• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc cô thức dậy đã là ở một nơi khác, đôi mắt to tròn mở láo liên quan sát xung quanh, cô nhận ra căn phòng cô đang ở khác xa với căn phòng mấy ngày qua, định bước xuống giường nhưng cô đã nhìn thấy Lâm Đào bước vào

" Phu Nhân người cẩn thận, sàn nhà còn ướt"

À thì ra Lâm Đào đang lau sàn nhà, cô nhanh chóng rút chân của mình lên giường nhưng ánh mắt vẫn quan sát xung quanh căn phòng

" Do hôm nay cậu chủ có việc nên quyết định đưa phu nhân bay thẳng về nhà mới"

Trình Vân ngạc nhiên nhìn bà chăm chú, anh đưa cô đến nhà mới bằng cách nào mà cô lại không hề hay biết, chẳng lẻ bản thân ngủ say đến mức, một chút động tĩnh gì cũng không hay biết đến

" Con đến đây bằng cách nào vậy dì"

" Là cậu chủ đưa con đến bằng phi cơ riêng, là dì ở bên cạnh giữ con"

Lâm Đào hiền hòa đáp lại, lời câu đầu đúng là anh đã đưa cô lên máy báy, nhưng người bên cạnh suốt chuyến bay là Vũ Thành không phải bà, bà chỉ mới đến đây sáng nay, lý do để nói dối cô là theo lời căn dặn của anh, bà không dám làm trái

Cô bước xuống giường đi vòng quanh căn phòng, nhìn qua chổ này rồi lại chổ khác, hai ngón tay chỉa lên cằm trông dáng vẻ đắc ý, coi vẻ phòng này còn to gấp đôi phòng cũ, toàn bộ nội thất đều một màu hồng phấn, phía cạnh giường có cả một hàng cửa để ra ban công

Cô càng bất ngờ hơn khi đi ra ngoài ban công, bên ngoài rất rộng có cả bàn ghế đệm, thêm cái xích đu nhỏ, nhìn xuống dưới cô có thể thấy được hồ bơi, cảnh tuỵêt vời

Về căn phòng có đủ mọi thứ đáp ứng được nhu cầu của con gái nào là bàn trang điểm, nào là ti vi, nào là laptop, nào là bàn học toàn bộ đều là thứ cô yêu thích. Những thứ này đã cuốn vào đôi mắt rõ suиɠ sướиɠ

Trình Vân thật công nhận anh rất chu đáo!

Đang mải mê ngắm căn phòng như xứ sở của một nàng công chúa cô đã bị Lâm Đào hối thúc vào phòng tắm, vẫn ngoan ngoãn nghe lời vệ sinh cá nhân, lúc cô bước ra với chiếc đầm trắng trên đó có vài bông hoa cúc thoạt nhìn rất chỉnh chu, thuần túy

" Nay ăn món gì"

" Súp hải sản, canh hầm thịt con muốn ăn cái nào"

Toàn là những món cô thích, nghe đến thôi đã chảy nước miếng, Trình Vân là vậy chỉ nhắc đến ăn cô đã nổi bong bóng của mình lên, mà đáng hâm mộ một cái cô thuộc tuýp người cho dù ăn thế nào vẫn không mập được

Hai món được đem lên, cô nhìn thôi đã thấy ngon, cô lịch sự cố muốn mời dì Lâm ngồi xuống ăn cùng, thường thường ở Trình Gia, Mao Kỳ là quản gia trong gia đình nhưng vẫn ngồi ăn cùng

Sao ở Vũ Gia các quản gia lại không được ngồi cùng bàn, cô lấy làm lạ!

Trên một bàn to lớn thế này có mình cô ngồi ăn, sao trông thấy nhạt nhẽo buồn chán thế này, ngay cả anh cũng không thấy bóng dáng đâu

Ăn xong no nên cô chẳng buồn đi lên lầu, ngồi xuống sofa cầm đồ bấm ti vi mở tìm kênh đài gì đó ,  cô nhớ hình như vào 11:30 trưa hôm nay sẽ có cuộc thi đua xe F1 diễn ra, bấm được tới đài đó là đúng lúc chuẩn bị diễn ra, cô háo hức khoanh chân lên ghế, lấy gối bên cạnh ôm vào lòng

Từ nhỏ cô rất thích tốc độ cho nên đến khi lớn niềm yêu thích đó càng lớn hơn, khi được đi đâu đó cô luôn khao khát hưởng thụ cái tốc độ nhanh là như thế nào nhưng không bao giờ có được

Khi nhớ đến ngày hôm qua anh chở cô với tốc độ cao, nhớ lại thôi cô đã muốn thử thêm một lần nữa, suy nghĩ gì đó trông mơ hồ, tài lái xe của anh khó lòng có ai vượt qua, cô rất muốn thử thêm

" Dì Lâm vệ sĩ của chú ấy cũng tham gia cuộc thi đấu đua xe sao"

Trình Vân bất giác tiến đến gần ti vi hơn để chứng minh việc cô đang thấy có phải đúng không, người trong màn hình mang số báo danh A001 không phải vệ sĩ bên cạnh anh sao, họ còn có tài lẽ đua xe sao

" À đó là Từ Minh, cậu ấy có tài năng về đua xe nên được cậu chủ đầu tư vào"

Lâm Đào gật đầu khán phục cô, người trong màn hình chỉ nhìn qua màn hình ti vi đã biết rõ đó là ai, cô bé này có ngũ quan rất tốt, thông minh lanh lợi như vậy, bà không tin sau này cô bé không nên người

" Phu nhân muốn sau này mình sẽ làm gì"

" Làm gì á, con muốn trở thành một tay đua tài ba trong giới F1"

Tất cả người trong Vũ Gia đều ngã ngữa với lời nói bá đạo của cô, tay đua tài ba trong giới F1 không phải dành cho con trai thôi sao, con gái cũng có thể

" Dì... Dì.. Từ Minh gì đó thắng rồi kìa"

Trình Vân đứng bật dậy trên sofa khi tên MC đó đọc kết quả quán quân là Từ Minh, cô không biết vì gì chỉ biết trong lòng rất phấn khởi, hân hoang

Nhất định khi cậu ta về cô phải hỏi ra trò việc tại sao cậu ta có thể chạy với tốc độ cao như vậy, hầu như các đối thủ đều bị Từ Minh bỏ cả quãng đường xa

Cô quyết tâm ngồi ở phòng khách đợi bọn họ quay về, đợi được hơn nửa tiếng cuối cùng cũng thấy được mặt , cô thấy được anh bước vào đầu tiên theo sau đó là ba vị vệ sĩ nối đuôi đi vào

Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy cô ở đây, thường ngày vào lúc ăn cơm hay làm gì đó mới thấy được dáng vẻ, còn lại cô đều trú ngụ trong phòng hiếm khi rời khỏi phòng

" Mọi người sao về lâu thế, con đợi nãy giờ, chú là Từ Minh sao, khi nãy con có xem cuộc đua F1, chú là quán quân đúng chứ"

Cô háo hức hỏi Từ Minh, không quan tâm đến trong phòng khách đang có ai

" Cảm ơn phu nhân, là tôi"

" Bữa nào cậu chở tôi đi với tốc độ như vậy được không, nhìn vào là thấy sảng khoái"

Nghe cô nói vậy Từ Minh chỉ biết xoa đầu rồi cười, cậu làm sao dám nếu chưa có sự đồng ý của Lão Đại nhà họ chứ, nên cậu không biết trả lời sao, quay sang nhìn Vũ Thành

Trình Vân thấy ánh mắt Từ Minh có phần do dự rồi lại quay sang nhìn anh, cô mới quên rằng họ là vệ sĩ bên cạnh Vũ Thành, người có thể ra lệnh bọn họ chỉ có anh, một xíu nữa là cô quên

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK