• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tất cả mọi người đều đang thảo luận Tệ thần rốt cuộc là ai, Hàn Sâm lại một thân một mình luyện tập tiễn thuật trong một nhà xưởng bỏ hoang ở gần nhà.

Con Đồng Nha Thú kia đã sắp tấn thăng lên sinh vật thần huyết rồi, Hàn Sâm định ăn nó xong mới ra ngoài, mấy ngày nay chỉ có thể tạm thời không tới thế giới Tí Hộ Sở, tránh bị Tần Huyên chộp tới thần xạ tổ.

- Nếu như không sử dụng thú hồn, lực lượng của ta mới 9.1, gen biến dị không có nhiều, nếu như có thể bổ sung max gen biến dị, vậy ít nhất có thể đạt 12 điểm trở lên.

Hàn Sâm trong lúc nghỉ ngơi âm thầm tính toán, tố chất thân thể càng về sau càng khó tăng.

Hắn đã điều tra tư liệu, người hoàn thành bốn loại gen cơ bản, bình thường lực lượng có thể đạt tới 15 điểm, nhưng đây chỉ là người bình thường, nếu như tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật không tệ, vậy lực lượng sẽ có thể tăng lên rõ ràng, có khả năng đạt tới 17 đến 18 điểm, đây cũng là cực hạn của người chưa tiến hóa.

Tố chất các phương diện khác cũng như thế, người bình thường có thể đạt tới 15 điểm đã là thiên tài trong thiên tài rồi, bởi vì tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, sẽ có một số phương diện xuất sắc hơn, có thể đạt tới 17 đến 18 điểm.

Đương nhiên, muốn max bốn loại gen thật sự thật quá khó khăn, Tí Hộ Sở vài năm cũng chưa chắc có một người, hiện tại ở Cương Giáp Tí Hộ Sở người có hi vọng max bốn loại gen nhất cũng chỉ có Tần Huyên mà thôi.

Khi Hàn Sâm đang suy tư, đột nhiên máy truyền tin vang lên, nhìn thoáng qua, là một số lạ, Hàn Sâm suy nghĩ một chút vẫn đồng ý nhận, đột nhiên thấy hình ảnh Tần Huyên từ máy bộ đàm bắn ra ngoài, mặt đầy băng sương nhìn Hàn Sâm nói một câu:

- Nếu như trong vòng hai giờ tôi không nhìn thấy cậu xuất hiện ở trước mặt tôi, vậy sau này cậu cứ cầu nguyện vĩnh viễn đừng gặp phải tôi.

Nói xong, Tần Huyên trực tiếp cắt đứt truyền tin, toàn bộ hình ảnh cũng biến mất theo.

- Mẹ nó, sao cô ấy lại biết số truyền tin của mình, mình chắc chắn chưa từng nói với cô ấy mà.

Hàn Sâm bất đắc dĩ đứng dậy đi tới trạm chuyên chở, Tần Huyên là trạm trưởng trạm chuyên chở, hắn tránh được mùng một không tránh khỏi mười lăm, tóm lại là phải gặp mặt, trốn cũng không phải biện pháp.

- Mình đường đường là nam tử hán đại trượng phu, cần gì phải sợ một nữ nhân.

Đi tới bên ngoài trạm chuyên chở, Hàn Sâm ưỡn ngực, tự tiếp tăng thêm dũng khí cho mình, lúc này mới tiến vào trạm chuyên chở.

- Tới đây.

Tần Huyên mặt mũi âm trầm đã sớm tới trong đại lâu trạm chuyên chở, thấy Hàn Sâm tới, chỉ thốt ra hai chữ liền quay người đi tới phòng chiến đấu.

- Tần trạm trưởng, mấy ngày nay trong nhà tôi xảy ra chút việc. . .

Hàn Sâm thấy vẻ mặt Tần Huyên gần như có thể cạo ra vụn băng, nội tâm thoáng lộp bộp một chút, căn cứ vào nguyên tắc hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, hảo nam không chấp nữ nhi, hắn liền bày ra khuôn mặt tươi cười giải thích nói.

- Bận mỗi ngày bắn tên chơi trong nhà xưởng bỏ hoang sao?

Tần Huyên cũng không quay đầu lại nói một câu.

- Tần trạm trưởng, cô theo dõi con trai nhà lành đàng hoàng như vậy không tốt lắm đâu. Tôi hiểu tâm ý của cô, tuy tục ngữ nói lấy nữ hơn ba tuổi như mang vàng về nhà, nhưng mà tuổi của chúng ta hình như không chỉ cách ba tuổi đi? Hơn nữa, cho dù tôi đồng ý, mẹ của tôi chỉ sợ. . .

Hàn Sâm nhăn nhó nói ra.

Tần Huyên đi ở phía trước thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm lão huyết, tuy cô cố nén không quay đầu lại, nhưng thân thể vẫn run rẩy không ngừng, đến khi tiến vào phòng chiến đấu, Tần Huyên mới cắn răng nghiến lợi nhét bộ chiến đấu phục và dụng cụ bảo hộ vào tay Hàn Sâm, hận đến nghiến răng thốt ra hai chữ:

- Mặc vào.

Hàn Sâm lập tức cảm giác được đại sự không ổn, trước kia Tần Huyên chỉ bảo hắn mặc chiến đấu phục, không bảo hắn mang dụng cụ bảo hộ, giờ lại để cho hắn mang dụng cụ bảo hộ, rõ ràng là muốn ra độc thủ.

Hàn Sâm quay người muốn chạy, nhưng Tần Huyên đã nhìn thấu tâm tư Hàn Sâm, chớp mắt liền xuất hiện ở trước cửa phòng chiến đấu, bộp một tiếng khóa cửa lại.

- Tần trạm trưởng, cô đừng như vậy, chúng ta có gì từ từ nói, lớn tuổi một chút cũng không phải không thể thương lượng được, tôi thấy rất tốt, nếu không bây giờ chị theo tôi về nhà gặp mẹ của tôi. . .chị đừng tới đây. . tới nữa tôi sẽ la lên đấy. . .

Hàn Sâm liên tiếp lui về phía sau, mà Tần Huyên lại hận tới nghiến răng, xoa xoa tay từng bước một đi về phía Hàn Sâm.

- Tôi đánh chết cậu!

Tần Huyên giơ nắm tay trắng nõn lên, trực tiếp đấm một quyền tới Hàn Sâm.

Lần này Tần Huyên thật sự giận, cô vất vả lắm mới thuyết phục được Dương Mạn Lệ đồng ý để Hàn Sâm gia nhập thần xạ tổ, không nghĩ tới mấy ngày nay Hàn Sâm lại chơi trò mất tích, cô sao có thể không giận được.

Hàn Sâm rõ ràng cảm thấy được áp lực lớn hơn bình thường, mới ngăn cản được hai quyền đã cảm giác cánh tay mình run lên, giống như không nhấc lên nổi nữa.

Đúng lúc Tần Huyên chuẩn bị giáo huấn Hàn Sâm một trận, máy truyền tin trong chiến đấu phục đột nhiên hiện lên hình ảnh Dương Mạn Lệ.

- Tần trạm trưởng, người của tập đoàn Tinh Vũ đến rồi, muốn thương nghị với chúng ta chuyện săn giết sinh vật thần huyết.

Dương Mạn Lệ nói.

- Được, trước dẫn bọn họ tới phòng họp đi.

Lúc này Tần Huyên mới dừng tay lại, hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Sâm.

- Tần trạm trưởng, chúng ta còn phải hợp tác với tập đoàn Tinh Vũ?

Vẻ mặt Hàn Sâm cổ quái hỏi.

- Cậu không biết sao? Thần Thiên Tử chính là công tử nhà chủ tịch tập đoàn Tinh Vũ.

Tần Huyên mặt không biểu tình đáp một câu, sau đó lại nói với Hàn Sâm:

- Tự cậu suy nghĩ đi, tôi cho cậu gia nhập thần xạ tổ, với cậu rốt cuộc là tốt hay là xấu.

- Không cần suy nghĩ, sao tôi có thể cô phụ dụng tâm lương khổ của Tần trạm trưởng ngài, tôi phải đi gia nhập thần xạ tổ đây, sau này ngài đừng có chặn đường tôi nữa đấy.

Hàn Sâm nói với vẻ mặt đau khổ.

- Hừ, cậu hiểu được là tốt, câu không phải thiếu gia nhà có tiền, không đến trường quân đội thì sau này có tiền đồ gì?

Tần Huyên lại giáo dục Hàn Sâm vài câu, sau đó mới rời khỏi phòng chiến đấu, trước khi đi còn an bài một tên vệ binh dẫn Hàn Sâm tới chỗ Dương Mạn Lệ báo danh.

Hàn Sâm sở dĩ đột nhiên thay đổi chủ ý, đương nhiên là bởi vì biết Thần Thiên Tử là thiếu gia tập đoàn Tinh Vũ, mà Tần Huyên lại có hợp tác với Thần Thiên Tử, có lẽ mượn mối liên hệ này, biết đâu lại có thể tra ra nội tình lúc trước tập đoàn Tinh Vũ thu mua công ty Hàn gia.

Vệ binh dẫn Hàn Sâm tới trước một phòng làm việc, Hàn Sâm gõ cửa đi vào, phát hiện một phụ nữ vừa rồi xuất hiện trong máy truyền tin đang ngồi ở phía sau bàn làm việc, gương mặt lạnh lùng nhìn hắn.

- Tần trạm trưởng bảo tôi đến tìm ngài báo danh.

Hàn Sâm khách khí nói.

- Điền tờ khai này đi.

Dương Mạn Lệ mặt không đổi sắc rút ra một tờ khai đưa cho Hàn Sâm.

Hàn Sâm nhận lấy nhìn xem, đều là kiểu kê khai tính danh, địa chỉ, dãy số máy truyền tin vân vân, sau khi điền xong hắn trả lại bản khai cho Dương Mạn Lệ.

- Cậu có thể đi về, buổi sáng ngày mai đúng sáu giờ tập hợp ở trại huấn luyện thần xạ tổ ở thế giới Tí Hộ Sở, nhớ kỹ, tôi không thích người trễ hẹn, đây là cơ hội cuối cùng của cậu.

Ấn tượng của Dương Mạn Lệ với Hàn Sâm phi thường không tốt, đặc biệt là sau khi Hàn Sâm không tới thần xạ tổ báo danh, ấn tượng của cô đối với Hàn Sâm đã càng thêm ác liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK