Hải Nam cũng chạy theo tuy nhiên anh không quên nhờ vệ sĩ cất tiền dùm mình. Anh lặng lẽ theo sau Ánh Dương cho đến khi cô dừng lại bên bờ biển nhưng anh đứng cách cô một đoạn khá xa.
Anh còn đang suy đoán vì sao cô lại chạy ra ngoài khi nhìn thấy hai cặp kia thân mật thì nghe tiếng của cô khóc rất lớn. Anh không biết lý do vì sao cô khóc, lại không biết dỗ dành phụ nữ thế nào vì vậy anh chỉ còn cách lặng lẽ ngồi một bên nghe cô khóc.
Còn Ánh Dương lúc này cảm giác như có ngàn vạn con dao đang cứa vào tim mình khiến cô vô cùng đau đớn. Cô không nghĩ Thanh Phong lại có thể cùng với một cô gái khác thân mật ngay bên cạnh cô như thế.
Nghĩ tới tương lai mù mịt của mình và Thanh Phong cô càng khóc to hơn. Liệu anh có tin cô vì anh mà giữ mình không? Liệu cô có rộng lượng tới mức xem như anh chưa từng làm gì tổn thương đến cô không?
Ánh Dương đặt trường hợp khi gặp lại Thanh Phong cô sẽ như thế nào? Hờn dỗi anh, cô nghĩ mình không đủ tư cách. Xin lỗi anh, cô nghĩ mình không sai sao phải xin lỗi. Xem như chưa có chuyện gì xảy ra, cô không nghĩ mình có thể rộng lượng như vậy.
Thôi thì để mọi chuyện thuận theo tự nhiên vậy. Nghĩ tới đây Ánh Dương mới ngừng khóc.
“Khóc xong rồi?” Hải Nam giơ tay lên nhìn đồng hồ lên tiếng.
Nghe tiếng nói của Hải Nam Ánh Dương giật mình nhìn sang bên cạnh, lúc này cô mới biết anh đang ngồi cách cô không xa. Cô lấy tay quệt nước mắt, nước mũi xấu hổ lên tiếng:
“Anh ngồi đây từ lúc nào?”
“Hai tiếng”.
Câu trả lời ngắn gọn của Hải Nam càng khiến Ánh Dương xấu hổ. Cô không nghĩ anh có thể ngồi đây hai tiếng nghe cô khóc. Nhưng nghĩ tới anh là một phần nguyên nhân khiến cho mối quan hệ của cô và Thanh Phong trở nên nghiêm trọng, cô hờ hững đáp:
“Tôi cũng không ép anh ngồi đây đợi tôi”.
Hải Nam nhún vai tỏ vẻ bất lực:
“Vẫn là câu trả lời hồi sáng, nếu cô xảy ra chuyện thì tôi sẽ là đối tượng tình nghi số một, vô cùng phiền phức”.
Hải Nam ngồi xích lại gần Ánh Dương nhìn cô cợt nhã:
“Nếu cô thấy mình thua thiệt tôi cũng có thể làm cho cô sung sướng như hai cô gái đồng nghiệp của cô thậm chí còn sung sướng hơn”.
Ánh Dương vung tay đập mạnh vào người Hải Nam:
“Anh dám?”
Hải Nam xoa xoa vị trí vừa bị Ánh Dương đập: “Đương nhiên, nếu cô cho phép”, anh dướn người áp sát gương mặt của cô: “Ngay bây giờ tôi cũng có thể bắt đầu”.
Ánh Dương đẩy Hải Nam ra xa:
“Nếu anh muốn thì vào trong đấy mà làm”.
Hải Nam vẫn nhìn Ánh Dương cười cợt nhã:
“Bạn tình của tôi ngồi ở đây tôi vào đấy làm với ai?”
Ánh Dương bật cười thành tiếng:
“Anh xem phim người lớn diễn trực tiếp rồi tự xử”.
Hải Nam làm động tác bó tay với Ánh Dương. Thật ra nhìn thấy cô tươi cười trở lại anh rất vui.
Hai người đang ngồi trên cây cầu bằng gỗ bắc dọc bờ biển, vị trí này có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố biển Quy Nhơn. Ánh sáng từ những chiếc đèn đủ sắc màu càng tô thêm vẻ đẹp lung linh của thành phố biển xinh đẹp này.
Hai người rơi vào trầm mặc.
Một hồi lâu sau Hải Nam lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
“Cô học ngành gì?”
“Kỹ thuật xây dựng”, Ánh Dương thành thật trả lời.
Hải Nam nghe Ánh Dương nói thì bật cười thành tiếng nhưng rất nhanh anh lấy tay che miệng lại. Anh không nghĩ một cô gái trông liễu yếu đào tơ như cô lại học ngành chủ yếu chỉ có phái nam lựa chọn do đặc thù công việc.
“Còn tôi đang nghiên cứu về phong thủy”.
Thực tế Hải Nam học đồng thời hai ngành kỹ sư xây dựng và quản trị kinh doanh tại Anh. Khi anh tiếp nhận tập đoàn bất động sản Thịnh Phát từ tay ba của mình, nhiều sản phẩm bất động sản được thiết kế rất đẹp nhưng khi giới thiệu tới khách hàng thì có một số khách hàng khó tính không đánh giá cao vì phong thủy không đẹp. Vì lý do đó mà anh đang nghiên cứu thêm về lĩnh vực phong thủy thậm chí còn mời thầy phong thủy về giảng dạy phổ cập cho đội ngũ kỹ sư thiết kế của tập đoàn mình.
Mảnh đất Hải Nam vừa giành được từ tay ông Jay Đặng là anh vận dụng kiến thức của một nhà phong thủy học để nhìn nhận vì vậy anh đã trả giá rất cao để có được nó.
Nghe Hải Nam nói Ánh Dương tỏ vẻ phấn khích:
“Anh đang nghiên cứu về phong thủy thật sao?”
Nhận được cái gật đầu của Hải Nam Ánh Dương tiếp tục nói:
“Trường tôi không có bộ môn phong thủy học nhưng tôi rất quan tâm lĩnh vực này vì vậy tôi có dự định sau khi tốt nghiệp sẽ học thêm một khoá ngắn hạn trước khi đi làm”.
Hải Nam chỉ tay về mảnh đất mà Ánh Dương vừa giúp anh có được:
“Cô nhìn mảnh đất rộng lớn bên kia thành phố không, là một kỹ sư cô sẽ xây dựng gì ở đó?”
Ánh Dương nhìn theo hướng tay của Hải Nam, vì buổi tối khu này không được thắp điện nên chỉ thấy một vùng đất rộng chìm trong bóng tối. Cô quay qua nhìn Hải Nam cười gượng:
“Anh nói vậy chẳng khác nào nói tôi thầy bói xem voi cả”.
Hải Nam vì đang vui chiến thắng mà không nghĩ tới hiện tại là giữa đêm không thể nhìn rõ mảnh đất, anh biết rất rõ mảnh đất không có nghĩa là Ánh Dương cũng biết. Vì vậy anh lên tiếng giải thích: “Mảnh đất đó rộng hơn bảy mươi héc ta, sau lưng là núi, trước mặt là biển, còn có suối nước nóng ngầm bên trái của mảnh đất”.
Ánh Dương không thể tin một mảnh đất lại hội tụ tất cả những gì tốt đẹp nhất trong phong thủy như vậy.
“Còn có cả suối nước nóng?”
Hải Nam gật đầu xác nhận, chuyện có suối nước nóng cũng chỉ một mình anh biết. Anh đã đi dọc bãi biển và phát hiện có mạch nước nóng ngầm chảy ra từ vị trí tay trái của mảnh đất.
Ánh Dương mơ hồ trả lời câu hỏi của Hải Nam:
“Nếu là trước đây tôi sẽ xây rào bao quanh mảnh đất đó lại sau đó xây một lâu đài đẹp như trong truyện cổ tích để tôi và người đó sống”.
Trước đây cô đã từng có lúc nghĩ sẽ sống một đời hạnh phúc cùng Thanh Phong, nhưng hiện tại cô không còn tin vào tình yêu nữa.
“Còn bây giờ?”
Ánh Dương đưa tay gạt nước mắt rồi hít một hơi thật sâu chỉnh lại cảm xúc của mình:
“Còn bây giờ nếu xây dựng theo mô hình khu dân cư cao cấp kết hợp với mô hình nghỉ dưỡng để khai thác phục vụ du lịch tôi nghĩ sẽ đạt được hiệu quả kinh tế cao nhất. Vừa thu hồi vốn nhanh vừa khai thác lâu dài”.
Hải Nam nhìn Ánh Dương bằng ánh mắt sùng bái, anh không ngờ một gái bao lại có thể am hiểu về nền kinh tế thị trường như vậy. Những lời cô vừa nói cũng chính là mục tiêu của anh nếu anh dành được mảnh đất. Và sự thật mảnh đất này đã thuộc về anh trong đó có công rất lớn của cô.
Có một điều khiến anh đau đầu đó là làm sao để phân khu hợp lý vì một khi anh khai thác du lịch lượng khách đổ về đây sẽ rất đông nếu phân khu không tốt sẽ ảnh hưởng tới khu dân cư.
Anh còn đang suy nghĩ thì Ánh Dương tiếp tục lên tiếng.
“Nếu tôi là chủ mảnh đất trước hết tôi sẽ dẫn suối nước nóng về tất cả các vị trí trong mảnh đất theo ý muốn sau đó phân khu dân cư cao cấp riêng, khu du lịch giải trí riêng làm sao để không ảnh hưởng tới nhau nhưng vẫn đảm bảo đầy đủ các yếu tố ở mỗi khu gồm núi, suối nước nóng và bãi biển”.
Hải Nam như vừa được Ánh Dương khai thông bế tắc, anh nhìn Ánh Dương đầy ngưỡng mộ:
“Nếu tôi là chủ mảnh đất, tôi sẽ xây tặng cô một biệt thự tại một vị trí đẹp nhất”.
Ánh Dương cũng không ngại nói lên ước mơ của mình:
“Tôi thích biệt thự gần biển, có thể nghe tiếng sóng biển, có thể ngắm mặt trời mọc, có thể tắm biển, đi dạo dọc bờ biển nhưng tôi cũng thích có suối nước nóng vì ngâm mình trong suối nước nóng tự nhiên rất tốt cho sức khỏe”.