CHƯƠNG 82: CHỊ EM NỞ HOA (2).
“Á !!!” Lục Tiểu Nham xấu hổ hét lên, bàn tay trắng nõn ôm chặt lấy khuôn mặt.
Tuy chưa từng chạm vào nhưng tôi cũng biết, lúc này mặt cô ta chắc chắn là nóng đến đáng sợ.
Trong tiếng la hét này, Vũ Bích Phượng sững sờ cũng hồi thần lại, vội vàng đỏ mặt xách khăn tắm lên.
Cô ta sải bước đi về phía nhà tắm, tôi trực tiếp gọi cô ta lại.
“Bích Phượng, cởi quần xuống cho tôi.” Vũ Bích Phượng xấu hổ, quay lưng lại, không có nói chuyện, cũng không có động đậy.
Tôi đẩy Lục Tiểu Nham đang trần truồng ngã lên giường, sau đó kéo lấy Vũ Bích Phượng đến bên cạnh.
Dưới cơn hoảng loạn của cô ta, đôi môi của tôi đã hôn lên cái miệng nhỏ quyến rũ đó của cô ta.
Cùng lúc đó, hai tay càng nhân lúc cô ta không chú ý mà cởi cái khăn tắm đang bao bọc cơ thể quyến rũ của cô ta ra, để cô ta ‘thẳng thắn’ trước mặt tôi lần nữa.
Sau nụ hôn mãnh liệt, tay trái tôi kéo lấy Vũ Bích Phượng, tay phải kéo Lục Tiểu Nham dậy.
“Bích Phượng, Tiểu Nham, tôi biết tôi làm như vậy là không đúng, nhưng tôi thật sự rất thích các cô, từ bỏ ai tôi cũng đều không làm được. Cho dù tôi biết làm như vậy đối với các cô là rất không công bằng, nhưng tôi thật sự rất khó kiềm chế được mình, sự thẳng thắn của Tiểu Nham, sự lương thiện của Bích Phượng, đây đều là những điều tôi thích, hai người đều có một trái tim bằng vàng…” Tôi đã nói rất nhiều, biểu dương từng người một, khen ngợi từng người một.
Nói đến Vũ Bích Phượng lộ ra sự ôn nhu trên sắc mặt, nói đến Lục Tiểu Nham ánh mắt mơ màng.
Sau đó, tôi đồng thời ôm hai chị em bọn họ vào trong lòng, thâm tình mà dạt dào nước mắt: “Xin lỗi!”
Nói xong, phần eo trái của tôi bị véo mạnh một cái, thân là người ra tay, nhưng trên mặt Vũ Bích Phượng lại tràn đầy thâm tình.
“Không sao, chỉ cần Tiểu Nham không chê, tôi nguyện ý cùng em ấy yêu cậu.”
Lục Tiểu Nham vội lên tiếng giải thích: “Chị, em không có chê, em…”
Không cho Lục Tiểu Nham cơ hội để nói tiếp, Vũ Bích Phượng đáp một tiếng, khuôn mặt đỏ e thẹn nói: “Vậy chị trước, em không cần sợ, chị cũng là lần đầu tiên.” Nói xong, Lục Tiểu Nham nằm xuống chiếc giường lớn, khẽ nhắm mắt lại giống như là căng thẳng.
“Phong, đến đi, nếu Tiểu Nham đã đồng ý cùng yêu cậu với tôi, vậy chúng tôi đồng ý trao cơ thể cho cậu.
Tôi còn chưa kịp nói chuyện, Lục Tiểu Nham đã e thẹn chạy đến phòng tắm: “Em tắm trước.”
Trên giường, Vũ Bích Phượng mở mắt ra, đôi mắt khôi phục lại sự trong sáng, cô ta cất giọng xấu hổ nói: “Tôi có phải là rất hư hỏng không.”
Cô ta quả thực rất hư hỏng, nếu như không có sự cổ động của cô ta, kế hoạch đồng thời chinh phục cơ thể hai chị em bọn họ của tôi không phải là không thể thành công, nhưng độ khó nhất định sẽ rất cao, đặc biệt là giả sử nếu như Vũ Bích Phượng cũng từ chối.
Nhưng cái sự hư hỏng này, tôi thật sự rất thích.
Thế là tôi vác đôi chân dài mịn màng của Vũ Bích Phượng lên, dán hai cái bắp chân trắng nõn của cô ta lên mặt.
“Bích Phượng, chị còn nhớ vào lúc chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, chị đã đề ra yêu cầu gì với tôi không?”
Sắc mặt Vũ Bích Phượng khẽ đỏ lên: “Đương nhiên là nhớ, tôi bảo cậu liếm chân tôi.”
Sau khi chị ta trả lời xong, tôi liền dùng hành động thực tế thoả mãn cô ta.
Không chỉ là cái bắp chân trắng nõn của cô ta, mà ngay cả cái đôi chân dài xinh đẹp đó cũng không có chỗ nào là không lưu lại vết hôn của tôi, cho đến cái chỗ e thẹn khiến người ta động lòng và mê mẩn hồn phách đó của cô ta.
Trong tiếng rên rỉ, Vũ Bích Phượng gần như là hoàn toàn say mê, trong đôi mắt chỉ còn lại sự trong sáng cuối cùng.
“Phong, cậu rốt cuộc là yêu tôi, hay là yêu cơ thể tôi?”
“Khi tôi từ bỏ số tiền tiết kiệm 11 con số đó, chị đã biết đáp án rồi, cho nên chị mới có hành động ngày hôm nay.”
Vũ Bích Phượng nhắm mắt lại, tuy trên khuôn mặt nhỏ có chút căng thẳng, nhưng cảm giác hạnh phúc lại từ từ hiện lên trên khoé miệng.
“Phong, tôi yêu cậu, tôi nguyện ý cho cậu, đến đi!” Ngọn lửa dục vọng của Vũ Bích Phượng đã bị tôi đốt lên đến đỉnh điểm, vì vậy dục vọng của cô ta cũng là sự tháo nước cho những dày vò của tôi trong những ngày gần đây.
Cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, tôi tiến vào sâu trong cơ thể mềm mại của cô ta.
Cái loại ấm nóng đó, cái loại ẩm ướt đó, cái loại khít chặt đó, khiến người ta say mê.
Đặc biệt là tiếng rên rỉ khi dục vọng được thoả mãn nhưng cũng tràn đầy đầu khổ, gần như là xé rách của Vũ Bích Phượng, càng khiến tôi thất thần…
Vài phút sau, Vũ Bích Phượng kết thúc rên rỉ trong run rẩy, nhưng tiếng thở dốc vẫn gấp gáp.
Cô ta đẩy tôi ra, sau đó đau khổ mà che lấy thân dưới, có thể rõ ràng nhìn thấy, chỗ thân dưới của cô ta, có một vết đỏ tươi nổi bật, giống như một đoá hoa hồng lớn, tràn đầy sự xinh đẹp mê hoặc và yêu diễm.
“Tiểu Nham, mau ra đây, ra ngoài cứu chị, chị sắp chết rồi!” Tiếng kêu đau đớn của Vũ Bích Phượng thốt ra, nếu như không phải sự giảo hoạt một thoáng vút qua trong ánh mắt của cô ta, tôi gần như đã bị cô ta gạt rồi.
Thế là ngay sau đó, Lục Tiểu Nham vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, toàn thân trên dưới không một mảnh che thân.
Cô ta lo lắng sáp lên trên giường với cái mông đầy đặn nhô lên, nhìn thấy Vũ Bích Phượng vẻ mặt đau khổ, sốt sắng nói: “Chị, chị làm sao vậy, chị đừng doạ em mà chị!”
Vũ Bích Phượng e thẹn mà cười, thấp giọng nói: “Chị thoải mái muốn chết rồi.”
“Hả?!” Lục Tiểu Nham sững sờ, sau đó hai bàn tay tôi liền bóp lấy phần ngực đầy đặn dựng đứng của cô ta.
“Tiểu Nham, chị của cô đã bay qua rồi, chị ta cũng muốn cô bay một chút, để cô cũng nếm thử cảm giác thoải mái đến chết.”
Lục Tiểu Nham xấu hổ, khuôn mặt lúc đó đỏ bừng.
Cô ta từ chối, cô ta rất mắc cỡ.
Vũ Bích Phượng nhẹ nhàng kéo lấy bàn tay nhỏ của cô ta: “Tiểu Nham, đừng sợ, tuy sẽ có chút đau, nhưng thật sự rất dễ chịu. Để cho anh Phong của em phá cơ thể của chị trước, sau đó để cho cậu ta bắn vào bên trong em, hai chị em chúng ta ai cũng không lỗ hết, vĩnh viễn đều là chị em tốt, có cái gì cũng chia bằng nhau.”
“Chị, nhưng mà, nhưng mà…Á!!!”
Lục Tiểu Nham còn chưa nói hết nội dung sau đó, thì cơ thể quyến rũ đã bị tôi lấp đầy.
Cho dù động tác rất dịu dàng, nhưng cô ta hiển nhiên vẫn khó mà chịu nổi cái loại đau đớn như xé nát đó, đau đớn mà kêu lớn lên.
“Chị gạt em, đau quá!!!” Lục Tiểu Nham hét lên với thanh âm khóc lóc, Vũ Bích Phượng thì cất giọng an ủi cô ta.
Tôi cố gắng khiến cho động tác của mình trở nên nhẹ nhàng, xoa dịu chỗ sâu thẳm trong cơ thể của Lục Tiểu Nham, càng cảm nhận được sự ấm nóng và ẩm ướt trơn trượt từ chỗ sâu thẳm đó, cảm nhận loại se khít mềm mại đó…
Sau mười mấy phút, trong tiếng rên rỉ đau đớn mà thoả mãn của Lục Tiểu Nham, cơ thể cơ ta bắt đầu run lên.
Thân hình quyến rũ của Vũ Bích Phượng, tiếng rên rỉ và khít chặt của Lục Tiểu Nham, những nét quyến rũ khác nhau của một số phụ nữ trước đây, giờ đây tất cả đều trở thành động lực khiến tôi xung kích…
Sau từng đợt sóng chồng chất hết đợt này đến đợt khác, tôi đã trải nghiệm được một sự khoái cảm mà trước đây chưa từng có.
Cái loại cảm giác này, bất luận là dùng cái sự đầy đặn rắn chắc hay là cái miệng nhỏ ẩm ướt, đều không thể hiểu được.
Tôi nằm trên giường, Vũ Bích Phượng dùng cái miệng nhỏ của cô ta giúp tôi dọn dẹp sạch sẽ, sau đó gối đầu lên cánh tay trái của tôi, một đôi chân dài xinh đẹp quấn chặt lấy chân trái của tôi, cho dù có dán chặt vào cái nơi e thẹn của cô ta cũng không buông ra.
Sau đó, Lục Tiểu Nham cũng học theo, gối đầu lên cánh tay phải của tôi, đôi chân ngọc ngà trắng mịn cũng quấn chặt lấy chân phải của tôi như vậy, vết máu trộn lẫn với sữa chua trào ra từ một bộ phận nào đó đều dính lên trên chân của tôi.
Hai chị em mỗi người một chân, giống như là muốn tách tôi ra luôn vậy.
“Tiểu Nham, chúng ta đều trở thành người phụ nữ của Trần Cẩn Phong rồi.”
“Chị, anh ấy cũng trở thành người đàn ông của chúng ta rồi.” Vũ Bích Phượng ở bên trái, Lục Tiểu Nham ở bên phải, lúc này chị em khác cha khác mẹ, không những có cùng một gia đình, càng có cùng một người đàn ông, hơn nữa còn sở hữu nụ cười mật ngọt hạnh phúc giống như nhau, và cả, sự e thẹn giống như nhau…