Tôi là con bướm mê người, chỉ mong hưởng trọn sự ưu ái của anh khi anh tới. Tôi là một viên kẹo ngọt, chỉ muốn lén xem vẻ đẹp của em khi em tới.
Anh, Đỗ Hạo Vũ, là tổng giám đốc tập đoàn Đỗ thị, đẹp trai phong lưu nhiều tiền, luôn nở nụ cười lưu manh xấu xa, nhưng phụ nữ nhìn thấy lại động lòng. Cô, Mạc Dao, "nữ thần đêm khuya" mà người trong Pub xưng tụng, vóc người nóng bỏng và điệu múa uyển chuyển, luôn trêu đùa đàn ông ngứa ngáy khó nhịn trong lòng.
Đàn ông theo đuổi cô ai cũng ân cần, xì căng đan càng thêm bay đầy trời. Xa cách mười năm, người tình cũ gặp nhau lần nữa, Mạc Dao lúc trước bình thường không có vẻ đẹp gì, còn bảo thủ mộc mạc, lắc mình một cái, lại thành Hoa Hồ Điệp người người mê đắm. Nhưng anh không chỉ không nhận ra cô, còn hết lòng theo đuổi cô, cho dù sự đau đớn vì bị phản bội xưa kia tràn ra lần nữa, thì sự hư hỏng và chủ động của anh, vẫn làm cô kìm lòng không được hãm sâu trong đó.
Mà sự lui bước và cự tuyệt của cô, càng dấy lên ngọn lửa chinh phục của phái nam trong cơ thể anh. Nhưng chẳng biết tại sao, cảm giác quen thuộc như đã từng quen biết lại không cách diễn tả ở trong lòng. Giống như là cổ độc ăn mòn cả ngày lẫn đêm, khiến anh không cách nào ngủ say, dây dưa khó có thể bỏ qua, khi anh thề phải độc chiếm người của cô thì làm sao cũng không còn ngờ, mình đã bỏ qua mười năm, chỉ vì gặp nhau quá sớm, yêu quá sâu lại không hiểu phải yêu thế nào...
Tình yêu này liệu còn có thể cứu chữa, có hay không đến cuối cùng rồi anh sẽ và cô sẽ lại ở bên nhau. Đâu mới là cái kết mỹ mãn của truyện, có chăng tình yêu này thật giả đúng sai đến cuối cùng mới ngã ngũ.