Cuối cùng, trên Võ Đạo Bi cũng hiện ra số thứ tự cuộc chiến của Tệ thần và La Thiên Dương, năm con số tám của Hàn Sâm vô cùng bắt mắt, ai cũng biết đây là mã số của hắn.
La Thiên Dương đã đi vào sân đấu trước, nhìn dáng vẻ khí định thần nhàn, dường như vô cùng nắm chắc có thể thắng trận chiến này, trong lòng Tô Tiểu Kiều xiết chặt.
- Tệ thần đâu? Cũng đã sắp bắt đầu rồi, sao vẫn không thấy được Tệ thần đâu? Nếu trong vòng ba phút mà người không đến thì có thể coi là là tự động bỏ cuộc.
Trên chiến đài đã có rất nhiều người ngồi xem, đều đến xem trận chiến của Tệ thần, nhưng nhìn xung quanh lại không thấy thân ảnh Hoàng Kim quen thuộc đâu.
Nội tâm Tô Tiểu Kiều càng khẩn trương, Lưu Hoành Đào lại âm dương quái khí cười nói:
- Tô Tiểu Kiều à Tô Tiểu Kiều, xem ra tình huống của cậu không ổn rồi, cậu nói xem nếu Kim Tệ không đến, tôi có thắng chắc cậu cũng không phục đúng không?
- Anh nói hươu nói vượn gì thế? Thời gian vẫn còn sớm mà, xuất hiện trước đều là tiểu lâu la, xuất hiện cuối cùng mới là boss, anh có hiểu hay không?
Tô Tiểu Kiều mỉa mai trả lời lại, nhưng mãi mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng Tệ thần, khiến trong lòng y có chút chột dạ, nghĩ thầm:
- Tệ thần không phải có chuyện gì bận rồi chứ, vậy biến dị Dạ Lang của mình không phải sẽ mất trắng rồi ư?
- Được rồi, tôi xem cậu còn có thể mạnh miệng tới khi nào.
Lưu Hoành Đào cười khẩy nói.
Người mặc áo choàng ngồi bên cạnh Tô Tiểu Kiều luôn không nói gì đột nhiên đứng lên, đi đến sân chiến đấu, khiến bọn người Tô Tiểu Kiều giật mình.
Nhưng khi nhìn thấy người kia vừa đi vừa tháo áo choàng xuống, lộ ra áo giáp màu vàng hoa lệ, đám người xung quanh lập tức đều hoan hô ầm ĩ.
- Tệ thần... Tệ thần...
- Ha ha, Tệ thần tiểu thiên sứ đến rồi.
- Tôi biết ngay mà, sao Tệ thần có thể không đến được.
Tô Tiểu Kiều lại càng vui vẻ đến nhảy dựng lên hô lớn:
- Ôi trời ơi!! Tệ thần đúng là thần, giúp tôi đánh bại tiểu tử La Thiên Dương kia, nhớ rõ một phút đồng hồ... một phút đồng hồ ah...
Tô Tiểu Kiều vô cùng xác định, Kim Tệ khẳng định đã nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của bọn họ, nói cách khác Kim Tệ trong vòng một phút sẽ có thể tiêu diệt La Thiên Dương, đối với Tô Tiểu Kiều mà nói, chuyện này đúng là một tin tức tốt.
Mấy thành viên của thần xạ tổ đều vô cùng hưng phấn:
- Tệ thần vừa nãy lại ngồi bên cạnh chúng ta, vậy mà chúng ta lại không nhận ra hắn, thật sự quá thất bại!
- Đúng là rất thất bại, sớm biết vậy đã xin chữ ký rồi, nghe nói hiện tại chữ ký của Tệ thần vô cùng đáng giá.
- Thật sự thần kỳ, Tiểu Kiều, không phải là do cậu biết Tệ thần ở bên cạnh nên mới nói những lời kia chứ?
Tô Tiểu Kiều lại cười ha ha nói:
- Cái này gọi là được trời giúp, tôi nào biết Tệ thần lại ngồi ở chỗ này, hắn khoác áo kín như gói bánh chưng vậy, vừa rồi tôi còn đang thắc mắc sao nóng như vậy mà người này còn che kín như thế.
Sắc mặt Lưu Hoành Đào không tốt, cười lạnh nói:
- Trước tiền đừng quá cao hứng như vậy, cho dù hắn muốn giúp cậu, cũng không thể đánh bại La Thiên Dương trong vòng một phút được.
- Tệ thần ra tay, có gì không thể? Chỉ cần hắn muốn, vậy nhất định sẽ làm được.
Tô Tiểu Kiều lập tức phản bác, tỏ vẻ vô cùng tin tưởng Tệ thần.
Dương Mạn Lệ tuy kinh ngạc Tệ thần lại ngồi ở bên cạnh họ, nhưng cũng không lạc quan như Tô Tiểu Kiều, theo góc độ lý trí mà nói, Lưu Hoành Đào nói không sai.
Tuy La Thiên Dương chưa chắc đã là đối thủ của Tệ thần, nhưng La Thiên Dương có Thần Thiên Tử ở sau lưng hỗ trợ, thú hồn trên người khẳng định không ít, thân thủ của La Thiên Dương tuy không bằng Thần Thiên Tử hay mấy nhân vật hung ác bên cạnh Thần Thiên Tử, nhưng cũng không quá kém, các chỉ số thân thể của y có lẽ đều vượt qua 10 điểm, lai có thêm một số thú hồn cường đại nữa, muốn đánh bại y cũng không dễ dàng.
- Nếu như Tệ thần là xạ thủ, lại có thêm một cây cung thú hồn cao cấp và mũi tên thú hồn, nói không chừng còn có cơ hội giải quyết La Thiên Dương nhanh chóng, nhưng đáng tiếc dường như hắn chưa bao giờ dùng tới cung tiễn.
Nội tâm Dương Mạn Lệ thầm than.
Thần Thiên Tử thấy Hàn Sâm, trong mắt lóe lên một tia tàn khốc, đồng thời nhìn qua La Thiên Dương trong sân, La Thiên Dương lập tức hiểu ý khẽ gật đầu.
Vì cuộc tranh tài này, Thần Thiên Tử đã tốn không ít tâm tư, y cũng biết La Thiên Dương khẳng định không phải đối thủ của Tệ thần, cho nên y cũng không trông cậy La Thiên Dương có thể đánh bại Tệ thần, nhưng y vẫn đem Kim Cương Đại Lực Viên cho La Thiên Dương mượn, còn chuẩn bị cho La Thiên Dương không ít thú hồn biến dị lợi hại.
Vì muốn La Thiên Dương có thể chế tạo một chút phiền toái cho Tệ thần, tốt nhất có thể khiến hắn trọng thương, cho dù không thể khiến hắn trọng thương, cũng phải bức hắn lộ ra bản lĩnh thật sự.
Trong lòng Thần Thiên Tử đã coi Tệ thần thành mối họa lớn, cho nên mới muốn trước khi bản thân đánh với Tệ thần, để người khác đi tiêu hao nhuệ khí và tinh lực của Tệ thần, thuận tiện nhìn lai lịch của hắn, xem hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, La Thiên Dương chính là một lựa chọn để làm chuyện này.
La Thiên Dương là một kẻ âm tàn giảo hoạt, y cũng không tham công, bảng võ đạo vừa sáng lên, đại biểu trận quyết đấu này đã bắt đầu, La Thiên Dương đã trực tiếp gọi Kim Cương Đại Lực Viên ra, đồng thời trên người còn khoác một cái áo giáp cấp biến dị.
Lập tức chỉ thấy một đầu Khỉ Đột Khổng Lồ cao hơn ba mét ở trên sân đấu, trên người còn mặc một bộ áo giáp, hai tay nắm một thanh Lang Nha Bổng do thú hồn biến dị biến thành, khí thế có chút dọa người.
Khóe miệng Thần Thiên Tử lộ ra nụ cười nhạt, đây chính là điểm khiến y thưởng thức La Thiên Dương, luận về thực lực, La Thiên Dương trong những người đứng bên cạnh y chỉ có thể xếp vào cấp trung hạ, nhưng La Thiên Dương có tính cách tàn nhẫn và tính tình đủ trầm ổn, khiến y rất coi trọng.
Thần Thiên Tử vẫn cho rằng, cho dù một người là tốt hay là xấu, tối thiểu nhất cũng phải tự biết lấy mình, biết mình có thể làm chuyện gì và không thể làm chuyện gì, hiển nhiên về điểm này, La Thiên Dương làm vô cùng tốt.
Lấn thiện sợ ác đối với người khác là một chuyện xấu, nhưng theo Thần Thiên Tử, đây chưa hẳn không phải là một biểu tượng của trí tuệ.
Hiện tại biểu hiện của La Thiên Dương khiến y rất hài lòng, dùng biện pháp ổn thỏa nhất để làm việc, ít nhất phải bảo trụ mạng nhỏ.
Đương nhiên, Thần Thiên Tử cũng chẳng coi trọng mạng nhỏ của La Thiên Dương, nhưng nếu La Thiên Dương chết đi, vậy thì Kim Cương Đại Lực Viên y cấp cho La Thiên Dương cũng sẽ bị hỏng, cho nên La Thiên Dương không thể chết được.
- Chính là như vậy, có thể làm đến mức nào thì làm đến mức đó, tận lực kéo chân Kim Tệ kia, ép hắn lộ ra vài thứ, chỉ cần có gì không đúng thì lập tức lao ra khỏi sân đấu rồi nhận thua.
Thần Thiên Tử thoáng mỉm cười, nhìn trận chiến La Thiên Dương và Tệ thần:
- Kim Tệ, để tao nhìn xem mày có bản lãnh gì.
Lưu Hoành Đào thấy La Thiên Dương làm ra chiêu này, lập tức vui vẻ:
- Tôi đã nói rồi, Thần Thiên Tử nhất định sẽ đưa Kim Cương Đại Lực Viên cho La Thiên Dương, tôi nói không sai chứ? Hơn nữa cốt giáp biến dị kia, đừng nói là một phút đồng hồ, tôi nghĩ dù là một giờ, Tệ thần cũng chưa chắc có thể đánh bại La Thiên Dương.
- Anh chém gió gì thế? Loại người như La Thiên Dương mà có thể kiên trì được biến thân thần huyết trong một giờ sao?
Tô Tiểu Kiều trả lời lại một cách mỉa mai, nhưng trong nội tâm lại thoáng mất mát, không nghĩ tới Kim Cương Đại Lực Viên lại thật sự ở trên người La Thiên Dương.
- Dù sao thì kiên trì 10 phút cũng không thành vấn đề, thắng cậu mười lần cũng đủ rồi, nhưng đáng tiếc cậu không có mười con biến dị Dạ Lang.
Lưu Hoành Đào cười nhạo nhìn Tô Tiểu Kiều.