CHƯƠNG 179: CHỊ CẦM QUYẾN RŨ
Thật ra theo tình hình trước mắt, dù là Bành Kiến Quân hay là Vũ Cát Minh thì trong lòng tôi, họ đều là thần tiên. Hơn nữa, nếu Trương Ngọc Dung không qua lại với tôi thì cô ta cũng đã là thần tiên rồi.
Thần tiên là sao, đó là những người mà đa số mọi người chỉ có thể ngưỡng mộ, chẳng bao giờ có thể tiếp xúc.
Vì vậy thần tiên cãi nhau, tôi chỉ có thể đứng ngoài xem thôi, hay ít nhất bây giờ là như vậy.
Không nghĩ nhiều thêm nữa, nghĩ nhiều cũng chẳng được gì, tôi vứt suy nghĩ đó ra sau đầu giống như vứt điếu thuốc trên đất vậy, tôi bước về phía Lục Nhan, sau đó lễ phép chào hỏi: “Chào dì Nhan.”
Lục Nhan cũng liếc tôi một cái nhưng cái liếc này lại quá nhu mì chẳng dọa được tôi.
Tất nhiên là sự nhu mì này không phải dành cho tôi.
Chân trái bà ta làm điểm tựa, nghiêng người về phía trước, tay phải nắm lấy chân phải, tay trái cũng đưa ra đằng trước.
Quần áo tập yoga thường ôm sát mà cơ thể, khiến cơ thể của bà càng đầy đặn hơn nữa nên trông rất gợi cảm, tự nhiên không cần đi diễn tả quả nhiều.
Chỉ như vậy thôi, quần của tôi đã cộm lên rồi.
Mà chỗ cộm này cũng bị Lục Nhan nhìn thấy.
“Thật lớn, thật cứng, thật dẻo dai.”
Những lời nói này không phải Lục Nhan nói, mà là do tôi nói, nghe vậy bà ta hơi run, nhịp thở đều trong yoga cũng loạn lên.
Thấy bà ta bối rối như vậy cũng đủ chứng minh một việc.
“Xem ra bác Minh cũng không làm bà thỏa mãn à, ông ta biến bà trở thành phụ nữ nhưng lại không để bà là một người phụ nữ thật sự.”
Lục Nhan không thể tiếp tục nữa, bà ta bỏ chân xuống, cố thở đều, lúc lâu sau mới lấy lại được bình tĩnh.
Lúc này đây tôi cũng phải giữ cho bản thân mình bĩnh tĩnh.
Bà ta cuối cùng cũng trả lời tôi, môi bà ta căng bóng, đỏ mọng:”Đúng là vậy.”
Sau đó, bà ta cuộn tấm thảm tập yoga lại, mang giày đi vào phòng.
Lục Nhan không mời tôi vào nhà, tôi tự nhiên cũng không vào theo trong tình huống Lục Tiểu Nham cũng có nhà.
Vì vậy tôi đi ra ngoài, chui vào trong xe chờ Lục Tiểu Nham, hai chúng tôi đã lâu không gặp.
Khoảng mười phút sau, Lục Tiểu Nham đi từ trong nhà đi ra, rồi leo lên xe tôi.
Từ trong kính chiếu hậu tôi có thể thấy Lục Nhan đang rất tức giận, nhưng bà ta đang ghen hay là ghét tôi đụng đến con bà ta thì tôi cũng không biết, càng không để ý.
Tôi chỉ lo lỡ như Vũ Cát Minh biết tôi không chỉ ngủ với hai đứa con gái của ông ta, mà còn ngủ với cả vợ ông ta một đêm thì sẽ thế nào.
Tôi nghĩ đến lúc đó thi thể không toàn vẹn cũng đã rất tốt rồi, có thể còn thảm hơn nữa.
Đón Lục Tiểu Nham rồi, tôi tiếp tục đi đón Qúy Xuân, sau đó lại là một ngày ăn chơi điên cuồng.
Nhân lúc Lục Tiểu Nham đi vệ sinh, tôi được ở riêng cùng với Qúy Xuân
Cô ta nói cho tôi, điều tôi nói hôm qua rất đúng, đây thật sự là một trải nghiệm đáng giá với cô ta, nó làm cho cuộc sống của cô ta có thêm nhiều màu sắc hơn, cho nên cô ta không hề sợ hãi, ngược lại có chút mong đợi những điều tiếp theo.
“Vậy chúng ta sắp xếp thời gian chơi mấy trò kích thích một lần nữa đi.”
“Được à, tôi sợ anh sao.”
Thật là một cô gái phóng khoáng chưa biết mùi đời.
Đi chơi cùng hai cô ấy cả một ngày, ăn xong cơm chiều, tôi đưa họ về khách sạn, rồi mới đi làm.
Quán bar Ma Tính vẫn kinh doanh như bình thường, nhưng số lượng nam phục vụ ít hơn rất nhiều.
Họ đều bị dọa sợ rồi, ngay cả Jason Trương Đản Sơn Jason cũng chưa tới.
Nhưng dù sao thì, điều này cũng không ảnh hưởng nhiều đến sự làm ăn của quán bar Ma Tính, bởi vì ở đây vẫn còn có những vũ công nam chuyên khiêu vũ thu hút khách.
Trong khu vực nghỉ, hai chân tôi vắt trên bàn, tay cầm điếu thuốc, tiếp nhạc ì đùng ên tai nhưng suy nghĩ đã bay đến nơi khác.
Tôi nhớ đến vị cục trưởng phu nhân kia, tuy chồng của bà ta là cục trưởng, nhưng với tôi mà nói là một lực lượng vô cùng cường đại không thể chống lại, thậm chí có thể nói là một vị thần tiên không thể chạm tới.
Cho nên, tôi rất mong mỹ thể không phải nhìn một lần là ra kia tới.
Nhưng chờ mãi từ bảy giờ đến mười hai giờ cũng không chờ được.
Thời gian trôi qua, trời cũng sắp sáng, khách ngày càng ít.
Tối qua chơi với cặp chân đẹp Trương Ngọc Dung hơi dữ dội, có chút mệt mỏi, tôi tính sẽ về sớm nghỉ ngơi.
Tôi báo với quản lí một tiếng rồi chuẩn bị rời đi, nhưng lúc này có một người phụ nữ đi vào, hai chúng tôi va vào nhau.
“Bờ vai duyên dáng làm sao, tuy cách một lớp vải nhưng vẫn có thể cảm nhận được xúc cảm mịn màng đó, hơn nữa còn có sự co dãn, quá tuyệt vời. Mỹ nữ, tôi muốn yêu thương thân thể cô. Tôi dám chắc vai cô ta nhất định không chê vào đâu được.”
Tôi rất thích những cô gái như thế này, mặt đẹp cơ thể cũng đẹp, có sự quyến rũ khiến người đối diện không kiềm được muốn đè cô ta xuống yêu thương.
Loại phụ nữ này có thể khiến đàn ông điên cuồng vì họ.
Cho nên khách này, tôi rất vui lòng, rất muốn phục vụ cô ta.
Cô ta liếc mắt nhìn tôi: “Mới tới sao?”
Tôi gật đầu.
Cô ta búng tay một cái, quản lí vội chạy tới, nịnh nọt hỏi thăm.
“Chị Cầm, chị cần gì à?”
“Đên nay tôi muốn cậu ta, khéo ăn nói, đẹp trai, còn cao to lực lưỡng.”
Quản lí do dự nhìn về phía tôi.
Trai bao không thể từ chối khách nhưng tôi đã tan làm, nếu tôi không nhận thì quản lí cũng chẳng thể làm gì.
Nhưng sao tôi có thể không tiếp cô ta được chứ, nên tôi len lén gật đầu với quản lí, quản lí mừng rỡ.
Vì vậy, chị Cầm theo tôi đi vào phòng Vietwriter.
Vừa vào phòng Vietwriter, chị Cầm liền kêu tôi mở phim lên, hơn nữa còn phải là phim an ủi của Mỹ, có mấy thứ như ngựa gỗ, chai rượu…
Gu của chị ta có vể rất mặn à, tôi chưa từng qua đêm cùng cô gái nào như vậy, thật mong chờ lúc tôi đi vào, không biết cô ta sẽ có biểu cảm gì đây.
Nhưng tôi đã sai rồi, cô ta muốn xem tự an ủi nhưng là đàn ông dùng những thứ kia an ủi.
Nhưng điều làm tôi bất ngờ nhất là sao người đàn ông trong phim lại nhỏ như vậy?
Xem phim cùng cô ta xong tôi mới biết, thì ra lúc nhỏ sẽ bỏ vào trước, sao đó thuốc uống là được.
Thật là khó hiểu mà, tôi…
Nhưng lúc này chị Cầm đặc biệt hung phấn, không ngừng giục tôi nhanh đi lấy rượu.
Tôi có chút sợ nhưng vẫn đi lấy hai két rượu đến.
Rượu vừa khui ra thì cô ta uống hết ngay lập tức. Tửu lượng của tôi rất tốt nhưng nếu uống liên tục ba chai như cô ta chắc cũng ói lên ói xuống.
Sau khi cô ta uống xong, tôi nhìn chằm chằm vào chai rượu, cô ta vậy thì cười ranh mãnh.
“Cậu nghĩ nhiều rồi, gu tôi không đến mức đó đâu, sao có thể ép người như vậy chứ, không phải sẽ bị ép đến nổ sao?”
“Chị Cầm, tôi thường nghe mọi người nói hiếm có một cô gái nào vừa đẹp lại vừa giỏi, nếu như còn lương thiện nữa thì càng hiếm. Tôi luôn nghĩ trên đời sao lại có cô gái như vậy được chứ, nhưng gặp chị, tôi tin rồi, chị vừa đẹp vừa lương thiện, giống như tiên nữ vậy, chị là tiên nữ duy nhất trong lòng tôi.
Chị Cẩm dời mắt khỏi màn hình tivi quay sang nhìn tôi.
Cô ta đã uống liên tục ba chai rượu nên mặt ửng đỏ cả lên, càng thêm phần quyến rũ, càng dụ dỗ người khác hơn.
“Cậu nói thật sao?”
Tôi gật đầu: “Nếu tôi nói dối sẽ bị sét đánh.”
Thề xong thì ở bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng sấm.
Thật là xấu hổ à.