Mục lục
Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người phụ nữ trung niên gật nhẹ đầu, mặc dù chỉ vỏn vẹn vài câu nhưng lại khiến trong lòng người phụ nữ trung niên cảm thấy bất an, giống như có thứ gì đó đang chắn ngang ngực mình.

Sau đó, người phụ nữ trung niên lấy ra một trăm nhân dân tệ, là giá thị trường ở Thượng Hải.

Ngay khi người phụ nữ trung niên chuẩn bị rời đi, Lâm Phàm lại lên tiếng.

"Hoàng Hồng Dung, bởi vì bà là khách hàng đầu tiên bước vào cửa hàng của tôi, cho nên tôi bói một quẻ miễn phí cho bà. Mấy ngày tới bà không nên đi đâu xa, nếu có dự án du lịch nào thì tốt nhất nên từ chối đi, nếu không tai họa sẽ ập đến."

Nói xong, Lâm Phàm nhàn nhã ngồi ở chỗ đó.

"A? Đại sư, ngày biết tên của tôi sao? Quẻ này là có ý gì?" Hoàng Hồng Dung kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, nàng không ngờ hắn lại biết tên nàng.

"Ý trời không được tiết lộ, tin là mệnh, không tin cũng là mệnh." Lâm Phàm không nói gì thêm, tiếp tục làm ra vẻ rất bình tĩnh, tựa hồ thật sự là thiên ngoại cao nhân.

Hoàng Hồng Dung cảm thấy hơi bực bội, rồi rời khỏi cửa hàng Phiến Diện.

Sau khi người đó rời đi, Lâm Phàm cầm tờ giấy bạc màu đỏ, lắc nhẹ: "Thần Côn, không cần vội, từ từ rồi sẽ đến, ông không thấy có người đến rồi đó sao?"

"Con mẹ nó! Cậu thật sự tính ra được sao? Ngay cả con gái nhà người ta cậu cũng chưa từng gặp qua mà." Điền Thần Côn kinh ngạc nói.

"Cởi ra một đôi, mặc vào cũng là một đôi." Lâm Phàm nhàn nhạt nói.

"Chết tiệt..."

Điền Thần Côn nghe xong trợn tròn hai mắt, đây quả thực là tên cầm thú.

Nhìn đám người náo nhiệt bên ngoài, Lâm Phàm nhàn nhã nằm ở nơi đó, đây cũng không phải là nói mò, mọi chuyện đều đã được định trước.

Ở Thủ đô.

Lúc này Trần Hâm Di và Lạc Đan có chút căng thẳng, công ty đã tốn rất nhiều công sức để tranh thủ cơ hội cho bọn họ ở buổi phỏng vấn này.

Mặc dù có rất nhiều ứng viên tham gia phỏng vấn nhưng không phải ai cũng có cơ hội được phỏng vấn kiểu này.

"Hai người các cô phải cố gắng lên, công ty bỏ ra rất nhiều tiền mới có thể dành cho các cô cơ hội lần này." Một người phụ nữ tóc ngắn nhìn hai người nói.

Người phụ nữ này mặc trang phục lịch sự, toát lên vẻ nghiêm túc và già dặn.

"Chị Diêu, chúng tôi sẽ cố gắng." Hai người Trần Hâm Di gật đầu.

Những cô gái xung quanh họ ở trong khu vực phỏng vấn này cũng gây rất nhiều áp lực cho họ.

Mỗi người đều ăn mặc trẻ trung, quyến rũ động lòng người, hai người bọn họ lại trang điểm hơi nhạt, giống như có chút bất lợi.

"Tin tưởng bản thân, ngày mai ắt sẽ gặp may mắn."

Lạc Đan cúi đầu, lặp đi lặp lại những lời này.

"Lạc Đan! Cậu không phải nói không tin sao?" Trần Hâm Di quay đầu nhìn Lạc Đan hỏi.

“Ui là trời! Bà chị của tôi ơi, giờ là lúc nào rồi, không tin cũng phải tin đó.” Lạc Đan nói.

"Cố lên, chúng ta sẽ gặp may mắn." Trần Hâm Di phụ họa.

"Ừm.”

Người phụ nữ gọi chị Diêu kia nhìn hai người họ nhưng trong lòng cũng không có nắm chắc. Dù sao hai người cũng không nổi tiếng, mà lần này người cạnh tranh thì lại nhiều, có không ít người trong số họ còn nổi tiếng hơn.

bây giờ chỉ có thể ăn liều thôi.

Bộ phim truyền hình lần này được chuyển thể từ tiểu thuyết ăn khách của nhà văn nữ nổi tiếng trong nước Đào lão sư, thuộc quyền sở hữu trí tuệ ‘Big IP’,nếu như có thể được tuyển chọn thì sẽ có cơ hội một bước lên trời.

(IP thực sự là viết tắt của "Intellectual property", tức là quyền sở hữu trí tuệ. BIG IP thực sự là so với cách quay phim, sản xuất phim và phim truyền hình trước đây tiến bộ hơn. Cái gọi là Big IP hoặc IP vẫn xoay quanh sở hữu trí tuệ. Sở hữu trí tuệ là quyền độc quyền giúp các công ty điện ảnh và truyền hình đạt được lợi ích độc quyền. Sở hữu trí tuệ thường có thể được chia thành bản quyền, thương hiệu và bằng sáng chế.)

Dù sao nhiều nữ diễn viên nổi tiếng bây giờ đều đến từ các tác phẩm của Đào lão sư.

Trong buổi phỏng vấn.

"Cô có sẵn sàng hy sinh cho sự nghiệp của mình không?"

“Nguyện ý.” Lúc này, cô gái trẻ tuổi đang phỏng vấn lập tức gật đầu, tỏ ý muốn.

Hoàng Lỗ Hạo là đạo diễn của bộ phim truyền hình này, cũng là người nổi tiếng trong giới đạo diễn. Lúc này trên khuôn mặt khốn nạn kia nở ra một cười, hỏi một số vấn đề cô biết tôi biết, còn người khác thì không biết.

Sau khi nhận được sự đồng ý của cô gái trước mặt, Hoàng Lỗ Hạo mỉm cười gật đầu. Ngoại hình cô gái này cũng ưa nhìn, dáng người chuẩn, nhưng còn phải xem sau đó thế nào.

"Được rồi, cô cứ để lại lý lịch đi và chờ thông báo."

"Vâng." Sau khi cô gái rời đi, còn liếc mắt đưa tình với Hoàng Lỗ Hạo như muốn nói, có thể gọi bất cứ lúc nào cần.

Xung quanh Hoàng Lỗ Hạo còn có hai người đàn ông khác, bọn hắn đối với loại tình huống này đã quá quen thuộc, chuyện này bọn họ cũng là cùng với Hoàng Lỗ Hạo cấu kết với nhau làm chuyện xấu.

"Mấy cô gái vừa phỏng vấn cũng không tệ, nhất là cái cô Vương gì đó, mông thật tròn."

"Ha ha, chỉ cần một cú điện thoại là có thể giải quyết được. Chơi xong thì cho đại một vai diễn nào đó là bịt được miệng." Hoàng Lỗ Hạo cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK