Dù sao đây là máu mủ duy nhất của nhà họ Thịnh
Tô Lâm Hoan nắm chặt quả đấm, "Cho nên không thể để cho bọn họ biết."
-
Khuất Ngọc Thanh mới vừa dừng xe ở cửa nhà, liền nhận được tin nhắn của Tô Lâm Hoan , " Mình dính rồi ."
Kết quả này cũng không ngoài dự đoán của Khuất Ngọc Thanh , nhìn phản ứng của Tô Lâm Hoan, cũng là xác định cô ta có rồi.
Khuất Ngọc Thanh vào cửa, mẹ cô ta nhìn thấy , gọi lại hỏi : " Con lại giao du với Tô Lâm Hoan đấy hả ?"
Khuất Ngọc Thanh không phục : " Hoan là bạn thân của con !"
" Có phải con không biết hai bác của con không thích cô ta đâu? Con cứ như vậy bố mẹ biết nhìn mặt hai bác của con kiểu gì ."
Khuất Ngọc Thanh nói: " Hoan Hoan có làm gì thì cũng là chuyện của cậu ấy và người nhà Bác cả, đâu liên quan đến việc con và Hoan chơi với nhau, mẹ quản nhiều như thế làm gì?"
Bà Khuất nhìn con gái của mình, bất đắc dĩ hỏi: " Chuyện của con bé đó và Thịnh Hy thế nào rồi ?"
Chuyện Tô Lâm Hoan tự sát, mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
Khuất Ngọc Thanh thuận miệng nói: "cậu ấy mang thai rồi, đoán chừng chắc là không dứt ra được rồi."
Nói xong câu đó, Khuất Ngọc Thanh chỉ hận không thể cắn đứt lưỡi của mình .
Cô ta vội vàng dặn mẹ mình : "Mẹ ơi , chuyện này mẹ đừng đi nói bậy bạ ra ngoài đấy ."
Bà Khuất liếc xéo con gái mình một cái, " Con yên tâm, mẹ của con là loại người như vậy sao?"
Sau đó, Khuất Ngọc Thanh đi tắm, lúc đi xuống nhà nghe mẹ mình đang nói chuyện điện thoại với ai đó : " Chị biết chưa? Con dâu chị mang thai rồi, Thịnh Hy nhà chị sắp làm cha rồi đấy chúc mừng nhé !"
Trong nhà Thịnh Hy cũng coi là có chút địa vị, bình thường hai nhà qua lại cũng không ít.
Khuất Ngọc Thanh nghe đến đó, thiếu chút hộc máu mồm , đây là mẹ ruột của mình ư?!
Rõ ràng trước một giây còn hứa không nói ra ngoài
"Mẹ."
Khuất Ngọc Thanh như phát điên hét lên cắt đứt.
Bà Khuất vẫn rất lãnh đạm bình tĩnh, "Làm gì?"
Khuất Ngọc Thanh nổi đóa: "không phải con vừa dặn mẹ là không được nói chuyện này ra ngoài sao? Mẹ nói như thế là mẹ giết con rồi mẹ biết không hả?"