Những tên da đen nhìn cơ thể cô uống éo, cùng phát ra tiếng rên, làm cho họ hứng thú, hai người hai bên ngậm lấy nơi tròn trịa phía trước của cô.
Còn một gã hai gã thì bận chăm sóc nơi động nhỏ phía dưới giữa hai chân cô, miệng thì bị một gã đưa cả một vật to dài vào trong, hắn hăng say luật động miệng rên lên vì sung sướng.
Khi cả bọn thấy được sự kích thích đã đủ, lúc này tất cả năm gã mới bắt đầu cởi bỏ vật chướng ngại cuối cùng, đặt cô với tư thế quỳ gối, cả trước sau động nhỏ đều bị họ hành hạ, miệng cũng không được rãnh rỗi, phải ngậm lấy một cái vật to dài của một gã.
Hai cánh tay còn phải xoa bóp cho hai vật kia của hai gã còn lại.
Vì đã uống thuốc kích dục nên lúc này Nhã Kim thấy rất thích thú, cô sung sướng rên rỉ, đầy thỏa mãn lên đỉnh.
Thiếu Dương chỉ nhìn sơ qua một chút rồi tắt máy, anh gọi đàn em vào lên tiếng dặn dò:
_ Làm gì thì làm không được để cho nó chết, nó còn phải đóng phim với thằng bồ cũ của nó nữa, rồi cho tụi nó chết cùng nhau.
Nói xong Thiếu Dương và Trịnh Thiên rời khỏi đó, anh lên trực thăng về biệt thự dặn dò mọi người dọn dẹp sạch sẽ chuẩn bị để đón Ngữ Thần về.
Tại biệt thự hai người sau khi dặn dò quản gia xong, thì hai người ăn tối, anh thật sự là rất đói, vì lo lắng cho Ngữ Thần mà anh không thể nuốt gì vào bụng, giờ cô đã ổn định, anh mới cảm giác đói.
Bữa ăn cuối cùng cũng xong, hai người đang uống rượu, chợt tiếng điện thoại của Trịnh Thiên vang lên.
Trịnh Thiên bấm nghe , ánh mắt lộ ra vẻ thỏa mãn, nghe xong anh tắt máy, anh nhìn qua Thiếu Dương miệng cười nhẹ nói:
_ Bắt được Đỗ Bân rồi đang giam ở K3.
Thiếu Dương vừa nghe xong anh liền ngồi bật dậy khỏi ghế giọng lạnh lùng nói:
_ Về đó!
Nói xong Thiếu Dương liền hướng cửa mà đi ra , Trịnh Thiên cũng vội chạy theo sau, cả hai cùng ngồi lên trực thăng trở lại K3.
Tại phòng giam Đỗ Bân bị một trận đòn tơi tả nhưng không dẫn đến cái chết được, sau đó được chích một liều thuốc khỏe, và cho uống đến bốn viên thuốc kích dục.
Thiếu Dương câm thù nhìn hình ảnh trên vi tính chờ đợi thuốc phát huy tác dụng.
Mười lăm phút trôi qua , cơ thể Đỗ Bân đã nóng lên, lúc này được đưa vào phòng là Nhã Kim, cô đã được tắm sạch, và được cho uống thêm hai viên thuốc, trên người cô không mặc gì, cô đã mất đi ý thức, khi vừa nhìn thấy đàn ông cô liền nhào đến vuốt ve đòi hỏi.
Đỗ Bân cũng đầy hứng thú mà thỏa sức luật động ra vào để thỏa mãn sự dục vọng đang trổi dậy trong cơ thể của mình.
Hai người lăn lộn suốt mười tiếng mà chất thuốc vẫn chưa hề giảm, hai người chỉ được uống nước, mà trong nước lại có thuốc kích thích, càng uống lại càng ham muốn hơn, họ lại tiếp tục làm, đến nỗi cả bên dưới của hai người đều bị rách da chảy máu mà vẫn không ngừng.
Lúc này ngoài cửa có ba người đàn ông da đen bước vào, họ nhìn hai người trên giường, họ liền bước vào gia nhập cuộc chơi này.
Đã trải qua chiều ngày thứ hai, cả hai toàn thân toàn là máu, nhưng vẫn không ngừng lại được sự ham muốn, họ vẫn tiếp tục, đến cuối cùng Nhã Kim cũng chịu không nổi mà tắt thở, nhưng Đỗ Bân vẫn luôn luật động ra vào, lần cao trào cuối cùng hắn bắn không ra gì được nữa, mà chỉ toàn là máu, rồi cũng trút hơi thở ra đi.
Thiếu Dương nhìn cảnh này mà lòng anh đầy thỏa mãn, anh lên tiếng ra lệnh:
_ Thả xát hai đứa nó cho sấu ăn, chúng mấy hôm rồi chưa ăn gì, dọn dẹp sạch sẽ nơi đó cho tôi, nói xong anh và Trịnh Thiên an nhiên lên trực thăng trở lại bệnh viện.