Hàn Sâm có chút kinh ngạc liếc qua Hàn Hạo đang nói văng nước miếng, không ngờ lại trùng hợp như vậy, Hàn Hạo thế mà cũng được truyền tống đến Cương Giáp Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm tính toán thời gian, mình lớn hơn Hàn Hạo ba tháng, chắc hẳn y vừa mới làm lễ thành niên không lâu, đã có tư cách tiến vào không gian Thần Chi Tí Hộ Sở.
Không biết là vì nguyên nhân gì, nếu như nhân loại dưới mười sáu tuổi tiến hành truyền tống sẽ tạo thành tổn thương nhiêm trọng không thể phục hồi đối với thân thể, cho nên pháp luật Liên Minh quy định phải đủ mười sáu tuổi mới có thể truyền tống đến không gian Thần Chi Tí Hộ Sở, bất kể xuất thân như thế nào cũng phải tuân thủ điều luật này.
- Tên điên (Phong Tử), chúng ta đi đâu thế?
Hàn Sâm nhìn Trương Đan Phong hỏi, đừng nhìn mặt mũi Trương Đan Phong anh tuấn tiêu sái như thế mà lầm, lúc đánh nhau y quả thật giống như tên điên vậy, cho nên y mới có biệt danh như thế, cũng không phải do tên của y có một chữ Phong.
- Tinh Huy võ đạo tràng.
Khuôn mặt Trương Đan Phong lộ ra vẻ hưng phấn:
- Tôi nói cho cậu biết, Đường Chân Lưu sắp biểu diễn ở Tinh Huy võ đạo tràng đó, đúng vậy, chính là Đường Chân Lưu đó, Thần Tử thứ năm năm ngoái, hơn nữa y am hiểu nhất chính là đao pháp cuồng liệt bá đạo tôi thích nhất. . .
Trương Đan Phong nói tới nước miếng tung bay, mặt mũi tràn ngập chờ mong, ở thời đại toàn dân tu hành này, các loại minh tinh như diễn viên, ca sĩ, video game, thể dục. . .đã sớm thối lui ra khỏi vũ đài lịch sử, bây giờ minh tinh thịnh hành nhất chính là võ giả có vũ lực mạnh mẽ.
Ở trong thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở, hàng năm vào thời điểm đặc biệt nào đó, võ đạo tràng ở mỗi Tí Hộ Sở đều cùng lúc mở ra, người đạt được thứ hạng nhất định ở trong võ đạo tràng có thể lưu tên mình trên Võ Đạo Bi.
Một trăm người đứng đầu đều có thể ghi tên lên trên Võ Đạo Bi ở Tí Hộ Sở, nhưng chỉ có người xếp hạng nhất trên Võ Đạo Bi mới có tư cách tham gia cuộc chiến chung cuộc giữa những người mạnh nhất, cuối cùng sẽ có mười người được ghi danh trên Thần Bi, đạt được phong hào Thần Tử, mọi người ở Tí Hộ Sở đều có thể nhìn thấy xếp hạng của mười người bên trên Thần Bi.
Mười người này, trên cơ bản chính là minh tinh hot nhất trong một năm này.
Mấy năm gần đây, người đứng đầu trên Võ Đạo Bi ở Cương Giáp Tí Hộ Sở đều là Tần Huyên, nhưng mà tên của Tần Huyên chưa từng xuất hiện ở trên Thần Bi, có lẽ là vì thành tích không tốt, không thể tiến vào trong top 10.
Đường Chân Lưu chính là người xếp thứ năm trên Thân Bi năm ngoái, dùng đao pháp cương mãnh bá đạo để nổi danh, rất được giới trẻ hiện nay yêu thích, thậm chí còn được hoan nghênh hơn mấy vị Thần Tử xếp ở phía trước.
Đường Chân Lưu biểu diễn một hồi thực chiến, chỉ là tiền vé vào cửa có thể lên tới ngàn vạn Tả Toàn Tệ, không phải người bình thường có thể so sánh được.
Tuy rằng sớm biết Đường Chân Lưu rất được hoan nghênh, nhưng lúc Hàn Sâm đến Tinh Huy võ đạo tràng vẫn bị tình cảnh làm cho chấn kinh, trên khán đài Tinh Huy võ đạo tràng có thể chứa mười mấy vạn người, vậy mà hiện tại đã ngồi kín hết.
Không ít fans cuồng giơ băng rôn, lớn tiếng hô tên của Đường Chân Lưu.
Chờ lúc Đường Chân Lưu xuất hiện, thậm chí có fan nữ bởi vì quá hưng phấn, cộng thêm bị những fan hâm mộ khác đè ép, cho nên trực tiếp hôn mê bất tỉnh luôn.
- Nếu như tôi có thể lên Thần Bảng giống như Đường Chân Lưu, cho dù chỉ là vị trí thứ mười tôi cũng rất thỏa mãn rồi.
Trương Đan Phong hâm mộ nói.
- Tên điên, sẽ có cơ hội mà.
Hàn Sâm nhìn đám thanh niên bên cạnh đang điên cuồng vì Đường Chân Lưu xuất hiện, cười một cái nói.
- Khó lắm, tôi đã tiến vào Tí Hộ Sở hơn ba tháng rồi, mặc dù lấy tiền mua chút thịt sinh vật nguyên thủy và một cái thú hồn nguyên thủy, nhưng mà muốn săn giết sinh vật biến dị vẫn rất khó, nếu như có thú hồn biến dị, vậy thì sẽ dễ nhàng hơn nhiều. Nhưng mà thú hồn biến dị kia cho dù tôi chịu bỏ tiền ta mua, cũng chưa chắc người ta chịu bán.
Trương Đan Phong lắc đầu cười khổ nói.
Trong lòng Hàn Sâm thầm nghĩ đáng tiếc:
- Trong thế giới Tí Hộ Sở, thứ duy nhất có thể mang ra ngoài chính là thú hồn, nhưng đáng tiếc thú hồn lại không có cách nào giao dịch được, nếu không sau này tiến hóa thêm mấy con sinh vật biến dị, hẳn cũng thu được thú hồn, có thể giúp đỡ y một chút.
- Ha ha, vận may của Phong ca không bằng tôi rồi, tôi vừa mới tới Tí Hộ Sở không lâu, liền có được một cái thú hồn biến dị, hơn nữa còn là thú hồn dạng binh khí, nhưng đáng tiếc mọi người không ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu không sẽ dẫn mọi người đi săn giết dị sinh vật, mọi người cũng không cần cực khổ như vậy.
Hàn Hạo có chút đắc ý ưỡn ngực nói.
- CMN, không phải chứ. . . cậu mới tiến vào thế giới Tí Hộ Sở vài ngày đã lấy được thú hồn biến dị? Thành thật khai ra đi, là cậu tự săn giết hay là dùng tiền mua?
Trương Đan Phong trợn to mắt nhìn Hàn Hạo kêu lên.
- Đương nhiên là tự mình săn giết rồi.
Hàn Hạo lớn tiếng nói.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm cười khổ, Hàn Hạo từ nhỏ đến lớn có một tật xấu, lúc nói dối sẽ không tự chủ được tăng cao âm lượng, chỉ sợ cái thú hồn biến dị kia, tám chín phần mười là do cha mẹ y bỏ một số tiền lớn mua lại.
Giá thành một cái thú hồn biến dị không thấp, ít nhất cũng phải trên 100 vạn, tốt một chút phải dùng ngàn vạn mà tính, khó trách đám người kia lại có ý đồ với khu nhà cũ, nhiều tiền như vậy quả thật như cắt một khối thịt lớn trên người bọn họ rồi.
Lúc trước mặc dù bán công ty được không ít tiền, nhưng mà có ra không có vào, bọn họ cũng không nhịn được giày vò, vì thế hiện tại chắc không còn lại bao nhiêu.
Đường Chân Lưu ở trên đài xác thực rất lợi hại, mặc dù chỉ là biểu diễn, nhưng đao pháp của y vừa nhanh vừa độc, cơ hồ khiến người ta không thấy rõ quỹ tích xuất đao, người bình thường tuyệt đối không làm được.
Hàn Sâm nhìn chốc lát liền biết Đường Chân Lưu nhất định đã tu luyện qua Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật thượng thừa, sở học đao pháp cũng không bình thường, không phải hắn có thể so sánh.
Kết quả quyết đấu đương nhiên là Đường Chân Lưu chiến thắng, sau đó Đường Chân Lưu lại triệu hoán ra thú hồn tiến hành biểu diễn, cuối cùng biến thân trở thành một sinh vật cao hơn ba mét, giống như bạo long, một cú húc đụng nát một khối đá lớn cao hơn đầu người, khiến cho fan hâm mộ phấn khích không thôi.
- Thần huyết thú hồn Bạo Nộ Cuồng Thú, nếu như tôi cũng có một cái, vậy đời này sống không uổng phí rồi.
Vẻ mặt của Trương Đan Phong cũng kích động nhìn Đường Chân Lưu đang hóa thân thành cự thú trên đài, nước miếng đều sắp chảy ròng ròng xuống.
- Đây có là gì, tôi thấy thú hồn Bạo Nộ Cuồng Thú này của Đường Chân Lưu còn chưa bằng thần huyết thú hồn của Tệ ca, của hắn mới gọi là ngưu bức. . .
Hàn Hạo ở một bên nói tới nước miếng tung bay, giống như là y có được cái thần huyết thú hồn kia.
- Ai mạnh ai yếu, đấu qua mới biết được.
Đường Chân Lưu là thần tượng của Trương Đan Phong, Trương Đan Phong nghe thấy lời này đương nhiên vô cùng khó chịu, trả lời lại một cách mỉa mai:
- Tệ ca gì đó có mạnh hay không tôi không biết, nhưng mà cái thần huyết thú hồn kia của hắn là do đoạt của người khác, không phải là anh hùng hảo hán gì cả, cho dù thần huyết thú hồn kia cường đại đi nữa, nhân phẩm của người này cũng có vấn đề, sao có thể đánh đồng với Đường Chân Lưu được chứ.
Trong lòng Hàn Sâm thầm đổ mồ hôi lạnh:
- Tên điên à tên điên, cậu nào biết nhân dân ở tầng dưới chót xã hội sinh hoạt gian khổ cỡ nào, làm sao tôi có thể bỏ qua cơ hội như vậy được, huống chi Thần Thiên Tử vốn chính là cừu nhân của tôi.
Hàn Sâm vốn đang vân vân không biết có nên nói cho bọn họ biết mình là Tệ ca hay không, nhưng suy nghĩ một hồi thì quyết định bỏ qua, dù sao bọn Trương Đan Phong biết mình là Tệ ca cũng không có ích lợi gì.