Hải Nam nói nhỏ vào tai của Ánh Dương gì đó. Sau khi nhận được tín hiệu gật đầu của cô, anh cầm một cái ống hút đi về phía ly rượu có ghi tên Hải Nam và Ánh Dương.
Hải Nam hút một hơi hết hơn nửa ly rượu rồi quay trở lại vị trí của mình.
Mọi người nghi ngờ hành động của Hải Nam vì nếu anh uống rượu đồng nghĩa với anh sẽ thua cuộc.
Thanh Phong nhìn Hải Nam nở nụ cười đắc thắng, anh ta nghĩ mình chưa cần phải làm gì chiến thắng đã rơi trúng đầu. Hồi sáng ông Jay Đặng nói trò chơi này không tốn sức quả không sai.
Nhưng nụ cười trên môi của Thanh Phong bỗng nhiên méo xếch khi nhìn thấy Hải Nam ôm cổ Ánh Dương cho cô hơi ngửa người ra sau rồi áp môi mình lên môi của cô để truyền rượu từ miệng mình qua cho cô uống.
Hành động của anh không những khiến cho mọi người bất ngờ mà còn khiến cho Ánh Dương đứng hình. Hồi nảy anh nói cô phối hợp với anh thật tốt và cô đã đồng ý, không ngờ lại phối hợp kiểu này. Ngồi ngay bên cạnh người yêu của mình lại bị người khác có hành động thân mật với một người đàn ông khác, mối quan hệ của cô với Thanh Phong rồi sẽ đi về đâu?
Thanh Phong khựng lại động tác nối ống hút của mình, gương mặt của anh bỗng chốc trở nên khó coi nhưng ngay sau đó anh lại nở nụ cười bí hiểm.
Ngụm rượu đầu tiên từ miệng của Hải Nam truyền sang miệng của Ánh Dương nhưng cô không dám nuốt xuống.
Hải Nam nhận thấy đôi mắt của cô đang rất hoảng loạn, anh nghĩ cô sợ uống rượu vì vậy một tay của anh vẫn giữ chặt sau gáy cô, tay kia của anh vuốt ve gương mặt của cô đầy cưng chiều. Cử chỉ và ánh mắt của anh rất dịu dàng, trong phút chốc cô như bị anh thôi miên quên đi Thanh Phong đang ngồi ngay bên cạnh mà nuốt hết rượu từ miệng Hải Nam truyền qua.
Hải Nam tiếp tục đi về phía sân khấu hút hết phần rượu trong ly vào miệng.
Còn Ánh Dương như vừa nuốt phải cồn, cả người trong phút chốc nóng bừng bừng. Trước đây cô đã từng uống rượu nhưng rượu nặng như thế này là lần đầu tiên.
Hải Nam nhanh chóng quay trở lại rồi tiếp tục áp môi mình vào môi của Ánh Dương tiếp tục truyền rượu cho cô uống.
Lần này cô uống rất nhanh từng ngụm lớn không như lần trước vì thế mà nhanh chóng uống hết rượu trong miệng của Hải Nam.
Lúc Hải Nam rời khỏi miệng Ánh Dương ông Jay Đặng ngồi bên cạnh vỗ tay rất lớn, tiếng vỗ tay của ông át cả tiếng nhạc. Ông nghiêng người nhìn Thanh Phong:
“Cậu có ý kiến gì không?”
Thanh Phong giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng. Anh đã từng thua rất nhiều lần nhưng cảm giác đau như lúc này anh chưa từng trải qua, có thể nói là đau như hoạn. Không nói đúng hơn là đau hơn hoạn mới chính xác.
Anh đang cố gắng lấy mảnh đất về cho bố của Ánh Dương còn Ánh Dương thì tốt bụng giúp người khác có được nó.
Ông Jay Đặng nhìn Hải Nam cao giọng:
“Xin chúc mừng người thắng cuộc Huỳnh Hải Nam, ngày mai chúng ta sẽ bàn về chuyện này còn bây giờ chúng ta tiếp tục vui vẻ”.
Nghe ông Jay Đặng tuyên bố Hải Nam vui mừng tới mức ôm lấy Ánh Dương hôn tới tấp lên khắp mặt mũi của cô:
“Cảm ơn cô rất nhiều!”.
Giúp anh có được mảnh đất này Hải Nam nói ngàn lời cảm ơn với Ánh Dương cũng không đủ.
Đội trưởng đội vệ sĩ cầm một chiếc va li lớn đưa cho ông Jay Đặng. Ông ra hiệu với anh ta sau đó anh ta mở va li chứa đầy tiền có mệnh giá năm trăm ngàn đồng.
Đội trưởng đội vệ sĩ lấy tiền từ trong va ly đặt trước mặt ba cô gái mỗi người sáu cọc tiền tương đương với ba tỷ đồng. Số tiền mà các cô phục vụ trong ba ngày. Ba bản hợp đồng của ba cô gái cũng được anh cho các cô nhìn qua rồi xé trước mặt các cô.
Ông Jay Đặng lên tiếng: “Ngày mai sau khi cùng Hải Nam làm xong thủ tục tôi phải bay về Mỹ ngay. Rất tiếc có việc gấp nên không thể cùng các cậu chơi tiếp”, ông chỉ vào số tiền trên bàn:
“Bạn chơi của các cậu và tiền thuê đảo tôi đã trả. Nếu các cậu có nhu cầu chơi tiếp thì nói với tôi một tiếng”.
Hải Nam nghiêng người ghé sát tai Ánh Dương hỏi nhỏ.
“Cô muốn chơi tiếp chứ?”
Ánh Dương mặc dù đã uống khá nhiều rượu nhưng ý thức của cô vẫn còn rất rõ. Cô ném cho Hải Nam một ánh mắt cảnh cáo:
“Chơi ba ngày tôi được ba tỷ, trừ số tiền này tôi vẫn còn nợ anh mười hai tỷ. Anh nghĩ tôi là tỷ phú đô la chắc?”
Hợp đồng đã xé cô sợ gì mà phải khép nép trước mặt anh ta nữa?
Nghe Ánh Dương nói Hải Nam cười lớn: “Nếu cô không muốn trả tiền thì vẫn còn cách khác mà”, Hải Nam lưu manh nắm tay của Ánh Dương đặt lên vị trí giữa đùi mình rồi ghé sát vào tai cô nói: “Người anh em của tôi luôn nhạy cảm với cơ thể của cô, bất cứ khi nào cô đổi ý tôi cũng sẵn sàng”.
Ánh Dương vội thu tay lại không quên quát vào mặt anh:
“Biến thái”.
Hải Nam phản bác:
“Nếu tôi là biến thái liệu có ngủ chay khi nằm bên cô?”
Ánh Dương dùng một từ khác để chửi anh:
“Đồ dê cụ”.
Hải Nam cười gian trá khi nghe Ánh Dương chửi mình:
“Tôi năm nay mới hai sáu tuổi sao gọi là cụ?” Anh ghé sát tai cô hạ giọng: “Cô nên tìm trong từ điển Tiếng việt từ ngữ nào tốt đẹp nhất để nói về tôi. Còn những từ không hay cô vừa nói thích hợp để nói người khác hơn”.
Nói xong Hải Nam còn cố ý ngửa người ra sau ghế để cho Ánh Dương nhìn thấy rõ hành động của ông Jay Đặng với cô bạn thân Thu Trang của mình.
Lúc này Thu Trang đang ngồi trên đùi của ông Jay Đặng, cô ngồi dạng chân đối mặt với ông. Còn Ông Jay Đặng đang dùng tay đẩy chiếc váy của cô xuống, vì là váy cúp ngực nên chỉ một động tác nhỏ của ông đã khiến bộ ngực của Thu Trang hoàn toàn lộ ra bên ngoài.
Sau đó ông Jay Đặng đổ rượu lên ngực của Thu Trang, một vùng da trắng đã nhuộm màu đỏ của rượu. Ông ta cúi xuống dùng lưỡi liếm láp.
Ánh Dương nhìn thấy cảnh này vội xoay mặt đi hướng khác. Nhưng cú xoay mặt này ngay lập tức khiến cho cô rơi xuống vực thẳm.
Minh Nguyệt ngồi lên đùi đối diện với Thanh Phong không những vậy một chân của cô ta còn gác lên ghế của Ánh Dương đang ngồi. Cô ta liên tiếp thực hiện các động tác mơn trớn trên cơ thể của Thanh Phong nhưng anh không hề có ý định ngăn cản cô ta lại. Vì váy cô ta mặc rất ngắn nên chỉ một động tác nhỏ đã khiến nửa thân dưới của cô ta lộ ra ngoài. Mặc dù tiếng nhạc đang rất lớn nhưng tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của cô ta Ánh Dương nghe rất rõ ràng.