• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Sâm đang trốn ở ngọn núi nhỏ bên cạnh, thấy sinh vật thần huyết vậy mà chạy thẳng đến chỗ mình, trong lúc do dự có nên rút đi hay không thì đột nhiên nhìn thấy Thần Thiên Tử bắn trọng thương sinh vật thần huyết kia, khiến cho nó tiến vào trạng thái hấp hối, chỉ còn một hơi thở.

Cầu phú quý trong nguy hiểm, Hàn Sâm lập tức lao xuống, gọi ra Nguyệt Nha Thương, nhắm thẳng vào vết thương trên ngực sinh vật thần huyết phóng mạnh một cái, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ của nó.

- Săn giết sinh vật thần huyết Huyết Tinh Đồ Lục Giả, đạt được thú hồn Huyết Tinh Đồ Lục Giả, ăn thịt Huyết Tinh Đồ Lục Giả có thể đạt được từ 0 đến 10 điểm thần gen.

Thanh âm vang lên trong đầu khiến cho Hàn Sâm mừng như điên, thú hồn cấp thần huyết, một phát này của hắn vậy mà lại ném ra được một cái thú hồn cấp thần huyết, chuyện này khiến cho hắn không thể nào tin được, bởi vì tỷ lệ thật sự là thấp tới đáng thương.

Nhưng mà bây giờ Hàn Sâm không có thời gian để ăn mừng, thi thể của Huyết Tinh Đồ Lục Giả quá lớn, hắn không thể nào mang đi được, tuy nhiên cây cự phủ màu vàng kia thì khác.

Sinh vật ở Tí Hộ Sở có thể thông qua thủ đoạn đặc thù dựng dục ra một loại bảo vật nào đó không thuộc về bản thân của nó, loại bảo vật này được nhân loại gọi là bảo cụ, mặc dù bảo cụ không giống như thú hồn có thể thiên biến vạn hóa, chỉ có thể cầm trên tay giống như vật phẩm bình thường, nhưng mà có một vài bảo cụ do sinh vật cao cấp dựng dục ra thậm chí không hề kém hơn thú hồn chút nào.

Khi nãy sinh vật thần huyết kia cầm cự phủ màu vàng tung hoành vô địch, thú hồn loại bình khí và tọa kỵ ở trước mặt nó chỉ như mấy món đồ chơi, từ đó có thể thấy được đây là một món bảo cụ thần huyết vô cùng tốt.

Mục tiêu lúc đầu của Hàn Sâm chính là cự phủ màu vàng này, tuy nhiên lấy được thú hồn của Huyết Tinh Đồ Lục Giả đúng là niềm vui ngoài ý muốn.

Mắt thấy Hàn Sâm vác cự phủ màu vàng chạy một mạch vào trong núi, tất cả mọi người đều ngây ngốc một hồi, chuyện này thực sự chẳng ai ngờ tới được.

- CMN!!!

Sau khi Thần Thiên Tử kịp phản ứng lại liền nổi giận rống to, gọi ra một con Hắc Giác Mã điên cuồng đuổi theo Hàn Sâm.

Đám tùy tùng của Thần Thiên Tử đều lấy lại tinh thần, bọn họ nhao nhao thúc giục tọa kỵ đuổi theo Hàn Sâm, đồng thời tiếng rống tức giận và tiếng chửi bậy vang lên ngập trời.

Hàn Sâm cũng không ngờ rằng cây cự phủ màu vàng kia lại nặng đến như vậy, hiện tại hắn đã có tám điểm thần gen, thể lực hơn xa lúc trước, thế nhưng khi vác cự phủ màu vàng này, đừng nói là chạy, cho dù là đi bộ hắn cũng phải dùng hết sức.

- Vừa rồi thấy Huyết Tinh Đồ Lục Giả múa cự phủ này nhẹ nhàng như thế, không ngờ nó lại nặng như vậy, cứ thế này mình làm sao có thể chạy thoát được?

Hàn Sâm nhìn lại, thấy bọn Thần Thiên Tử đã đuổi đến, khoảng cách chỉ còn chưa tới 500m.

Vác thì vác không nổi, nhưng mà muốn hắn vứt thanh bảo cụ thần huyết này đi, Hàn Sâm quả thật không nỡ. Đột nhiên, hắn nghĩ đến khi nãy mình vừa mới lấy được thú hồn của Huyết Tinh Đồ Lục Giả, liền vội vàng nhìn thử, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng.

Thú hồn của cấp thần huyết Huyết Tinh Đồ Lục Giả: Dung hợp biến hình.

Hàn Sâm hoàn toàn không nghĩ ngợi, trực tiếp gọi ra thú hồn Huyết Tinh Đồ Lục Giả, chỉ thấy một quang ảnh hùng tráng lao nhanh ra, đúng là bộ dáng của Huyết Tinh Đồ Lục Giả, chỉ là thiếu mất một cây cự phủ màu vàng.

Thú hồn Huyết Tinh Đồ Lục Giả lao thẳng vào người Hàn Sâm, lập tức hòa làm một thể với hắn, thân thể của Hàn Sâm liền xảy ra biến hóa quỷ dị, trong nháy mắt đã biến thành bộ dáng của Huyết Tinh Đồ Lục Giả, hơn nữa áo giáp Hắc Giáp Trùng trên người hắn cũng biến hóa theo, hoàn toàn bao phủ bộ dáng biến thân mới của hắn.

Dù sao cũng là áo giáp thú hồn, không cứng nhắc giống như là áo giáp nhân tạo, nó sẽ căn cứ theo hình dạng của thân thể mà biến hóa.

Sau khi dung hợp biến thân, Hàn Sâm chỉ cảm thấy thân thể mình tràn ngập lực lượng, nguyên bản cự phủ màu vàng không vác nổi lúc này lại nhẹ như lông hồng, bốn vó khẽ động, người đã chạy như bay, tốc độ nhanh đến thần kỳ.

Hàn Sâm sải bốn vó, toàn lực chạy vào trong sơn mạch, chốc lát đã kéo dài khoảng cách với bọn Thần Thiên Tử, một đường mà đi, rất nhanh đã biến mất không còn tăm hơi.

Tất cả mọi người đều ngây dại, chuyện này xảy ra quá nhanh, chờ lúc bọn họ lấy lại tinh thần thì sắc mặt rất nhiều người đều cổ quái nhìn bọn Thần Thiên Tử vẫn đang liều mạng đuổi theo.

Tên khốn kia đột nhiên xuất hiện, không chỉ cướp đi cự phủ màu vàng mà còn cướp luôn quái, không những thế, sau khi cướp quái còn lấy được cả thú hồn, mà tất cả những thứ này nguyên bản đều thuộc về Thần Thiên Tử.

- Đậu phộng, tên kia là ai thế? Lại dám nhổ răng ở trong miệng hổ, không ngờ thật sự thành công, không nói đến thanh bảo cụ thần huyết, chỉ là thú hồn cũng có thể giúp hắn phát tài rồi, thứ đó sẽ bán được bao nhiêu tiền đây?

- Tiền? Tiền có thể mua được thần huyết thú hồn ư?

- Ha ha, lần này Thần Thiên Tử nhất định sẽ tức hộc máu thôi, thần huyết thú hồn, đây chính là thần huyết thú hồn đó, vốn là thuộc về y, vậy mà cơm dâng tới miệng cũng bị người khác cướp mất

- Vừa rồi mũi tên mà y sử dụng hình như là thần huyết thú hồn dùng một lần, đúng là người có tiền, ngay cả thứ này cũng lấy ra dùng...kết quả... ha ha... tôi không chịu được nữa...

- Tôi thấy Thần Thiên Tử không chỉ là muốn hộc máu, hiện tại sợ rằng y đã tức đến phát điên rồi

- Đúng là không ngờ được lại có thần huyết thú hồn, CMN tên kia cũng quá may mắn rồi, nếu để cho hắn đi giết, đừng nói là không giết được, cho dù có thể giết, giết vài chục con sinh vật thần huyết cũng chưa chắc có thể ra một cái thú hồn, kết quả bây giờ hắn mới phóng một cái, CMN cái gì cũng có.

- Tên kia rốt cuộc là ai vậy? Ở Cương Giáp Tí Hộ Sở này có nhân vật như vậy sao?

- Vừa rồi hình như tôi nghe có người hô lên Tệ ca, không biết có phải là đang gọi hắn hay không.

- Tệ ca ! Ha ha, tên hay, đủ trâu bò đấy.

Không đến một giờ sau, Thần Thiên Tử liền mang theo vẻ mặt âm trầm dẫn người trở về, kỳ thật tất cả mọi người đều đã đoán được, rừng rậm quanh co khúc chiết, người ta chạy một mạch vào đó, đám người Thần Thiên Tử sao có thể tìm ra được.

Sau khi Thần Thiên Tử dẫn người trở về, trước tiên tóm lấy Tô Tiểu Kiều ra, bởi vì một tiếng "Tệ ca" của y đã chọc ra họa.

Tô Tiểu Kiều không có cách nào, đành phải nói rõ chuyện mình gặp Hàn Sâm ra, nhưng mà nói cũng như không, y ngoại trừ biết người kia tên "Kim Tệ" ra thì cái gì cũng không biết.

Mặc dù Thần Thiên Tử không hoàn toàn tin tưởng, nhưng mà dù sao Tô Tiểu Kiều cũng là người của Tần Huyên, y cũng không muốn nghiêm hình bức cung Tô Tiểu Kiều, chỉ có thể ôm hận dẫn người trở về Cương Giáp Tí Hộ Sở, hơn nữa còn phong tỏa Cương Giáp Tí Hộ Sở lại, thề phải đem tìm cho ra "Kim Tệ", chém hắn thành muôn mảnh.

Người bình thường không biết cái tên Kim Tệ này, nhưng cái tên "Tệ ca" lại được lan truyền rộng rãi, trong lúc nhất thời Tệ ca, Thần Thiên Tử, sinh vật thần huyết và thần huyết thú hồn trở thành chủ đề sốt dẻo nhất trong Cương Giáp Tí Hộ Sở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK