Mục lục
Cả đời này không rời xa anh! Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả đời này không rời xa anh! - Chương 901: Trong mắt chỉ có mình em!








Chương 901: Trong mắt chỉ có mình em!





Lửng mật





Mà bây giờ, trong bụng đột nhiên có thêm sinh mạng nhỏ, dường như lại hóa giải một tia ngăn cách giữa anh và cô .





Cô biết, mình vẫn rất yêu Phó Cảnh Ngộ, rất yêu rất yêu.





Muốn cùng anh vĩnh viễn ở chung một chỗ, muốn cùng anh sinh ra sinh mạng nhỏ thuộc về bọn họ .





Phó Cảnh Ngộ hướng về phía Diệp Phồn Tinh nói: "Muốn ăn cái gì?"





"Cái gì đều được sao?" Diệp Phồn Tinh nói: " Em muốn ăn đồ chua dì Ngô làm ."





"Được." Phó Cảnh Ngộ nói với Diệp Phồn Tinh : " để anh bảo bọn họ làm ."





"Không có việc gì, em có thể tự đi xuống." Diệp Phồn Tinh nói với Phó Cảnh Ngộ.





Anh giúp cô mặc quần áo xong, dắt tay cô từ trên lầu đi xuống, đặc biệt đi thang máy, Phó Cảnh Ngộ nói: "Sau này không được đi cầu thang bộ nữa , phải đi thang máy."





"Tại sao?" Diệp Phồn Tinh cảm thấy buồn cười.





Phó Cảnh Ngộ nói: "An toàn."






"..."





Bọn họ mới vừa từ trên lầu đi xuống, liền thấy bà Phó tới rồi, bà ấy nhìn thấy cô gọi "Phồn Tinh."





Nghe nói Diệp Phồn Tinh té xỉu, bà Phó vội vã chạy về, " Con thế nào rồi? Mẹ nghe nói con té xỉu , không có sao chứ."





Diệp Phồn Tinh gật đầu, " Con không sao đâu ạ ."





Bà Phó đi tới, đánh giá Diệp Phồn Tinh, rất lo lắng nhìn Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ , Phó Cảnh Ngộ nói với mẹ mình : "Phồn Tinh mang thai rồi, vừa rồi vợ con chỉ mệt quá nên ngủ thiếp đi thôi."





Rất nhanh, Diệp Phồn Tinh liền nhìn thấy vẻ mặt của mẹ chồng từ khiếp sợ biến thành kinh hỉ.





giọng nói cũng trở nên có chút không yên, so với bình thường ít đi vài phần trang trọng, "Có thật không? Hải con không có nói đùa mẹ chứ? Đừng để cho mẹ mừng hụt nữa ."





"Là sự thực ." Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy mẹ, "Chúc mừng mẹ , mẹ sắp được ôm cháu rồi."





"Thật tốt." Trên mặt mẹ Phó Cảnh Ngộ lộ ra vẻ không thể tin được, nụ cười đặc biệt hưng phấn.





Vừa mới bị người ta chê cười, trở lại một cái liền nghe được tin vui này.





Phó Cảnh Ngộ nói: " Con mang Phồn Tinh đi ăn cái gì đã."





"Được được được." Bà Phó đi theo Diệp Phồn Tinh đến phòng ăn, dì Ngô đã chuẩn bị xong bữa ăn tối hôm nay.





Đừng quên like và bỏ phiếu cho mật nhé, bão số 3 tan rồi chúng ta chuẩn bị đón bão số 4 !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK