Beta: Quinn
Reng…reng…reng…reng…
Tiếng đồng hồ báo thức réo vang đánh thức giấc ngủ ngon của Uý Trì Thác Dã. Anh hơi duỗi thân mình, mở mắt ra đón chào tia sáng ban mai đầu tiên.
“Ui da….” Một tiếng kêu rên, “Papa, sao lại đá con xuống giường nữa rồi!”
Uý Trì Thác Dã ngồi dậy, nhìn người đang co quắp dưới giường, khuôn mặt nhỏ nhắn cau có vì đau, nhịn không được cười khẽ, mới vừa rồi anh chỉ duỗi chân một cái ‘không cẩn thận’ lại đá cô bé rơi xuống giường .
“Nếu ba nhớ không lầm, đây là lần thứ một trăm sáu mươi lăm con lẻn vào phòng ba, leo lên giường của ba.” Trên thực tế, đứa nhỏ này luôn thích nửa đêm canh ba trèo lên trên giường của anh, tìm một góc nhỏ ôm lấy chân anh mà ngủ. Mấy năm qua, tuy rằng anh vẫn nhắc đi nhắc lại, nhưng cũng đành phải chịu thua cô bé.
“Papa nhớ sai nha, là một trăm sáu mươi sáu lần mới đúng.” Úy Trì Hy mở to đôi mắt ngái ngủ, xoa xoa cái mông bị đau, may mà trong phòng trải thảm dày, bằng không sẽ đau chết mất.
“Con dự định lập kỷ lục Guiness thế giới sao?” Mỗi lần cô bé chạy tới ngủ, thân hình nhỏ bé của cô thường xuyên bị anh sơ ý đá xuống giường. Mỗi lần con bé đều bị đá xuống trên dười vài lần, hơn nữa mỗi lần đều nhăn mặt nhíu mày oán giận vài câu, nhưng rất ngạc nhiên là dù cho có bị như vậy, cô bé vẫn không rút kinh nghiệm, hết lần này đến lần khác liên tiếp quay lại.
“Hì..hì… Giường của papa thật là ấm.” Cô bé từ trên thảm đứng lên, sửa lại chiếc áo ngủ nhỏ bé màu hồng nhạt, ai bảo cô phải ôm chân papa mới ngủ được chứ.
“Hy Hy, đây là phòng khách, con nói giường của ba ấm, ba đã tặng nó cho con vì sao còn không chịu ngủ?” Quả thực là, từ khi anh phát hiện cô bé có tật xấu này, liền thường xuyên thay đổi giường ngủ, nhưng vẫn như cũ không tránh khỏi công phu đeo dính người của cô.
Chính vì như vậy, nhiều năm rồi anh cũng không đem phụ nữ về Xích Long bảo ở qua đêm, tránh để cho cô bé bắt gặp.
“Hắc..hắc.., papa ngủ trên giường nào thì giường đó mới được gọi là giường của papa, papa không ngủ trên đó thì không còn gọi là giường của papa nữa nha.” Úy Trì Hy cười giả lả, láu cá nói.
Vừa cười vừa nghĩ, papa mà ngủ với người phụ nữ nào thì sẽ lấy người đó. Papa mà không ngủ với phụ nữ thì sẽ không thể lấy vợ. Cô không muốn có mẹ mới, như vậy sẽ giành mất papa của cô, cho nên cô không muốn để cho papa ngủ với phụ nữ.
“Con nha, con chó con vô lại. Đi đánh răng rửa mặt nhanh lên.” Úy Trì Thác Dã bất đắc dĩ sờ sờ đầu cô, trong giọng nói đều chứa đầy yêu thương.
“À, buổi sáng tốt lành nha papa.” Úy Trì Hy ra vẻ thục nữ lễ phép chào anh. Sau đó, nhẹ nhàng quay bước tung tăng đi rửa mặt.
Nhìn theo bóng lưng cao gầy của cô, Úy Trì Thác Dã không khỏi cảm thán, đứa nhỏ này đã bắt đầu trưởng thành rồi.
Vài năm nay, hắn lần lượt diệt trừ các bang phái khác nhau, thống nhất hắc bang. Hiện tại, hắn dẫn dắt Xích Long chuyển mình, sáng lập nên tập đoàn Xích Long, nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh.
“A——-” Phòng ngoài truyền đến tiếng hét chói tai của Úy Trì Hy.
“Có chuyện gì vậy?” Úy Trì Thác Dã chạy lao ra khỏi phòng, hỏi.
“Papa, ba đá con chảy máu!” Cô bé vừa khóc nức nở vừa mếu máo nói, đôi mắt to ngập nước, bàn tay nhỏ bé xiết chặt chiếc quần lót màu hồng bên hông
Lúc này, thím Lâm mới nghe tiếng vội vàng chạy tới.
“Đá con bị thương?” Anh nhíu mày, vội bước đến kiểm tra xem.
Thím Lâm cũng bước nhanh đến trước mặt Úy Trì Hy, nói: “Cô chủ nhỏ chảy máu ở đâu? Để tôi nhìn thử.”
“Đây! Bà xem!” Úy Trì Hy xoay người, cong cái mông nhỏ của mình lên, một vệt máu đỏ rõ ràng nằm ở phía trên quần lót phấn hồng của cô.
“Thím Lâm, bà mau dẫn Tiểu Hy đi xem vết thương ra sao?” Úy Trì Thác Dã nhìn thấy vết máu trên mông cô, lập tức nói với thím Lâm.
“Dạ, cậu chủ.” Dứt lời, thím Lâm nhanh chóng dẫn Úy Trì Hy sắp khóc vào phòng ngủ.
Anh đâu có dùng sức quá nhiều mà đá bị thương con bé? Đã nhiều năm mưu sinh bằng quyền cước đánh đấm, khiến cho anh so với người bình thường sức lực lớn hơn rất nhiều.
Một lát sau, thím Lâm đi ra mang theo nụ cười xấu hổ nói: “À, cậu chủ, cô chủ nhỏ không có việc gì.”
“Vậy tại sao lại chảy nhiều máu như vậy!” Anh nhướng mày.
“Ha..ha.., cậu chủ, thật ra đây là lần đầu tiên đến tháng của cô chủ nhỏ.”
“Hả…?” Trong nháy mắt, mặt Úy Trì Thác Dã bắt đầu ửng hồng, thì ra là thế.
Trốn ở trong phòng Úy Trì Hy đỏ bừng mặt chỉ có thể dậm chân. Cách đây không lâu cô đã hiểu hết được có kinh lần đầu nghĩa là như thế nào, nhưng không nghĩ nó lại đến nhanh như thế! Cô còn không biết xấu hổ nói là do papa đá bị thương, nhìn cô bây giờ không hơn một tên ngốc!
Ôi, cô có kinh nguyệt rồi! Thím Lâm nói đây là dấu hiệu biết được một cô gái bắt đầu trưởng thành.
Nếu Tiếu Tiếu biết được cô đã lúng túng như thế nào, dám chắc cô ấy sẽ cười cô chết mất. Bởi vì Tiếu Tiếu vào tháng trước đã yên ổn đón nhận món quà mừng trưởng thành này!
Ừ, đúng vậy, cô đã mười hai tuổi, lần đầu tiên có kinh, giờ khắc này, cô vui sướng vô cùng, bởi vì cô đã trưởng thành rồi.