Một hồi trống vang lên, tiếp theo là một luồng ánh sáng trắng hình tròn đột ngột chiếu xuống sàn nhảy, soi sáng một cô gái mặc trang phục khiêu vũ màu đỏ rực như lửa mềm mại đứng trong luồng ánh sáng trắng đó, cô chính là người đẹp Alice.
Người dẫn chương trình nói tiếp: “Nhiệm vụ tối nay của người đẹp Alice, chính là khiêu vũ một bản với nhà đại từ thiện năm nay của chúng ta.”
Hội trường khắp nơi nổi lên tiếng huýt gió, biểu thị cho vẻ đẹp của người đẹp Alice rất được tán thưởng. Nhưng cuối cùng ai mới là người được chọn làm nhà đại từ thiện của năm nay đây?
Úy Trì Hi nhờ vào ánh sáng yếu ớt, di chuyển thân mình nhỏ bé luồn lách trong đám người, liên tục tìm kiếm xung quanh, ở khắp mọi nơi nhưng vẫn không tìm được bóng dáng Đinh Tiếu Tiếu. Con nhỏ này thật ra đã chạy đi đâu chứ?
“Các vị quan khách nhất định đang rất nóng lòng, tiếp theo tôi xin long trọng tuyên bố người đã đoạt danh hiệu nhà đại từ thiện của năm nay chính là..”
Người dẫn chương trình cố ý dừng lại, cả hội trường gần như nín thở, chờ đợi giây phút đáp án kia được công bố.
“Người đó chính là chủ tịch tập đoàn Xích Long —— Ngài Úy Trì Thác Dã!”
Vừa dứt lời, cả hội trường lập tức ồ lên. Mọi người sôi nổi bàn tán, tại sao lại có thể như vậy… Ông trùm xã hội đen? Điều này thật quá bất thường. Ông trùm xã hội đen lại trở thành nhà đại từ thiện?
Cái gì? Cô không phải nghe lầm đó chứ? Úy Trì Hi đứng hình trong vòng nửa giây, nhất định là mình đã nghe lầm.
Một luồng ánh sáng trắng cực sáng, quét qua quét lại toàn hội trường, muốn tìm kiếm cho ra bóng dáng của nhà đại từ thiện. Cuối cùng ngay ở một góc khuất của hội trường, Úy Trì Thác Dã hiện ra trong vòng sáng trắng. Anh đeo chiếc mặt nạ Xích Long, hoàn toàn thản nhiên bình tĩnh. Hoàn mỹ như một pho tượng điêu khắc lập thể, không khỏi làm cho mọi người trong hội trường ngắm nhìn ngây ngốc.
Trong số những người đang há hốc mồm còn có cả Úy Trì Hi. Điều này xác minh cho cô biết là mình đã không có nghe lầm, Thác Dã thật sự có ở đây! Hơn nữa anh chính là người đã đoạt danh hiệu nhà đại từ thiện.
Anh, anh, anh ấy rõ ràng là ở ngay phía trước, đang rất gần cô! Chờ đã.. chờ đã, anh giống như đang đi về phía cô, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!
Úy Trì Hi vội vã nhắm chặt mắt lại, lẳng lặng chờ đợi bản án tử hình giáng xuống.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Sáu giây.
Úy Trì Hi gần như có thể nghe thấy rõ ràng nhịp đập của trái tim mình.
Bỗng nhiên, tiếng nhạc chậm rãi vang lên, cả hội trường một lần nữa lại bùng lên tiếng vỗ tay.
Chuyện gì vậy? Úy Trì Hi run rẩy bạo gan nhè nhẹ mở ti hí một con mắt.
Lúc này đây, Úy Trì Thác Dã đã ở trung tâm sàn nhảy ăn ý dìu bước cô bạn nhảy xinh đẹp Alice. Hình ảnh trai tài gái sắc khiêu vũ trong quầng sáng trắng chói loà kia, như đâm vào mắt Úy Trì Hi.
Có vẻ như anh đã không phát hiện ra cô. Cô cũng nên vui mừng vì điều đó mới phải.
Đè nén nội tâm bất thường, Úy Trì Hi hít sâu một hơi, nghĩ cách lặng lẽ rời khỏi hội trường. Đi ra ngoài tiếp tục gọi điện thoại cho Tiếu Tiếu. Tóm lại không thể để Thác Dã bắt gặp cô ở nơi này, đặc biệt là khi cô đang ăn mặc như thế kia. Cô gần như có thể hình dung ra khuôn mặt giận dữ của anh khi nhìn thấy cô.
Nắm chặt chiếc xách tay nhỏ Tiếu Tiếu đưa cho, Úy Trì Hi nhấc tà váy dạ hội lên, thừa lúc mọi người đều tập trung nhìn hai người đang dập dìu trên sàn nhảy, cô thẳng một đường tránh đám đông, nhanh chóng chạy về phía chiếc cổng vòm lúc đến đã đi vào …