Sau khi Hàn Sâm đi đến địa chỉ mà Đường Chân Lưu nói, mới phát hiện Phương Cảnh Kỳ cũng ở đây, Đường Chân Lưu rất là nhiệt tình mời Hàn Sâm vào phòng khách.
Sau khi đi vào phòng khách, Hàn Sâm thấy trên salon phòng khách còn có một chàng trai trẻ đang ngồi, người này rất an tĩnh ngồi im một chỗ, thấy Hàn Sâm đi vào, cũng chỉ bình tĩnh nhìn Hàn Sâm mà không nói gì.
- Đường thiếu, không biết anh tới tìm tôi có chuyện gì?
Hàn Sâm trực tiếp hỏi.
- Huynh đệ, trước tiên cậu xem cái này đi.
Đường Chân Lưu không trả lời Hàn Sâm, trước tiên mở một đoạn video.
Tình cảnh là một sàn đánh lộn, một người đàn ông mặc trang phục chiến đấu bị một đám người đeo mặt nạ vây ở giữa, chỉ là trong nháy mắt nhìn thấy người đàn ông kia, mặc dù chỉ là tin tức hình ảnh, cũng không phải người thật xuất hiên trước mặt Hàn Sâm, nhưng vẫn khiến nội tâm Hàn Sâm rùng mình.
Sau đó video bắt đầu, người đàn ông kia một mình đấu cả đám người, trong vòng vây bắt đầu biểu diễn một màn sát nhân hoa lệ.
Thực sự là biểu diễn giết người, video dài tổng cộng một phút hai mươi ba giây, trong tay người đàn ông mặc trang phục chiến đấu chỉ cầm một chiếc dao găm, y đã giết ba mươi bốn người, tất cả đều một đao bị mất mạng, không có ai may mắn thoát khỏi, không có ai trúng một đao của y còn có thể đứng lên.
Người đàn ông kia giống như tử thần, lạnh nhạt lấy mạng người khác như vậy.
- Người này rất giống cậu.
Sau khi Đường Chân Lưu phát xong video, nhìn xem Hàn Sâm nói.
- Không phải tôi.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
- Dĩ nhiên không phải cậu, nhưng cách ra tay của hai người rất giống nhau, trước khi ra tay không có bất kỳ dấu hiệu gì, thậm chí còn không cảm giác được một tia nguy hiểm nào, nhưng khi ra tay lại vừa nhanh vừa độc, nắm giữ thời cơ vừa đúng, có cách tính toán chính xác, hai người đều am hiểu cách giết người.
Đường Chân Lưu nhìn Hàn Sâm nói.
Tuy Đường Chân Lưu chưa từng chính thức giao thủ với Hàn Sâm, nhưng Đường Chân Lưu dù sao cũng là Đường Chân Lưu, trong trò chơi lần trước kia, Đường Chân Lưu đã thấy rất nhiều chuyện.
- Vậy thì thế nào?
Hàn Sâm cau mày nói.
- Người này tên là Y Đông Mộc, là cháu trai cường giả cấp Bán Thần, nghị viên thượng nghị viện, năm nay y đại diện cho Sa Hoàng Tí Hộ Sở, nói cách khác, y là đối thủ của tôi.
Đường Chân Lưu giải thích vài câu.
- Anh muốn tôi làm gì? Đánh một trận với y? Đánh y thành tàn phế, khiến cho y không thể tham gia Thần Chiến? Thật xin lỗi, tôi không có năng lực như vậy.
Hàn Sâm giang hai tay nói.
- Dĩ nhiên không phải, nói thế nào thì y cũng là cháu trai của Y nghị viên, đừng nói là cậu, cho dù là chúng ta cũng không thể tùy tiện đến gần y. Muốn ám sát y càng không có khả năng, trong Liên Minh, dù y ở đâu, bên cạnh đều sẽ có rất nhiều cao thủ ngoài sáng hoặc trong tối bảo hộ.
Đường Chân Lưu nhìn Hàn Sâm nói ra:
- Chúng tôi mời cậu tới, chính là muốn để cậu bắt chước chiêu thuật của Y Đông Mộc, cùng chúng tôi luyện tập, nói thật, tôi thật sự không có tự tin mình có thể ngăn cản cách ra tay quỷ dị của y, mà cậu có thể giúp chúng tôi quen với phương thức ra tay như vậy.
- Làm thế tôi sẽ được gì?
Hàn Sâm không cự tuyệt, nhìn Đường Chân Lưu hỏi.
Đường Chân Lưu trầm ngâm một chút, khóe miệng giật giật nhưng lại không thể nói thành lời.
Bọn họ yêu cầu Hàn Sâm làm vậy, chẳng khác nào là để Hàn Sâm dạy bọn họ cách đối phó với hắn, cái giá này thật sự khó nói, nếu như đổi lại là người có quyền thế, bọn họ căn bản sẽ không mở miệng đề nghị việc này, đó chẳng khác gì là muốn khiêu khích.
- Cậu có yêu cầu gì, chỉ cần chúng tôi có năng lực, nhất định hết sức thỏa mãn cậu.
Phương Cảnh Kỳ mở miệng nói ra.
- Một tấm thẻ cấp độ S của Thánh Đường.
Hàn Sâm trầm ngâm một chút rồi nói.
- Thành giao.
Đường Chân Lưu sảng khoái đồng ý khiến Hàn Sâm có cảm giác mình đã chịu thiệt rồi, có lẽ nên đòi hai tấm thẻ cấp độ S của Thánh Đường thì hơn.
Nhưng từ trước đến nay Hàn Sâm luôn là một người có chừng mực, một tấm thẻ cấp độ S của Thánh Đường đã có giá trị liên thành, mà hắn làm chuyện này kỳ thật cũng có thể nói là đang giúp chính mình, bởi vì hắn cũng có khả năng sẽ gặp phải Y Đông Mộc.
- Có một chuyện tôi phải nói rõ ràng trước, tôi xuất thủ kém hơn Y Đông Mộc sẽ rất nhiều, cho dù các anh có thể ngăn cản tôi, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được Y Đông Mộc.
Hàn Sâm nói.
- Chuyện này thì tôi hiểu, ở đây có một số hình ảnh Y Đông Mộc xuất thủ, trước nhìn tiên cậu xem kỹ một chút, xem hết rồi chúng ta bắt đầu, thời gian không nhiều lắm, chúng tôi chỉ có thể hi vọng trong trận đầu không sẽ đụng phải Y Đông Mộc, như vậy chúng tôi mới có nhiều thời gian hơn để luyện tập.
Đường Chân Lưu nói xong lại ngồi xuống ghế salon bên cạnh chàng trai trẻ để Hàn Sâm tự xem tư liệu về Y Đông Mộc.
Hàn Sâm lần lượt xem từng đoạn video, hiển nhiên những video này không phải quay chụp chính quy, Hàn Sâm thầm nghĩ mình đi một chuyến này thật sự đúng rồi, nếu như hắn không biết chút tin tức nào mà gặp phải Y Đông Mộc, có lẽ sẽ chết rất khó coi.
Hai người đều có cách ra tay tương tự, chỉ có điều Hàn Sâm là tự mình luyện ra, còn Y Đông Mộc lại có danh sư chỉ điểm, cho nên so sánh về chi tiết, tỉ mĩ thì Y Đông Mộc tốt hơn Hàn Sâm nhiều, kỹ xảo lại càng thêm lợi hại, tố chất thân thể cũng mạnh hơn Hàn Sâm không ít.
Về phương diện thú hồn, Hàn Sâm có thể khẳng định, Y Đông Mộc tuyệt đối sẽ không chênh lệch với hắn, cháu trai cường giả cấp Bán Thần, người nọ lại là nghị viên của thượng nghị viện, dù Y Đông Mộc đi tới Tí Hộ Sở nào, Y nghị viên cũng sẽ có biện pháp giúp y có được rất nhiều thứ tốt.
Tuy thời gian rất gấp bách, nhưng Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ, còn có chàng trai an tĩnh kia đều không thúc giục Hàn Sâm, mặc kệ Hàn Sâm xem kỹ những đoạn video kia.
Hàn Sâm có đôi khi sẽ xem đi xem lại một chi tiết, càng xem càng cảm thấy có thu hoạch cực lớn, năng lực giống nhau, hắn lại học được rất nhiều từ trên người Y Đông Mộc, những video này đối với Hàn Sâm mà nói, thậm chí còn quý giá hơn so với một tấm thẻ cấp độ S của Thánh Đường.
Trong thời gian không đến bốn tiếng, Hàn Sâm có cảm giác giống như mình đã được thoát thai hoán cốt.
Nhưng sau khi hoàn toàn hiểu được Y Đông Mộc, Hàn Sâm lại ngoài ý muốn phát hiện, phương thức ra tay của Y Đông Mộc nhìn thì có vẻ kinh khủng, nhưng thật ra vẫn có sơ hở nhỏ, mà chút sơ hở nhỏ này chỉ có người thực sự hiểu cách thức ra tay này mới có thể nhận ra.
Một lát sau Đường Chân Lưu không nhịn được muốn mở miệng hỏi Hàn Sâm, nhưng lại bị chàng trai an tĩnh kia ngăn cản, đợi Hàn Sâm xem hết những đoạn video kia, thời gian đã đến tối, mặt trời cũng xuống núi.
- Chúng ta bắt đầu đi.
Hàn Sâm đứng dậy nói.
- Được, để tôi thử nhìn một chút, cậu có thể có mấy phần của Y Đông Mộc.
Đường Chân Lưu mang Hàn Sâm đi vào phòng chiến đấu trong biệt thự.
Rất nhanh trong tay Hàn Sâm đã có thêm một con dao găm, giống Y Đông Mộc như đúc, nhưng loại dao này không có lưỡi, hơn nữa còn có lò xo, sẽ không thương tổn người.
Với phương thức ra tay của Y Đông Mộc và Hàn Sâm, ra tay nhất định phải dốc hết toàn lực, nếu như không xuất ra toàn bộ uy lực, nói thật là đám Đường Chân Lưu sợ rằng mình sẽ bị Hàn Sâm đâm phải.
- Bắt đầu đi.
Đường Chân Lưu nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, cũng không kéo dãn khoảng cách với Hàn Sâm, bọn họ muốn luyện như đang chiến đấu với Y Đông Mộc, phải ngăn cản Y Đông Mộc ra tay như thế nào.