Người con gái mặc váy bó sát cái mông đào. Chiếc váy hai dây để lộ vòng một to khủng. Cô đứng trên bàn với cặp chân dài gợi cảm, mái tóc xõa mượt mà nâng ly rượu một hơi uống cạn.
Chuyện là hôm nay, Hoàng Thiên Kim mở tiệc ăn mừng độc thân. Để sau đó một tháng, cô sẽ kết hôn cùng bạn trai yêu nhau từ thời năm nhất đại học.
Tiểu Vy người bạn làm chung với Thiên Kim hét lớn, kéo tay cô:
“Thiên Kim đại tiểu thư, cậu mau xuống!”
Thiên Kim say thật rồi. Đột nhiên, cô ngồi xuống co người bật khóc:
“Huhu. Sắp kết hôn nhưng sao anh ấy lại lạnh nhạt với tớ. Tớ rất sợ Tiểu Vy ơi!”
Tiểu Vy ôm Thiên Kim vỗ vai, bởi vì tiếng nhạc của quán bar quá lớn. Tiểu Vy nghe không rõ trả lời:
“Cậu muốn uống thêm rượu?”
Thiên Kim lại đứng dậy:
“Tớ yêu anh ấy. Dù sao chúng tớ sẽ lấy nhau?”
Tiểu Vy hét lên:
“Cậu cần một tiểu thịt tươi à? Sắp kết hôn nên hưởng thụ đúng không?”
Thiên Kim gật đầu: “Đúng vậy chúng tớ sẽ kết hôn!”
Tiểu Vy hét lên: “Đúng vậy tình một đêm!”
“Được thôi! Uống đi!”
Trong tiếng nhạc xập xình của quán bar, Tiểu Vy nâng ly rượu lên nháy mắt với Thiên Kim.
“Được thôi. Chúng tớ sẽ cho câu một bất ngờ!”
…
Rượu cứ thế tiếp tục được rót. Đến khi Hoàng Thiên Kim đỏ mặt đi không vững Tiểu Vy mới dìu cô ấy về phòng. Tiểu Vy nhìn thẻ phòng có số 2209 mà chặc lưỡi: “Số này giống ngày tháng sinh của mình. Quá đẹp!”
“Hửm? Cậu cũng thấy chúng tớ đẹp đôi sao?”
Tiểu Vy vừa đỡ Thiên Kim vừa nháy mắt anh bạn làm chung. Hai người hiểu ý nhau cùng cười.
“Tít"
Cửa phòng mở ra, Tiểu Vy tiện tay đẩy Hoàng Thiên Kim vào bên trong rồi vui vẻ nói:
“Moaz. Chúc bé yêu có một đêm khó quên!”
Hoàng Thiên Kim loạng choạng bước vào. Cô thấy trên đầu mình hình như có ngàn ngôi sao đang bay lượn bất giác chỉ tay lên trời nói: “Thích thật!”
Thiên Kim theo thói quen cởi giày, cởi váy và cuối cùng là cởi bỏ đồ lót nằm trên giường đắp chăn qua khỏi đầu chìm vào giấc mơ đẹp.
Đến nửa đêm, Thiên Kim nghe có tiếng mở cửa, nghĩ là bạn trai về nên cứ tự nhiên ngủ tiếp. Một lúc sau, hơi ấm bắt đầu xuất hiện bên cạnh Thiên Kim.
Thiên Kim vòng tay qua ôm người đàn ông. Cô ngà ngà say nói:
“Em đang không mặc gì.”
Người bên cạnh không lên tiếng chỉ quay sang ôm lấy thân thể của Thiên Kim.
Trong màn đêm nghe được tiếng của Thiên Kim thỏ thẻ:
“Chúng ta sắp kết hôn. Em tình nguyện!”
Mặc dù đang rất say nhưng cô ý thức được chuyện đó không sớm thì muộn cũng đến. Đáng lý ra, cô sẽ để giành nó cho đêm tân hôn. Nhưng với thái độ của bạn trai cô hiện giờ thì quả thật nên hâm nóng lại tình cảm.
Thân thể ấm nóng của người bên cạnh áp đặt lên người của Thiên Kim. Làn hơi thở phản mất mùi rượu anh đào kèm theo mùi thuốc lá dịu nhẹ phả vào cần cổ của cô khiến từng tất tế bào đang ngủ quên bỗng nhảy múa.
Nụ hôn ướt át bắt đầu xâm chiếm chỉ nghe Thiên Kim khẽ “ưm" lên một tiếng làm người đối diện bỗng hóa điên cuồng. Bàn tay người đàn ông đan xen vào tay cô kéo qua khỏi đầu mà giữ lại. Tay còn lại trượt từ mặt đến xương quai xanh rồi đến bờ ngực căng đầy mà xoa nắn.
“Đừng mà…”
Trong cơ thể của Thiên Kim dường như có ngàn mũi kim tiêm vào, cảm giác tê rần rồi bắt đầu nóng lên.
Người đàn ông xoay người của Thiên Kim lại, một cảm giác ấm nóng cương cứng đang dần dà xâm chiếm. Từng chút, từng chút cấm vào da thịt của cô.
“Á…”
Thiên Kim phát hiện chiếc giường bắt đầu lắc lư, mười ngón tay của cô nắm chặt ga giường nhăn nhúm đến khó coi. Mỗi một sợi dây thần kinh trong đầu không còn nghe theo sợ khống chế của Thiên Kim nữa. Cô như dần rơi vào cơn đê mê vĩnh viễn không thể dứt ra.
“A… Đừng mà…”
Hai đầu gối của cô bắt đầu đau, chân cô bắt đầu mỏi. Hơn nữa cảm giác ở bụng dưới bắt đầu có cảm giác nhói nhói đau.
Nhưng nghe được tiếng của người đàn ông, cô biết người đàn ông rất muốn cô.
Không biết trải qua bao lâu, một thứ ấm nóng tràn vào cơ thể của Thiên Kim.
Hoàng Thiên Kim mệt rã rời. Bây giờ cô chỉ muốn co người ngủ đến sáng mà thôi.
…
Hoàng Thiên Kim nghe tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm. Cô rõ ràng biết nhưng mắt không tài nào mở lên được. Sau đó, Thiên Kim lại cảm nhận hơi ấm và mùi hương sữa tắm thoang thoảng bên cánh mũi. Bờ môi ấm chạm nhẹ lên khuôn mặt kiều diễm của Thiên Kim.
Vẫn không thể nào mở mắt và cử động. Dù vậy Thiên Kim bạn trai của mình đến giờ đi làm. Anh là một người cuồng công việc. Có thể bệnh tuyệt đối không thể nghỉ.
Còn cô thì sao?
Hôm nay, cô đến trễ cũng được, xin nghỉ cũng được. Toàn thân rã rời chỉ muốn nhắm mắt ngủ mà thôi.
Đến khi tiếng điện thoại không ngừng reo lên, Thiên Kim khó khăn với tay ấn nghe. Đầu dây bên kia lớn giọng:
“Chết tiệt. Thiên Kim hôm nay là quan trọng của công ty. Còn không đến, cậu mất việc đó.”
Hoàng Thiên Kim bừng tỉnh. Trước mắt cô là một khung cảnh xa lạ, Thiên Kim lắp bắp:
“Khách sạn?”
Tiểu Vy bên đầu dây nói: “Còn nói vớ vẩn cái gì vậy? MAU ĐẾN CÔNG TY.”
Hoàng Thiên Kim mở chăn lên nhìn xuống dưới thân, tay cô bắt đầu run lên. Điện thoại lại reo lên.
“Anh?”
“Xin lỗi Thiên Kim. Tối qua tăng ca anh không về, anh có nhắn tin không thấy em trả lời. Em đi làm chưa? Chiều nay anh về bù đắp cho nhé!”
Thiên Kim có hơi run: “Lâm Thắng, anh tối qua ở đâu?”
“Công ty. Sao vậy?”
“Alo. Thiên Kim… Hoàng Thiên Kim em có ở đó không?”