay sao?” Tên đàn ông ngồi bên cạnh cười hỏi.

Trần Hâm Di lúc này mới hiểu ra, sau đó lắc đầu nói: "Tôi không thể đồng ý."

Hoàng Lỗ Hạo lúc này có chút không vui nói: "Cô phải biết, hy sinh một chút mới có thể nhận được vai diễn quan trọng này, từ đó mới có nhiều cơ hội trong làng giải trí. Hiện tại cạnh tranh trong ngành giải trí khốc liệt như vậy, tại sao không hy sinh một chút để có thể đạt được vai diễn như mong muốn, cô có thể suy nghĩ một chút.”

Trần Hâm Di biết vai diễn hiện tại không những rất khó đạt được, mà còn đòi hỏi phải trả một cái giá, nhưng cô chưa từng nghĩ đến việc chính mình lại gặp được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang