Vừa về đến Vũ Gia , cô không hẳn lên gặp anh liền lười nhác ngồi vào bàn ăn nhâm nhi vài món ăn được bác quản gia dọn lên sẵn , nguyên ngày nay lo từng tất việc này việc kia chẳng có thời gian ăn uống gì nhiều , nên bây giờ ăn vào thứ gì cũng ngon cho dù đó là canh cặn cơm thêu vẫn sẽ cảm thấy không tồi
Bác quản gia từ xa quan sát trong đáy mắt có chút thương xót cho Trình Vân , từ lúc Vũ Thành hôn mê đến nay tất cả việc còn đang dang dở đều một tay Trình Vân gánh vác trên vai , tất thảy đều sẽ thấy rất mệt mỏi nhưng đối với người con gái trước mặt nó sẽ là một phiến diện khác
Cho dù mệt mỏi nhưng vẫn tiếp tục làm sẽ chẳng nghĩ đến chuyện dừng nửa chừng
" Phu nhân , tôi biết không việc gì khiến cô dừng lại nhưng vẫn nên chăm sóc bản thân thật tốt
Thiếu gia chắc sẽ không thích như vậy đâu ạ ''
Trình Vân chỉ gật đầu mỉm cười liền nhanh chóng đi lên lầu , bước vào phòng , Thanh Phong ngủ ngoan ngoãn bên cạnh Vũ Thành , toàn thân nhỏ nhắn có chút nếp vào anh , hai bàn tay nhỏ nhắn ôm chặt khư khư lấy cánh tay Vũ Thành ngủ vẻ rất ngon lành
" Anh xem ,
Kế hoạch đưa Tĩnh Nhiên đến bên cạnh Đoàn Thế Long hoàn thành rất xuất sắc , cậu ta vậy mà đã lấy được lòng tin từ hắn
Tất cả việc em cần gần như đã hoàn thành được một nửa chặng đường , sẽ sớm nửa thôi ....mối thù này sẽ trả sạch hết , em nhất định sẽ không tha cho một ai đã tham gia vào vụ việc lần này
Anh xem anh ngủ lâu như vậy rồi mà vẫn không định tỉnh dậy sao , anh cứ vậy mà ...ngủ miết hay sao , em sắp không trụ nổi nữa rồi ''
Cô sắp không trụ nổi nữa rồi ! Suy cho cùng Trình vân một chút gì đó khi ở bên cạnh anh , đều sẽ lộ ra bộ mặt yếu lòng , mềm mỏng
Có như vậy thì sao ? Anh vẫn hôn mê nằm yên ở đấy chẳng hề nhúc nhích cựa quậy , cô không làm , thì thế nào ! Không thể và không thể ngồi yên đợi chờ
Ánh mắt đau lòng nhìn chầm chầm vào khuôn mặt anh tuấn đầy mụ mị ấy một lúc hồi lâu mới dứt khoát rời khỏi phòng , một mạch đi thẳng về phía thư phòng lục soát một vài thứ cho đến khi thứ cần có đã có không nói một lời rời khỏi Vũ Gia
Bác quản gia từ đằng xa trong một góc tối chỉ có thể lắc đầu buồn bã , đứng thất thần một lúc nhìn về phía phật đường được thờ cúng cầu nguyện
Chỉ mong tai hoạ lần này mau chóng qua đi , mong cho Vũ Thành sớm muộn tỉnh lại , Trình Vân vẫn còn là một cô gái nhỏ những loại chuyện này thật sự đã là quá sức đối với cô
Cho dù Trình Vân có mạnh mẽ , kiên cường như thế nào thì chung quy vẫn sẽ chẳng tháo vát nổi
Vụ việc lần này tuy nói đơn giản nhưng không hề đơn giản như cách suy tưởng , chỉ mong kế hoạch Trình Vân đưa ra có thể đi đúng đường
Bác quản gian buồn rầu đứng một lúc lâu mới rời đi về phòng mình !
Vũ Thành u ám đứng một góc khuất trong bóng tối quan sát , tất thảy mọi chuyện từ trước đến nay anh đều có thể cảm nhận được chỉ có điều dầm trong ý thức như có một loại cảm giác gì đấy chặn ngang , cho dù mạnh mẽ muốn bừng tỉnh nhưng cuối cùng vẫn là vô vọng
Cho đến khi lời nói cầu nài trong tuyệt vọng vừa rồi của Trình Vân đã thật sự đánh thức giấc ngủ sâu ấy , giấc ngủ tưởng chừng chẳng bao giờ có thể thức tỉnh , lúc đấy , thật sự muốn kéo Trình Vân vào lòng ôm thật chặt lấy
Nhưng bây giờ không phải là lúc , thôi thì cố gắng kìm nén để nha đầu nhỏ chịu khổ thêm vài ngày sau này nhất định sẽ bù đắp cho Trình Vân sau vậy
Vũ Thành oán than đi về phía phòng của Từ Minh
" Lão Đại
Anh tỉnh rồi ''
Từ Minh đang tập luyện cơ thể sau khi điều trị vết thương , hốt hoảng khi nhìn thấy Vũ Thành bước vào vội vội vàng vàng nhanh chân bốn cẳng lấy đồ lau dọn sạch sẽ đặt ghế xuống cho Vũ Thành
" Chuyện tôi tỉnh lại tốt nhất một mình cậu biết
Ngày mai cầm thứ này quăng đến cho Đoàn Thế Long sau đấy âm thầm theo chân tên Triệu Lương ''
Lời cần dặn dò cũng đã dặn dò xong nên liền đã về phòng , vừa vào đã nhìn thấy thằng bé mở mắt to tròn nằm ư a tự chơi đùa trên giường lớn
Vũ Thành ôn nhu đi đến bế Thanh Phong lên hôn lên chóp mũi nó một hai ba cái liền tù tì , nó như cảm nhận được cũng hẳn là phấn khích cựa quậy trong lòng anh
" Phong , là ba có lỗi với hai mẹ con con ''
Vũ Thành dịu dàng hôn lên mu bàn tay nhỏ nhắn ấy , ánh mắt hơi rũ xuống , trầm tư suy nghĩ hẳn là đang tự trách bản thân mình
Đợi đến khi thằng bé ngủ sâu giấc anh mới nhẹ nhàng rời khỏi phòng
Trình Vân trầm ngâm nhìn vào đống chữ hơi mờ mờ trên tờ giấy nát trên tay , coi sơ qua một lần có chổ đọc được có chổ bị phai đi phải mất trọn hai tiếng đồng hồ mới có thể đọc ra
Vẫn may Tĩnh Nhiên nhạy bén biết cách ứng biến chứ nếu không chẳng biết phải nói thế nào
Xem ra Đoàn Thế Long này bị tên Triệu Lương kia dắt mũi từ lúc nào không hay biết nữa rồi , ngày hôm qua tin tức Đoàn Gia Lân chết trong ngục còn vì sao chết thì chỉ có duy nhất Vũ Gia có thể giải thích được
Hắn ta không những điên cuồng đập phá nhà cửa mà còn hoá điên hoá dại muốn đem người sang Vũ Thị làm loạn nhưng có vẻ như chẳng thực hiện được rồi nhỉ tuy Đoàn Thế Long nắm giữ 15% cổ phần Đoàn Thị nhưng chưa chắc là có thể đấu lại Trình Vân
Trong tay Trình Vân vẫn còn nắm giữ 30% cổ phần Đoàn Thị và một số giấy tờ quan trọng liên quan nhà đất của Đoàn Thị , cái này cũng phải cảm ơn một phần người anh họ tốt kia của Đoàn Gia Lân cùng công sức của Tĩnh Nhiên
Ngay từ lúc đầu , Đoàn Gia Lân bị bắt giữ cho đến ngày phán quyết thì Đoàn Thị đã không còn tên trong giới doanh nhân nhưng chưa hẳn là phá sản
Trình Vân chẳng hiểu vì sao Vũ Thành lại dễ dàng buông bỏ như vậy , không ngờ là còn có dụng ý khác
Trong tay Đoàn Thế Long nắm giữ 15% và Triệu Lương 45% , hai kẻ này cấu kết với nhau từ đầu tất nhiên sẽ dễ dàng chọi lại Trình Vân
Nhưng chưa hẳn là có thể chọi lại , Trình Vân ngoài 30% cổ phần còn có những giấy tờ liên quan nhà đất do Đoàn Thị từng đứng tên , đem ra đấu thầu chắc chắn cổ phần trong tay Trình Vân hơn hẳn hai kẻ đấy
Nhưng Trình Vân không có loại vọng tưởng giúp kẻ khôi phục lại Đoàn Thị , tất nhiên sẽ không phí chuyện làm ăn tốt này
" Từ Khanh ,
Chuẩn bị hành động ''
Thời cơ bây giờ đã chính mùi , không hành động chẳng biết bao giờ hành động
Đoàn Thế Long không chết trong tay Triệu Lương thì trước sau vẫn chết dưới tay Trình Vân và tất nhiên cô không cho phép kẻ ác nhơn ấy toại nguyện dù sao Đoàn Thế Long cũng là một quân cờ tốt , hợp tác một chút cũng không hẳn là loại chuyện xấu
" Phu nhân
Cần đem theo ám vệ không ''
Từ Khanh quyết chí quyết thắng hiện lên rõ trên từng đường nét khuôn mặt , đợi ngày hôm nay đã lâu rồi , cậu phải trả thù kẻ đã làm Lão Đại và anh trai của mình bị thương
" Không cần
Đến bắt người chứ không đến gϊếŧ người đừng vội khẩn trương ''
Trình Vân nhìn Từ Khanh đang bừng bừng khí thế cũng có chút hưng phấn tràn trề nhưng vẫn là làm cho cậu ta thất vọng rồi
Đoàn Thế Long là con cờ tốt tất nhiên không nên chết ngay lúc này , nếu chết ngay lúc này chẳng khác nào tự ném quả bom mù dội ngược lại , làm cho tên Triệu Lương kia đắc ý đắc thắng
" Cậu gϊếŧ Đoàn Thế Long bây giờ chẳng khác nào là đang tiếp tay cho kẻ thứ 3 ''
" Cậu nên biết ai mới là kẻ chủ chốt cuối cùng ''
Từ Khanh vốn dĩ ban đầu hơi thất vọng với cách hành động của Trình Vân nhưng khi nghe được hai câu cuối này mới chốt hạ được rằng bản thân quá nóng vội , hấp tấp đi suy cho cùng Trình Vân đúng là có bản lĩnh mà
Danh Sách Chương: