• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1: Người chết sinh con, mở cửa luân hồi (1)

Sư phụ nói, mệnh của tôi là Thiên Xá, mệnh rất cứng, cho dù gặp chuyện nguy hiểm gì cũng có thể gặp dữ hóa lành.

Ngay từ khi tôi vừa sinh ra đã có ba người phụ nữ đi theo âm thầm bảo vệ, cả đời này của tôi cũng được định là sẽ dây dưa không dứt với bọn họ.

Trong ba người đó có hai người có khế ước chủ tớ với tôi, thế nhưng họ vẫn thèm khát thân thể tôi.

Người phụ nữ còn lại chính là mẹ tôi.

Mà… Ba người bọn họ đều không phải là người.

Tôi được sinh ra ở bãi tha ma, cụ thể là bị lôi ra từ một cái xác nữ bị sư phụ mổ bụng.

Cái xác nữ kia? Ừ, chính là mẹ tôi.

Đó là vào một đêm mưa gió rền dữ, sấm sét ầm ầm, mây đen cuồn cuộn trên bầu trời như muốn kéo bầu trời xuống sát mặt đất.

Sấm chớp đùng đùng, một chia chớp lóe lên cắt ngang qua bầu trời đêm, “uỳnh” một tiếng đánh lên một mộ phần còn rất mới trong bãi tha ma.

Chỉ một thoáng bụi đất mù mịt, nấm mồ mới trực tiếp bị san bằng, để lộ ra một cỗ quan tài màu đỏ rực.

Nắp quan tài rơi xuống mặt đất để lộ ra thứ ở trong, rõ ràng bên trong chính là một cái xác người phụ nữ mặc đồ đỏ.

Dường như cô gái này mới chết không bao lâu, ngũ quan tinh xảo, gương mặt hồng hào, đặc biệt là đôi môi đỏ mọng kia như vừa mới uống máu tươi, vệt máu còn vương lại bên khóe môi.

Bụng nhỏ của cô gái hơi nhô lên, rõ ràng trước khi chết đã mang thai, mà cái thai cũng đã đủ tháng rồi.

“Uỳnh…”

Một tiếng sấm rền vang nơi chân trời, mưa to như trút nước, lại một tia chớp cắt ngang qua trời đêm, chiếu sáng cả một vùng bãi tha ma.

Mà giữa lúc sấm sét ầm ầm như vậy, xác nữ trong quan tài chậm rãi xảy ra thay đổi, bằng mắt thường cũng có thể thấy được một lớp lông trắng bắt đầu xuất hiện bao phủ thân thể cô gái, móng tay cô ta cũng không ngừng dài ra.

Ngay sau đó, xác nữ bỗng nhiên mở trừng hai mắt, từ trong quan tài ngồi thẳng dậy.

“Uỳnh” một tiếng, lại một tia sét đánh xuống ngay bên cạnh quan tài, bùn đất bay đầy trời. Gương mặt xác nữ vặn vẹo dữ tợn, cô ta ngửa đầu, ánh mắt nhìn bầu trời đầy hận ý, cô ta đưa bàn tay có móng vuốt vừa dài vừa đen lên cẩn thận che chở bụng nhỏ.

“Haiz…”

Một tiếng thở dài vang lên hòa lẫn vào tiếng sấm, theo tiếng thở dài nhìn lại có thể thấy một đạo sĩ trung niên mặc áo bào màu vàng nâu, trên tay cầm phất trần đi ra từ trong bóng đêm.

“Ngươi chết trong thời gian mang thai, một xác hai mạng, trong lòng có oán hận cũng là lẽ thường tình, nhưng ngươi lại muốn dùng thân thể đã chết sinh ra một đứa bé chết, sau đó cùng đứa bé hóa thành mẫu tử sát, đây là chuyện trái với lẽ trời, cũng là chuyện không thể dung thứ.”

“Mẫu tử sát không thể vào luân hồi, không được đầu thai. Đứa bé này đã cùng chết với ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn đứa bé này không có kiếp sau, vẫn luôn chịu khổ cùng ngươi tại nhân gian sao?”

“Roẹt roẹt”

Lại một tia chớp rạch ngang trời, mà nương theo tia chớp này, đạo sĩ trung niên nhìn thấy được, bụng nhỏ của cái xác kia đang động đậy.

“Đây là…” Đạo sĩ trung niên nâng tay lên, bốn ngón tay khép lại, ngón cái không ngừng lướt qua từng đầu ngón tay.

Đây là một loại thuật quẻ của đạo gia, gọi là bấm ngón tay.

Bấm ngón tay là một loại dị thuật thông qua bấm đốt ngón tay nhanh chóng tìm ra được kết quả, hoặc là phương hướng phát triển của sự việc.

Cái gọi là bấm ngón tay tính toán, chính là nói tới dị thuật này.

Bàn tay của người gồm 28 khớp xương, đại diện cho 28 địa cung, tay trái là âm, tay phải là dương, ngón út chính là điểm giao âm dương, ngón áp út, ngón trỏ và ngón giữa đại diện cho mười Thiên can và mười hai Địa chi. Thiên Can Địa Chi chính là sự hình thành phát triển của vạn vật theo âm dương.

Vài giây sau, gương mặt đạo sĩ trung niên khẽ tay đổi, ông thấp giọng lẩm bẩm trong miệng: “Mệnh Thiên Xá, mệnh quá cứng, quả nhiên, quả nhiên…”

Mệnh Thiên Xá, vạn năm khó gặp, bất kể gặp được nguy hiểm gì cũng có thể gặp dữ hóa lành.

Đó chính là Thiên Xá, là vận mệnh được định sẵn được trời đặc xá hết mọi tai ương.

Chỉ có điều mệnh này quá cứng, khắc cha, khắc mẹ, khắc bạn, khắc thầy, khắc vợ.

Tuy cả đời này gặp chuyện gì cũng đều có thể gặp dữ hóa lành, nhưng lại chú định cô độc cả đời, không vợ không con.

Đạo sĩ trung niên cười hà hà, sau đó mở miệng nói với xác nữ: “Trách không được sau khi ngươi chết không muốn vào luân hồi, hóa ra là vì thai nhi trong bụng chưa chết khiến ngươi còn vướng bận, ngươi cứ yên tâm đi đi, tuy ta tu hành ở dương gian, nhưng lại là Quỷ sai, tuy đứa bé này có mệnh Thiên Xá, được định sẵn là sẽ khắc thầy, nhưng nếu đã đụng phải ta thì cũng xem như là duyên phận, ta có thể giúp ngươi nuôi lớn đứa trẻ này thành người, cũng sẽ truyền dạy nó kiến thức cả đời của ta, nếu nhà ngươi đồng ý vậy thì gật đầu một cái.”

P/s : Truyện đang vững top 1 trên trang truyện nam trung quốc với điểm số 9.4/10, các bạn yên tâm nhảy hố nhé.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang