Nghe bà nói vậy, rõ ràng là Tô Uyển Ương hơi do dự
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà Cận thấy vậy thì nói ngay: "Thật thế à?"
Tô Uyển Ương cười gượng, nói rất uyển chuyển: "Thật ra thì cũng không có chuyện gì, chỉ là trước giờ cô Giang rất thân thiết với Tri Thận nhưng gần đây đã xảy ra chút chuyện chọc giận anh ấy.."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Cháu nghĩ có thể là do cuộc sống trước đây của Giang Tiêu Tiêu quá cơ cực, mẹ thì ốm nặng, bố lại không quan tâm chăm sóc, vì để báo hiểu nên cô ấy bất đắc dĩ phải làm một số chuyện, âu cũng là hợp tình hợp lý. Càng khỏi nói đến chuyện cô ấy được Tri Thận yêu thích."
Bà Cận nhìn cô ta với ánh mắt nghi ngờ: “Rốt cuộc là chuyện gì, cháu nói đi, chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của Tri Thận, cô không thể mặc kệ được."
Tô Uyển Ương cắn môi, do dự mãi mới gật đầu rồi nhập ngừng giải thích: “Chuyện là thế này, mấy ngày trước có một người đàn ông tới tìm Giang Tiêu Tiêu, tự xưng là người đàn ông trước kia của Giang Tiêu Tiêu, chính là kiểu.. đã từng có quan hệ.."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
"Cái gì?" Bà Cận sầm mặt: "Cô ta không còn trong trắng?”
Tô Uyển Ương gật đầu: “Hơn nữa, người đàn ông đó còn dẫn theo một đứa bé tầm năm, sáu tuổi..."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Khi biết Giang Tiêu Tiêu còn quá quắt hơn cả tưởng tượng của mình, bà Cận không nén được giận nhưng vẫn cố kìm chế tâm trạng để hỏi rõ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Lẽ nào... Giang Tiêu Tiêu còn có con với người đàn ông khác?”
Tô Uyển Ương úp mở: “Dạ... hình như không phải thế đầu ạ, chuyện này rất phức tạp, cháu cũng không rõ lắm."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Câu nói này của cô ta rất có hiệu quả đánh lừa người khác, chấng mấy chốc bà Cận đã bị cô ta dắt mũi, cau mày nói: "Nếu là như vậy thì có phải ngăn cản cô ta và Tri Thận ở bên nhau bằng bất cứ giá nào.” Nhớ đọc truyện trên truyen88.net
Như vậy cũng tốt, hai đứa nó vẫn chưa ẩn định gì, Tri Thận cũng không đến mức bị người ta lừa."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Uyển Ương chưa từng thấy bà Cận nối giận như vậy. Cô ta mừng thầm, vội vờ vịt khuyên giải: “Thôi cô ạ, cô cháu mình không nói chuyện này nữa kẻo ảnh hưởng tới tâm trạng. Tri Thận rất nhiều áp lực, ngày nào cũng vất vả, chúng ta nên hiểu cho hoàn cảnh của anh ấy."
Sự săn sóc của Tô Uyển Ương như làn gió xuân thổi vào lòng bà Cận, ánh mắt bà dịu dần.
"Haiz, chỉ có cháu Uyển Ương là hiểu chuyện, nếu cháu kết hôn với nó từ sớm thì nó đã có một người tri kỷ ở bên cạnh rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Uyển Ương nghe vậy thì vui như mở cờ trong bụng, vội đáp lời:
“Cháu cũng muốn ở bên Tri Thận! Chỉ có điều, hình như anh ấy không muốn cho cháu cơ hội này."
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tô Uyển Ương cám thấy lòng cay đăng.
Bà Cận vô cùng đau lòng khi thấy cô ta khổ sở như vậy.
"Uyển Ương à, cháu yên tâm, cô chỉ nhận mình cháu làm cháu dâu thôi, cô đang đợi cháu sinh cháu trai cho cô bể đấy!”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bà vỗ nhẹ lên tay Tô Uyển Ương, ánh mắt ngập tràn mong đợi.
Tô Uyển Ương đỏ mặt thẹn thùng: "Cô nói gì vậy? Bọn cháu. chuyện này vẫn còn sớm mà!"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nói thì nói vậy chứ Tô Uyển Ương đang thầm đắc ý.
Giờ cô ta muốn xem xem Giang Tiêu Tiêu giải quyết chuyện này như thế nào.
Cho dù bây giờ Tri Thận có bỏ cưới cô ta vào nhà họ Cận thì cuộc sống sau này của cô ta cũng chẳng tốt đẹp gì.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sau khi đạt được mục đích, Tô Uyển Ương lễ phép chào hỏi rồi ra về. Mà lúc này, Giang Tiêu Tiêu đang ngồi ở ghế lài phụ trên xe của Cận Tri Thận.
"Anh muốn đưa em đi đâu vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhận được sự công nhận của Giang Tiêu Tiêu, Cận Tri Thận rất vui, lập tức nhoẻn miệng cười.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyen88.net