Chương 2: Người chết sinh con, mở cửa Luân Hồi (2)
Nước mưa lạnh như băng rơi vào trên mặt xác nữ, khiến cho làn da xanh nhạt tái nhợt của cô càng thêm dữ tợn.
Cô gái bình tĩnh nhìn đạo sĩ trung niên, ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.
“Ngươi cứ yên tâm, sau khi đỡ đẻ ta sẽ mở cửa luân hồi giúp ngươi đầu thai, một kiếp này ngươi chịu khổ, khiếp sau nhất định sẽ được đền bù.” Đạo sĩ trung niên lại tiếp tục mở miệng.
Lần này, ông vừa dứt lời, xác nữ thật sự gật đầu một cái, sau đó “rầm” một tiếng nằm lại trong quan tài, hai chân chậm rãi mở ra…
...
Tiếng sấm ầm ầm, mưa to gió lớn, mà giữa lúc sấm sét rền vang, một tiếng khóc nỉ non vang lên vọng khắp cả bãi tha ma, mà trong giây phút đó, tử khí âm trầm quỷ dị ở bãi tha ma như vì sự ra đời của đứa bé này tăng thêm vài phần sinh khí.
Một đứa bé cả người đầy máu bị đạo sĩ trung niên ôm vào trong ngực, đôi mắt to tròn đen nhánh nhìn chằm chằm vào ông, trong đôi mắt tràn ngập linh khí.
“Bé trai, nặng năm cân sáu lạng, thật đáng mừng, thật đáng mừng aiz…”
Đạo sĩ trung niên cởi đạo bào bọc đứa bé trai lại, sau đó cẩn thận đặt ở một bên.
“Bây giờ ta sẽ mở cửa luân hồi, đưa ngươi đi đầu thai.”
Đạo sĩ trung niên hít sâu một hơi, sau đó đột nhiên hướng phất trần trên tay xuống mặt đất.
Phất trần bay phần phật theo gió, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy mấy chữ như rồng bay phượng múa trên mặt đất.
Sinh tử do mạng, phú quý tại trời.
Quỷ sai câu hồn, người sống chớ gần.
Ông hít sâu một hơi rồi chậm rãi nhắm mắt lại, lát sau, hai mắt đột nhiên mở lớn.
Trong giây phút đó, khí chất trên người ông hoàn toàn thay đổi, giống như một thanh kiếm tốt vừa ra khỏi vỏ, không ngừng tản ra hơi thở sắc bén.
Bước chân ông như rồng bay hổ dẫm, mỗi lần bước đi đều khiến cho người ta có cảm giác đúng với lẽ trời, đạo vận không ngừng quay cuồng.
Tới bước thứ bảy, ông đứng lại, dậm chân một cái.
Quát lớn:
“Tam kỳ nhật nguyệt tinh, thông thiên thấu Địa Quỷ thần kinh. Chư thần nhìn thấy cúi đầu bái, ác sát gặp gỡ đi không ngừng. Thiên linh linh, địa linh linh, sáu Đinh lục Giáp nghe ta xá lệnh, Kim đồng Ngọc nữ thủ lĩnh Thiên binh, Thần nào không phục, Quỷ nào không nghe, Âm Dương lệnh mở cửa luân hồi, thừa hành công vụ, Thái Thượng Lão Quân lập tức nghe lệnh!”
Tiếng quát này vang vọng đất trời, ngay cả tiếng sấm nổ mạnh cũng bị áp xuống vài phần.
Mà tiếng quát vừa dứt, mưa gió càng trở nên dữ dội, một tiếng sấm nổ rền vang, hơi thở âm lãnh đột nhiên xuất hiện, dưới đôi mắt thường không thể nhìn thấy, một cánh cửa chậm rãi xuất hiện sau lưng đạo sĩ trung niên.
“Cửa luân hồi đã mở, bần đạo phán ngươi nhập luân hồi, đi đầu thai, kiếp sau mặc vàng đeo bạc, phú quý cả đời!”
Tiếng quát của đạo sĩ trung niên vừa dứt, xác nữ kia đột nhiên ngồi dậy, đầu tiên là nhìn đứa bé trong đạo bào với vẻ mặt đau khổ, sau đó thân hình khẽ động, lao về phía sau lưng đạo sĩ trung niên.
“Phù…”
Đạo sĩ trung niên thở dài một hơi, nhưng ngay sau đó sắc mặt lại lập tức thay đổi.
Chỉ nghe thấy một tiếng gào thảm thiết truyền ra, ngay sau đó xác nữ như bị một cỗ lực lượng cưỡng chế về, mà cách cửa luân hồi vừa mới mở ra cũng chậm rãi khép lại.
“Yêu nghiệt phương nào, dám ngăn cản bần đạo câu hồn!” Đạo sĩ trung niên mở mắt trợn trừng, quát khẽ một tiếng.
Râu tóc ông dựng đứng, phất trần trong tay chỉ thẳng, đạo bào theo gió bay phần phật, vạt áo bị gió mạnh thổi bay phấp phới.
Một mảnh xơ xác tiêu điều!
“Hừ!”
“Hi hi…”
Trong bóng đêm truyền tới một tiếng hừ lạnh, sau đó lại vang lên một tiếng cười duyên.
Tục ngữ có câu, chỉ nghe quỷ khóc, chưa nghe quỷ cười.
Mà hiện tại, tiếng cười của quỷ như âm thanh bình thường lọt vào tai đạo sĩ, tuy chỉ là âm thanh bình thường nhưng lại khiến đạo sĩ lạnh cả người, da thịt trên người không khống chế được run rẩy.
Tiếng cười vừa dứt, đạo sĩ trung niên lập tức ngửi được một một hương phiêu đãng trong gió.
Hương khí như lan, khiến cho người ta ngây ngất, bụng dưới nóng lên, trong lòng bắt đầu rục rịch.
“Mùi hương này… Chẳng lẽ là Hương Cốt Mị thi?” Sắc mắt đạo sĩ trung niên khẽ thay đổi.
Ông đã từng đọc qua trong sách của Đạo gia có miêu tả về Hương Cốt Mị thi.
Cái gọi là Hương Cốt Mị thi cũng không phải là hình thành trong ngày một ngày hai. Đầu tiên là khi còn sống bị người ta điểm Mị ấn, tiếp đó được nuôi dưỡng bằng máu tim hằng ngày. Mà cô gái bị điểm Mị ấn sẽ ngày càng xinh đẹp, trên người cũng phát ra một mùi hương mà người thường không thể có được, đặc biệt là phần khí chất, sẽ có thay đổi cực lớn trong thời gian ngắn.
Sẽ trở nên quyến rũ xinh đẹp, dịu dàng khác thường.
Nói thẳng ra chính là biến một người bình thường thành một yêu nữ có thể câu hồn đoạt phách đàn ông.