• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Vân lo lắng cố gắng dùng bàn tay nhỏ của mình để lên chổ vết thương , có vẻ chẳng hiệu quả được bao nhiêu máu vẫn thi nhau trào ra không dấu hiệu dừng lại

" Anh không sao ''

Vũ Thành mặc dù đau nhưng vẫn cắn răng chịu đựng vì anh biết cô gái nhỏ bên cạnh đang run rẫy cũng không muốn để cô lo lắng

Tên thủ hạ đâm lén sau lưng Vũ Thành là người thân thiết vào sinh ra tử với Triệu Lương

Sớm đã chết thảm dưới nền đất lạnh

Triệu Lương lúc nhìn thấy Vũ Thành bị thương quả thật khiến hắn một phen hả dạ

Trình Vân nhìn được ánh mắt thích thú đó của Triệu Lương cơn giận trong người bắt đầu bùng nổ hơn , dìu Vũ Thành sang cho Tiểu Hổ đỡ lẫy , ánh mắt từ ôn hoà chuyển sang sắc bén trừng lấy Triệu Lương

Hắn đúng lúc bắt gặp được ánh mắt chết người đó của Trình Vân , phút chốc chỉ cảm thấy toàn thân tê dại , sóng lưng đã đổ mồ hôi hột từ khi nào

" Cô em định gϊếŧ tôi sao

Đừng có mơ ''

Nhưng hắn vẫn giữ được bình tĩnh vốn dĩ có hơi sợ mà ngẫm nghĩ lại Trình Vân là phụ nữ , chân tay vụng về yếu đuối , là loại phụ nữ nhu nhược luôn luôn núp sau lưng đàn ông

Thì có gì đáng sợ nhưng ......

" Á ...... ''

Triệu Lương đau đớn ôm bụng ngã quỵ xuống nền đất , nhìn xuống bụng đã có một viên đạn bạc ghim sâu vào , hắn đau đớn vịn chặt vết thương ngăn máu không chảy ra , cắn môi nhìn lên Trình Vân

Thì không biết cô từ lúc nào đã quỳ xuống trước mặt , ánh mắt gϊếŧ người đó nhìn thẳng vào Triệu Lương từng từng chút như có hàng vạn dao tiễn chỉa về hắn

Triệu Lương bất giác rợn óc gáy , da gà bắt đầu nổi lên không dám nhìn thẳng vào mắt Trình Vân

" Chưa xong đâu

Tôi sẽ cho anh thấy .....cái giá phải trả khi dám làm người đàn ông của tôi bị thương ''

Giọng nói trầm khàn ghé sát vào lỗ tai Triệu Lương , từng hơi thở lạnh phả vào lỗ tai và đập thẳng vào óc lạnh buốt như đang chốn địa ngục

Trình Vân nói xong liền dứt khoát chỉa súng vào nơi dưới lớp quần của Triệu Lương , tất nhiên Triệu Lương đã thấy liền sợ hãi lấy tay che chắn trước đó

" Tôi ....đầu hàng ....tôi xin thua mong cô tha cho tôi đi ''

Triệu Lương bủn rủn chân tay van xin tha thiết Trình Vân nhưng xem ra người phụ nữ trước mắt không mấy để tâm , nhẫn tâm bóp còi , viên đạn mạnh mẽ xuyên qua bàn tay lập tức ghim thẳng vào vật nơi dưới lớp quần

" Áaaaaaaaaaaaa ''

Triệu Lương đau điếng người giọng hét thất thanh cả phòng khách , máu từ nơi đó chảy thành dòng hắn vì sợ mà liền đã ngất đi nhưng có vẻ như Trình Vân không cho phép

" Từ Khanh mang chậu nước cho hắn tỉnh dậy ''

Từ Khanh cùng ba người kia thấy hành động này của Trình Vân trong lòng đầy khiếp sợ , bất giác không tự động hơi cúi xuống nhìn hạ thân của mình , hơi nuốt nước miếng

Trình Vân xuống tay vô cùng hiểm ác

Từ Khanh nhanh chóng lấy thau nước đổ mạnh xuống khuôn mặt Triệu Lương , hắn bàng hoàng tỉnh lại đã nhìn thấy Trình Vân trên tay cầm một ngọn nến nhỏ từ từ ....tiến đến gần mình

Hắn thì chỉ có thể bất động tại chổ kêu rên nhưng chỉ thấy bước chân Trình Vân càng gần hơn , cô ngồi xuống nở nụ cười nhếch , ánh mắt quỷ dị nhìn lấy hắn đang khổ sở tìm đường lùi

" Lùi làm sao được , anh hết đường rồi Triệu Lương ''

Trình Vân nở nụ cười ma quỹ nhìn lấy Triệu Lương sau đấy , rũ những chất lỏng từ nến từ từ xuống hạ thân nơi thấm đẫm máu của Triệu Lương

Hắn đau đến tột cùng mà chẳng còn sức đâu để kêu gào chỉ có thể một lần nữa ngất đi

Từ Khanh nhanh chân lấy nước đổ ào xuống hắn tức thì tỉnh lại , lần này chẳng còn sức đâu để kêu gào van xin chỉ có thể gật gật gù gù , thảm hại vô cùng

" Giữ chặt mặt hắn ''

Trình Vân không còn trêu đùa nữa cũng chẳng muốn vờn với hắn , đợi khi Từ Khanh mạnh mẽ giữ chặt mặt hắn lại , Trình Vân tàn nhẫn đỗ những chất nóng hổi từ ngọn nến xuống hai con mắt , sau đó là mạnh bạo đổ xuống cổ họng hắn

Triệu Lương quằn quại nằm dài xuống đất , hai bàn tay điên cuồng bóp chặt cổ họng mình sau đó lại sờ lên mắt mình , hoàn toàn bị phá huỷ , đau đơn quằn quại cong người co ro dưới nền đất

" Mau gọi Cao Trí rằng Thành Thành bị thương

Để lại ám vệ dọn dẹp sạch sẽ , tên Triệu Lương đấy đừng để hắn chết hoàn toàn ''

Trình Vân lấy khăn giấy lau đi bàn tay dơ bẩn của mình bước đến dìu lấy Vũ Thành lúc này đã trở nên nhợt nhạt , máu càng ngày càng chảy nhiều hơn

Vũ Thành dường như mất máu nhiều mà trên mặt không còn một giọt máu nhưng lúc dời đi không dám dựa nhiều quá vào Trình Vân , chỉ có thể cắn răng chịu đựng cơn đau đứng thẳng để di chuyển

" Anh chịu một chút sắp tới bệnh viện rồi ''

Trình Vân lo lắng nắm chặt lấy bàn tay Vũ Thành trên miệng không ngừng nói để tránh cho anh rơi vào cơn mê , chút gì đó trong lòng Trình Vân hơi sợ người đàn ông này sẽ lại một lần nữa rơi vào tình trạng hôn mê

Khó khăn lắm anh mới có thể tỉnh dậy cô lại không muốn trông chực từng ngày

Rất nhanh chiếc xe Audi đã tới trước cổng bệnh viện , Thấy được Cao Trí cùng đội ngũ y tá túc chờ sẵn , xe vừa tới Cao Trí đã nhanh chóng dưới sự hỗ trợ của Ngũ Hộ Pháp để Vũ Thành lên xe lăn đi nhanh vào phòng cấp cứu

Trình Vân rối bời ngồi xuống hàng ghế chờ , chấp lại hai bàn tay với nhau , mười ngón tay xen kẻ nhau cố gắng ngăn lại sự run rẫy của bản thân , đặt lên đầu cầu nguyện , cầu nguyện anh sẽ không sao

" Thế nào rồi , Lão Đại nhà tôi thế nào rồi ''

Tĩnh Nhiên thấy Cao Trí bước ra liền nhanh chân bước lên hỏi tình hình

" Không sao chỉ là do mất máu nhiều nên mới khiến cậu ta mất sức vậy thôi ''

Cao Trí vỗ vai Tĩnh Nhiên trấn an , ảo não đi về phòng , tuần trước thì là Tống Hiểu Phàm , tuần này lại là Vũ Thành , cậu ta vừa mới tỉnh lại sau trận hôn mê kia mà vẫn chưa sợ hãi

Riết rồi làm bác sĩ riêng cho mấy con người này Cao Trí sớm muộn sẽ bị bọn họ làm cho điên mất , cậu chỉ mới 30 tuổi , mà sao thấy gần chục tuổi tới nơi còn chưa tính ... bản thân chưa lấy được mối tình nào hẳn hoi , nản càng thêm sầu

" Thành thành tỉnh rồi , anh thấy thế nào có chổ nào không ổn không ''

Trình Vân vẫn luôn túc trực bên cạnh Vũ Thành , có vài lần thiếp đi nhưng lại tỉnh giấc ngang chừng

Đợi đến khi thấy anh tỉnh mới có thể nở nụ cười vui vẻ ôm chầm lấy mà quên mất trên người Vũ Thành còn vết thương

" Ummmm......''

Có vẻ như đã đụng đến vết thương , Vũ Thành chau mày chặt lại , nghiến răng nhịn cơn đau

Trình Vân giờ mới nhận ra vội bật dậy hốt hoảng nhìn anh , trên trán bắt đầu đổ mồ hôi lấm tấm

" Để em gọi Cao Trí ''

Chưa kịp rời khỏi đã bị bàn tay to lớn đằng sau kéo lại , gọn gàng nằm xuống bên cạnh Vũ Thành vì là phòng VIP nên chiếc giường bệnh hẳn là có kích cỡ lớn nên Trình Vân tất thẩy nằm gọn bên cạnh anh

" Ngủ đi ngoan ''

Vũ Thành hơi nhích lại gần cô , tiến đến hôn lên trán của Trình Vân , vòng tay ôm lấy thân thể mảnh mai ấy vào lòng dịu dàng vuốt ve tấm lưng của Trình Vân như đang ru ngủ

Cô bên cạnh hưởng được hơi ấm trong lòng ngực anh ấm áp vòng tay ôm lấy eo anh , thiếp ngủ đi

Đợi đến khi cô nàng nhỏ trong lòng ngủ thiếp đi Vũ Thành mới cho Ngũ Hộ Pháp bước vào báo cáo tình hình

" Lão Đại bọn em đã dọn sạch sẽ tại căn cứ của Triệu Lương và gϊếŧ sạch toàn bộ người có liên quan đến hắn nhưng còn Triệu Lương thì phu nhân nói không được để hắn chết hoàn toàn nên đã đẩy hắn vào ngục tối , Lão đại tính thế nào với hắn

À còn có cả Đoàn Thế Long đã tự tử trong phòng trước khi bọn em đến ''

Vũ Thành gật đầu hài lòng , quả như Trình Vân đoán đúng , Đoàn Thế Long kia vậy mà chọn kết thúc mạng sống mình

Còn Triệu Lương kia chẳng sống được bao lâu , viên đạn ghim thẳng vào bụng gần như đã phá hoại toàn bộ lục phủ ngũ tạng , hạ thân nát bét , mắt bị mù cổ họng bị tàn phá như thế , nếu may mắn sống sót thì chỉ là con đường sống thống khổ nhất , quả nhiên Trình Vân như vậy mà lại ra tay tàn ác như vậy

" Đoàn Thế Long tìm một chổ ở nghĩa trang đi còn tên Triệu Lương cứ để hắn như vậy nào chết rồi đem cho cá ăn , lui đi ''

Vũ Thành lạnh giọng nói , ánh mắt sắc lạnh chuyển sang dịu dàng nhìn cô gái nhỏ đang ngủ ngon trong lòng mình , điệu bộ ngủ này trông rất đáng yêu mà có hơi quyến rũ người ta , anh cũng nhanh chóng thiếp đi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK