- Khụ khụ, chuyện này sau này hãy nói đi, tôi còn có việc đi về trước, hôm nay cảm ơn cô đã hỗ trợ, hôm nào có cơ hội tôi mời cô ăn cơm.
Hàn Sâm nói xong liền muốn rời đi.
Lời Tần Huyên nói hắn cũng biết, nhưng Hàn Sâm có tính toán của mình, hắn chuẩn bị trước khi tới tuổi phải thực hiện nghĩa vụ quân sự, cố gắng đạt được một phong hào quý tộc, đến lúc đó cho dù đi phục nghĩa vụ quân sự, quý tộc cũng sẽ có đặc quyền, có thể lấy được quân chức tốt, sẽ không phải đi lên tiền tuyến làm bia đỡ đạn.
- Đứng lại, tôi có nói cậu có thể đi sao?
Tần Huyên hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Sâm.
- Tần đại trạm trưởng, ngài hãy bỏ qua cho tiểu nhân đi, tôi thật sự không muốn tới đó đâu.
Hàn Sâm vẻ mặt đau khổ nói ra.
- Cậu không muốn đi cũng được.
Tần Huyên đột nhiên cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói một câu, Hàn Sâm đang cao hứng, nhưng ngay sau đó lại nghe Tần Huyên nói:
- Nếu cậu không đi, về sau mỗi lần cậu ra vào trạm chuyên chở, chúng ta sẽ cẩn thận luận bàn một chút.
Nhìn nụ cười như tiểu ác ma trên mặt Tần Huyên, nội tâm Hàn Sâm thoáng lộp bộp một chút.
Hắn biết rõ trên thực tế khi Tần Huyên đối chiến cùng hắn vốn không dùng hết toàn lực, nếu không hắn không thể là đối thủ của Tần Huyên, nhìn vẻ mặt này của Tần Huyên, Hàn Sâm biết nếu mình không đáp ứng, chỉ sợ cuộc sống sau này sẽ không dễ chịu.
- Hay là tôi gia nhập thần xạ tổ vậy.
Hàn Sâm buồn bực nói.
Tần Huyên tức giận trừng mắt liếc Hàn Sâm:
- Trong Cương Giáp Tí Hộ Sở không biết có bao nhiêu người tranh nhau muốn trở thành thủ hạ của tôi, hiện tại cho cậu chỗ tốt như vậy, cậu lại hay rồi, dáng vẻ như ăn phải độc dược vậy?
- Tự do là vô giá đấy, mất đi tự do có khác gì dùng độc mãn tính tự sát đâu, cô bỏ qua cho tôi đi mà.
Hàn Sâm giận dữ nói.
- Vậy thì cậu cứ chết dần dần đi. Tôi nói cho cậu biết, cho dù cậu chết biến thành quỷ, vậy cũng phải là quỷ của Tần Huyên tôi.
Tần Huyên bĩu môi một cái rồi nói.
Hàn Sâm thấy Tần Huyên quyết tâm muốn hắn tới thần xạ tổ kia, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, ủ rũ cúi đầu rời khỏi phòng khách.
Tần Huyên nhìn bộ dáng ủ rũ cúi đầu của Hàn Sâm, không biết vì sao trong nội tâm rất sảng khoái, khóe miệng nhịn không được khẽ nhếch lên.
- Tần trạm trưởng, tại sao phải kéo một người như vậy vào Cương Giáp đoàn chúng ta? Tôi cảm thấy người như vậy căn bản không xứng tiến vào thần xạ tổ.
Sau khi Hàn Sâm rời khỏi, một cô gái tuổi tác tương đương với Tần Huyên từ ngoài sảnh bước vào, thần sắc cổ quái nhìn Tần Huyên hỏi.
- Mạn Lệ, cô hãy tin tôi, tuy tên hỗn đản kia có đôi lúc rất vô lại, nhưng ở phương diện khác, hắn thực sự có tiềm lực rất lớn.
Tần Huyên nghiêm túc nói với Dương Mạn Lệ.
Trong khoảng thời gian này Tần Huyên tận mắt thấy Hàn Sâm khắc khổ và phát triển, dưới sự chà đạp của nàng, Hàn Sâm không chỉ không chán chường, ngược lại thân thủ dùng tốc độ khó mà tin nổi tăng lên, khi cô đối mặt với Hàn Sâm, không thể không dùng toàn bộ tinh thần để ứng phó, năng lực phát triển và tố chất tâm lý như vậy thực sự quá kinh người.
Ít nhất ấn tượng của Tần Huyên đối với Hàn Sâm đã có thay đổi rất lớn, nếu không hôm nay cô cũng sẽ không ra mặt bảo vệ Hàn Sâm.
Hàn Sâm trở lại phòng mình, thừa dịp Tần Huyên còn chưa rời khỏi thế giới Tí Hộ Sở, hắn liền nhanh chân chạy về nhà trước.
Hắn hoàn toàn không có hứng thú đối với việc thi vào trường quân đội, nếu là lúc trước, thi vào trường quân đội đúng là con đường rất tốt, trong trường quân đội có thể học được Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng hiện tại hắn đã có Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, hoàn toàn không cần phải đi vào trường quân đội để lãng phí thời gian.
Có thời gian đi trường quân đội, còn không bằng đi săn giết thêm chút dị sinh vật để tăng cường gen của mình.
Về phần làm thủ hạ trong thần xạ tổ của Tần Huyên, Hàn Sâm lại càng không muốn đi, tuy tiến vào thần xạ tổ có mạng lưới tình báo của Tần Huyên trợ giúp, tỷ lệ tìm được sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết cao hơn nhiều, nhưng như vậy sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết săn được sẽ phải phân chia cho nhiều người.
Sau khi Hàn Sâm chuẩn bị một chút, liền trực tiếp đến núi sâu đầm lớn tìm sinh vật biến dị và sinh vật thần huyết, đến lúc đó Tần Huyên không tìm được hắn, qua một thời gian ngắn có lẽ sẽ quên việc muốn hắn gia nhập thần xạ tổ.
Vốn sau khi Hàn Sâm có được mười lăm vạn, chuẩn bị đi kiếm một chiếc dao găm hợp kim tương đối cao cấp, nhưng hiện tại có đao thép của Lưu Phong, cho nên không cần mua dao găm nữa rồi.
Đao thép dùng hợp kim đặc chủng rèn thành, bên trong có thép, độ cứng rất cao, dùng nó có thể chém được da thịt của sinh vật nguyên thủy bình thường, cho nên trảm thép đao rất đắt, loại đoản đao dài hai thước này có thể bán được 100~200 vạn.
- Đúng là rất tốt.
Hàn Sâm sờ sờ lưỡi Trảm Thiết Đao, trên ngón tay lập tức xuất hiện một vết cắt rướm máu, nhìn lưỡi đao hiện ra tia sáng rét lạnh, lại càng yêu thích không nỡ buông tay:
- Đồ đắt quả nhiên đáng giá.
Trước kia Hàn gia làm về hợp kim, mặc dù chỉ là một xưởng nhỏ, nhưng cũng có cách điều chế đặc biệt, hợp kim luyện ra tuy không bằng hợp kim đặc chủng làm ra Trảm Thiết Đao, nhưng dùng để làm binh khí thì cũng có thể chém rách được da thịt của một số sinh vật nguyên thủy, cho nên hiệu quả và lợi ích của công ty vẫn luôn không quá tệ.
Nếu không phải chùi đít cho mấy đứa con phá của kia, công ty khẳng định có thể xếp vào Top 3 tại Lạc Gia tinh, nhưng đáng tiếc hiện tại công ty đã bị tập đoàn Tinh Vũ thu mua rồi.
Lúc trước Hàn Sâm tuổi còn nhỏ, tại sao tập đoàn Tinh Vũ muốn thu mua công ty Hàn gia, đến bây giờ hắn vẫn không biết rõ nguyên nhân thật sự.
Nhưng cái chết của cha hắn nhất định có quan hệ đến tập đoàn Tinh Vũ, chỉ là hiện tại Hàn Sâm vẫn chưa có năng lực để điều tra rõ ràng, chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn.
- Con trai, hôm nay mẹ có chuyện quan trọng phải làm, con có thể đưa Tiểu Nghiên đến trường học không?
La Tố Lan gõ cửa phòng Hàn Sâm, có chút bất đắc dĩ nói với Hàn Sâm.
- Tiểu Nghiên đã đi học sao? Vậy mà con không biết, mẹ, mẹ không cần lo lắng, để con đưa Tiểu Nghiên đi.
Hàn Sâm vội vàng nói.
- Mấy ngày trước đã đi học, lúc ấy con trong thế giới Tí Hộ Sở chưa trở về, mẹ cũng không nói cho con biết.
La Tố Lan nói ra.
- Là trường học nào?
Hàn Sâm liền vội vàng hỏi.
- Mẹ dùng tiền con để lại nộp học phí cho Tiểu Nghiên, để cho nó tới Thánh Hoa.
La Tố Lan có chút bất an, vì để Tiểu Nghiên vào được Thánh Hoa, số tiền mà Hàn Sâm để lại hầu như đã xài hết rồi.
- Thánh Hoa được, ngoại trừ những trường học quý tộc kia, ở Lạc Gia tinh chúng ta thì Thánh Hoa là tốt nhất rồi.
Hàn Sâm nghe thế lại rất vui, hiện tại hắn không có thân phận quý tộc, tạm thời vẫn không thể cho Tiểu Nghiên tới học viện quý tộc, chỉ có thể tìm trường học tư nhân, dù sao cũng học được nhiều hơn so với phổ cập giáo dục.
Hàn Sâm và La Tố Lan trò chuyện một lát rồi hắn mang theo Tiểu Nghiên ngồi đoàn tàu từ trường tới trường học.
Cửa học viện Thánh Hoa có rất nhiều máy bay tư nhân đang đậu, trong đó không thiếu đồ xa hoa, người có tiền mà không có phong hào quý tộc đều đưa con cái bọn họ tới học viện Thánh Hoa, trên cơ bản người có thể đi vào Thánh Hoa đều là con cái nhà có tiền.
Khi Hàn Sâm nắm bàn tay nhỏ bé của Hàn Nghiên đi tới trường học liền thấy một người trung niên béo ôm một bé trai từ trên máy bay bước xuống, bên cạnh còn có một phụ nữ ăn mặc đẹp đẽ, hắn không khỏi ngơ ngác một chút.
Người trung niên béo này chính là của chú hai Hàn Lôi của hắn, Hàn Sâm không nghĩ tới trùng hợp như vậy, lại đụng phải y ở chỗ này.