Mục lục
Tổng tài mút hoa huyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Tôi...tôi...tôi không hề đẩy cô ấy...!!!''



Mộ Tuyết đột nhiên lắp bắp khi chạm phải những đôi mắt hung dữ đang nhìn về phía mình, họ nhìn cô một kẻ xấu xa đang ức hiếp cô gái mong manh yếu đuối vừa ngã xuống. Mộ Tuyết thực sự rất tức giận, họ nghĩ cô đẩy ngã Kiều Thiên Tâm?



'' Trời ạ, cô ta định giết người sao? Đúng là đồ đàn bà xấu xa! Không biết tiểu thư tội nghiệp này có sao không, may là cầu thang không cao lắm!''



'' Xe cấp cứu sắp đến rồi mong là cô gái tội nghiệp ấy không sao!''



'' Tôi nghe nói Kiều Thiên Bảo vừa gọi cảnh sát, chắc chắn con đàn bà độc ác đó sẽ bị tống vào tù!''



'' Nhìn cô gái đó đẹp như thế không ngờ tâm địa độc ác, tiểu thư trông hiền lành thế này cũng không tha, còn đẩy ngã cô ấy...''



Ngge tiếng xì xào lăng mạ mình, Mộ Tuyết định lên tiếng thanh minh nhưng cô bắt gặp ánh mắt vừa giận dữ vừa đau lòng của Tống Vũ Dực. Cô bỗng nhiên hóa đá rồi cười khẩy, cô cười bản thân quá ngốc nghếch, liệu cô lên tiếng sẽ có ai tin cô chứ?



Bỗng nhiên Tống Vũ Dực đi về phía cô, anh kìm chế cơn giận dữ trong lòng.



'' Đã có chuyện gì?''



'' Cô ấy tự ngã, không liên quan đến em!''



'' Em muốn không liên quan là không liên quan?''
















'' Anh muốn gì chứ?!!! Em không hề làm anh bắt em nhận sao?''



Tống Vũ Dực lúc này không thể kìm chế cơn tức giận, anh hét to.



'' Mộ Tuyết, anh không ngờ em có thể dối trá và độc ác như thế! Rõ ràng nếu không liên quan đến em làm sao Kiều Thiên Tâm có thể đột nhiên ngã từ trên lầu xuống chứ? Có phải em ghen tức cô ấy là bạn của anh, anh thân thiết với cô ấy nên em mới làm vậy đúng chứ?!!!''



'' Anh nghĩ em là người đẩy ngã cô ta? Tống Vũ Dực, đổi lại hôm nay người ngã xuống đó là em, liệu anh có dùng những lời này nói với Kiều Thiên Tâm?''



'' Cô ấy sẽ không bao giờ làm như vậy nên tất nhiên sẽ không có chuyện nếu như!''



'' Được, vậy nếu anh tin tưởng cô ta như vậy, tôi với anh chấm dứt, một kẻ hèn hạ như tôi tất nhiên không xứng với anh!''



'' Mộ Tuyết, em hiểu lý lẽ được không???''



'' Người nên hiểu lý lẽ là anh!''



'' Em...!!!''



Xe cứu thương đến, Tống Vũ Dực buông Mộ Tuyết ra chạy xuống dưới giúp đưa Kiều Thiên Tâm ra ngoài, dòng người hiếu kì ùa theo xem. Mộ Tuyết cười chế giễu bản thân, vứt đôi giày cao gót tại sảnh tiệc rồi lê từng bước nặng nhọc về nhà.
















Bạn cũng sẽ thích



Vợ Yêu Nghiệt by PhamThiTuyet1012



Vợ Yêu Nghiệt



By PhamThiTuyet1012



4K 462



“ Này tôi đây không phải dạng hiền lành đâu nhé! Bắt nạt tôi? Hừ! Không có cửa đâu! “ Diễn Tước



“ Vậy anh muốn tôi phải làm gì?”



“ Cưới tôi!”



“...”



___________________________________



Quá phúc hắc~~~~ Ai hóng không? Đăng bởi: admin

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK