Nếu như Diệp Phồn Tinh chỉ có một mình liền coi như xong, nhưng đây cô lại đi cùng một nhóm người , nếu đi qua chào hỏi, thật giống như có chút kiêu căng.
Diệp Phồn Tinh đi theo đám bọn họ tiến vào phòng.
Mục Triệt đối với bên này rất quen, không ít lần chạy qua bên này, đặt phòng ăn cũng rất tốt, thức ăn đều rất ngon .
Tú Uyên chỉ xoay quanh Mục Triệt lấy lòng, cùng những người chị em khác trò chuyện cũng rất vui mừng, Diệp Phồn Tinh giống như người ngoài cuộc, cũng không chen lời vào.
Cũng may cô không thích nói chuyện với người lạ , cho nên cô chỉ yên lặng ăn phần của mình, đóng vai ăn .
Mục Triệt chẳng đoái hoài đến Tú Uyên làm cho cô ta càng cảm thấy khó chịu.
Lúc Diệp Phồn Tinh đi vệ sinh, khi đi ra ngoài, bị Tú Uyên và chị em của cô ta ngăn ở cửa.
Cô ta nhìn Diệp Phồn Tinh, vẻ mặt khinh thường, " Có phải cô vẫn còn đeo bám Mục Triệt không ?"
Diệp Phồn Tinh nói: "Thế nào?"
Cô không muốn gây chuyện, nhưng luôn có một số người như thế muốn tìm tới cửa.
Tú Uyên tức giận nhìn lấy cô, "Thật không nhìn ra , có tý tuổi liền biết câu dẫn đàn ông rồi , khó trách mày nổi tiếng nhanh như vậy. Sau lưng chắc mày cũng quyến rũ Mục Triệt của tao đi!"
Một người Đứng ở bên cạnh Tú Uyên cười nói: "Nghe nói lúc trước con ranh này vừa mới vào nghề đã bám lấy Mục Triệt rồi ! Giả vờ ngây thơ thuần khiết, sau lưng không biết làm bao nhiêu chuyện buồn nôn."
Tú Uyên nhìn Diệp Phồn Tinh, " Lúc Mày làm những chuyện bẩn thỉu này , bạn trai mày có biết không? Hắn có biết mày vì muốn nổi tiếng mà tình nguyện bò lên giường của biết bao nhiêu thằng đàn ông không ?"
Nghe Tú Uyên nói xong, sắc mặt của Diệp Phồn Tinh trở nên rất khó nhìn , " Cô bảo ai lên giường với đàn ông ?"