Bạn đã bao giờ nghe một câu chuyện kỳ lạ đến sởn tóc gáy chưa?
Các bạn biết cẩu hài (trẻ em chó) chứ? Chúng có bề ngoài giống như những đứa trẻ, nhưng đi bằng bốn chân và hành vi thì là của loài chó
Trong khu cư xá, một con chó hoang bị người ta bắt, lột da rồi dội nước sôi. Cùng chết với nó, còn có cả chó con trong bụng.
Không lâu sau, những trẻ em trong khu cư xá bắt đầu mất tích một cách bí ẩn, cùng với đó, số chó hoang khó hiểu mà xuất hiện ngày một nhiều. Có người nói việc này đều là do cẩu hài gây ra.
Và tôi biết, đó không phải lời đồn vô căn cứ.
Bởi mục tiêu tiếp theo, chính là tôi...
Tan học về nhà, tôi trông thấy một đám trẻ con đang tụ tập bên ngoài cư xá, chỉ nhìn thoáng qua tôi đã nhận ra, cầm đầu là đứa chuyên đi bắt nạt nổi tiếng trong khu, Đại Tráng.
Vờ như không nhìn thấy chúng, tôi cúi đầu bước đi thật nhanh để về nhà.
Thật không ngờ vẫn bị Đại Tráng phát hiện ra.
"Ô, chẳng phải là Nhị Cẩu đấy ư, sao đi như ăn cướp thế, vội về nhà làm bài tập à?"
Tôi không để ý lời nó nói, tiếp tục cúi đầu rảo bước.
"Này, đang nói chuyện với mày đấy, không nghe thấy sao? Giả vờ điếc à?"
Cùng với tiếng mắng là một hòn đá bay vút tới, thật may là Đại Tráng nhắm không chuẩn, nếu không thì hôm nay tôi đã bị thương rồi.
Tôi dừng bước, quay đầu nhìn về phía nó. Đại Trắng giơ ngón tay, móc móc, ý bảo tôi đi qua.
Tôi rụt rè bước tới, đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị đánh, không ngờ Đại Tráng lại khoác vai tôi, bảo: "Hôm nay cô giáo giao bài tập gì vậy?"
Đại tráng và mấy thằng cùng nhóm này đều là bạn học cấp 2 của tôi, nhưng bọn nó rất ít khi lên lớp. Tôi lí nhí nói về bài tập về nhà hôm nay được giao.
Còn chưa kịp nói xong, Đại Tráng đã ngắt lời tôi, sốt ruột nói: "Được rồi được rồi, nghe đau đầu quá. Thế này đi, mày học giỏi, bài tập của anh em bọn tao giao cho mày, được chứ?"
Tôi ậm ừ một tiếng, nhiều bài tập như vậy, mình phải thức khuya mất.
"Sao? Có vấn đề gì à?" Thấy tôi không đáp lời, Đại Tráng ném thứ gì đó mà nó giấu sau lưng nãy giờ xuống đất, hung dữ quát.
Tôi nhìn kỹ cái thứ nó vừa ném ra, suýt thì nôn oẹ. Trên mặt đất là một con chó đỏ hỏn, nó bị người ta lột da, hai nhãn cầu lủng lẳng, được dính bởi dây thần kinh ở hốc mắt, tứ chi vặn vẹo, miệng phát ra tiếng gừ nho nhỏ.
Trước mắt tôi, Đại Tráng cười hề hề, giơ một phích nước sôi, từ từ dội vào con chó. Nước nóng chạm vào phần cơ không có da thịt bảo vệ, lập tức khói trắng bốc lên, khi tiếng kêu của con chó dần yếu đi thì nước trong tay Đại Tráng cũng cạn.
Tôi không thể chịu đựng được nữa, oẹ một tiếng nôn hết đồ ăn trong bụng ra đất.
Đại Tráng đá bình bịch vào thân con chó khổ sở, bất mãn nói: "Chết rồi à, chẳng chơi được bao lâu, chán thật."
Nói xong, nó nhìn sang tôi vẫn đang nôn oẹ, cười khẩy: "Nhị Cẩu, mày không muốn giống đồng loại của mày thì ngoan ngoãn làm bài tập cho đại ca, nghe rõ chưa?"
Nhị Cẩu là biệt danh mà chính Đại Tráng đặt cho tôi, bọn nó gọi con chó hoang ở cư xá là đại cẩu. Do thi thoảng tôi lén mua xúc xích về cho con chó hoang ăn nên bọn nó chế nhạo tôi như vậy.
Không ngờ hôm nay, con chó lại bị bọn nó hành hạ dã man đến chết. Tôi vịn tay vào thân cây, cố gắng nén cơn nôn oẹ, gật đầu một cái.
Đại Tráng vui vẻ huýt sáo, kéo đám đồng bọn đi về phía cư xá, vừa đi vừa nói: "Nhớ viết nét chữ khác đi đấy."
Tôi nhìn xuống xác con chó, cơn buồn nôn lại dâng lên, vội che miệng cố kìm lại, cầm cặp xách, sải bước nhanh về cư xá.