• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Đừng giận đừng giận mà ,

Cậu xem mình dù sao cũng là sinh viên ngành Truyền Thông , mà cậu cũng biết đó QIN là một trong những tờ báo lớn nhất , cơ hội hiếm có biết bao ''

Tần Liên nở nụ cười gượng bước đến nắm lấy cánh tay Trình Vân , ánh mắt có hơi đảo đảo vẻ đăm chiêu cố gắng thuyết phục cô nàng bên cạnh

Trình Vân hơi nheo mắt quay sang trừng lấy Tần Liên , ai chẳng biết QIN là tờ báo lớn nhất rất có lợi. cho những sinh viên ngành Truyền Thông nhưng chuyện này vẫn liên quan đến đời tư cá nhân một chút , Tần Liên chưa hỏi qua đã vội cung cấp

" Đừng để có lần sau nếu có lần sau đừng có mình là bạn ''

Trình Vân giận dỗi nhéo mạnh vào eo cô nàng , Tần Liên vui vẻ gật gật đầu

Lúc lâu sau khi bàn giao lại hết công việc Lãnh Minh cùng Tần Liên nắm tay nhau rời khỏi Vũ Thị , trong phòng làm việc lớn chỉ còn lại Trình Vân và Vũ Thành

" Anh thấy ổn hơn chưa ''

Trình Vân thản nhiên đứng dậy tiến một bước nhẹ nhàng ngồi xuống đùi của anh , hai cánh tay choàng qua ôm lấy cổ Vũ Thành , hơi áp khuôn mặt mình  khép vào lòng người đàn ông bên cạnh

Trải qua sóng gió vừa rồi thật khiến Trình Vân một phen hoảng sợ , không muốn điều đó lặp lại thêm lần nào , sự trân trọng của cô dành cho anh cứ thế mà nhiều hơn

" Anh ổn ''

Vũ Thành hiểu được nổi lo trong lòng của Trình Vân , đáp lại vòng tay chặt ấy , anh dịu dàng hôn lên trán của cô , cánh tay rắn chắc bất giác ôm chặt hơn người phụ nữ này thản nhiên bước vào cuộc đời anh , dành trọn tình cảm một đời cho anh , mà còn vì hạ sinh một đứa con trai kháu khỉnh

Bây giờ còn mang một giọt máu trong người , tất thẩy tình yêu thương , sự ôn nhu , tất cả dung túng Vũ Thành đều dành trọn lên người Trình Vân

Tình yêu là thứ gì đó rất xa xỉ , nó nhiều lúc mang đến cho chúng ta sự điên cuồng tham vọng trong đấy cả anh chẳng ngoại lệ , tình yêu Vũ Thành dành cho Trình Vân là toàn bộ sự bao dung , che chở cả một đời , anh tham vọng , mưu cầu danh lợi hay những thứ liên quan đến Trình Vân đều phải có sự góp mặt của anh trong đó

Anh chiếm hữu , anh bá đạo , anh du͙ƈ vọиɠ cao mọi thứ mọi việc đều là vì Trình Vân

Đợi đến khi chiều xế tà , tiếng reo tan sở vang lên , Trình Vân mới trông bộ dáng lười biếng lò mò ngồi dậy nhìn vào đồng hồ trên tường - 5h30

Ngồi nói chuyện với anh một lúc sau đấy cùng dùng bữa trưa , ngồi cho bụng tiêu một chút mới lười nhác cầm máy tính chạy bài hơn hai tiếng , đợi xong xuôi thì ngủ luôn từ khi nào

Trình Vân cột lại đầu tóc gọn gàng sắp xếp chăn dọn lại cái bàn bừa bộn rồi mới bước ra ngoài , lúc này vẫn nhìn thấy Vũ Thành còn ngồi trên bàn làm việc vẻ mặt vô cùng nghiêm túc , từ đây có thể ngắm nhìn góc nghiêng thần thánh tạc như tranh , bộ dáng nghiêm túc làm việc thôi đã đủ khiến tâm tình Trình Vân tan chảy

Nhẹ nhàng đi đến đằng sau nhẹ nhàng xoa bóp vùng thái dương cho Vũ Thành , ba giây , bốn giây sau đấy mạnh bạo dập tắt màn hình máy tính của anh

" Về thôi tan sở rồi hơn nữa hôm nay không có lịch tăng ca ''

Trình Vân nói xong dứt khoát cầm áo ngoài của anh , nhanh gọn lấy túi của mình , sang chổ anh đang ngồi một mạch kéo ra khỏi bàn làm việc

Trông bộ dạng bận bịu của Trình Vân lúc này chẳng khác nào đang ra dáng của một người vợ đảm đang , siêng năng luôn yêu thương chồng mình , Vũ Thành đi đằng sau cứ thế mặc nhiên để cô nắm lấy tay anh kéo đi

Trên chiếc Audi Trình Vân thoải mái dựa người vào Vũ Thành , đến lúc này mới nhớ đến vẫn còn một số bài tập cần hoàn thành nên liền tranh thủ trên xe mốc lấy máy tính , thanh thoát những ngón tay trên bàn phím , chốc lát đã hoàn thành

Tốc độ làm bài của Trình Vân khiến Vũ Thành bên cạnh lúc nãy giờ vẫn theo dõi , có chút ngạc nhiên , nhìn sơ qua lượng bài tập trên máy khá nhiều vậy mà cô gái nhỏ này chỉ hoàn thành trong vòng hai mươi phút

" Anh tắm trước đi ''

Trình Vân mệt người nằm dài xuống giường , để cho Vũ Thành tắm trước

Anh không nói gì chỉ gật đầu nhẹ , cầm khăn tắm và bộ đồ ngủ bước vào , dòng nước tí tách chảy xuống nền gạch phút chốc lọt vào tai Trình Vân

Chẳng hiểu vì sao mỗi lần nghe được dòng nước chảy tí tách nó lại khiến cô có cảm giác mân mê trong lòng , nơi chính giữa cổ liên tục lên xuống , môi lúc này có hơi mấp máy

Rất nhanh Vũ Thành đã bước ra ngoài với thân vóc cao ráo được choàng lên đồ tắm , vạt áo xẻ hơi sâu lộ ra vòm ngực săn chắc cùng làn da bánh mực khoẻ mạnh , nước từ đầu tóc chảy xuống khuôn mặt anh tuấn sau đấy vài giọt nhỏ xuống vòm ngực

Tuy chẳng phải lần đầu chứng kiến nhưng cái thân hình mê người trước mắt vẫn đủ sức khiến Trình Vân ngây người , mãi đắm chìm vào đấy

" Nhìn đủ chưa ''

Vũ Thành vừa lau tóc ướt vừa bước đến , trên môi hơi nở nụ cười nhẹ xoa nhẹ đầu cô

" Hự ....em đi tắm ''

Trình Vân hoàn hồn lại giả vờ ho vài tiếng , sốc chân chạy về phía phòng tắm , tiếng cửa đóng ầm mạnh một cái đủ biết người con gái này đang trông bộ dạng ngại ngùng thế nào

Vũ Thành hơi nheo mắt nhìn chầm chầm vào cánh cửa nhà tắm , đường cong nơi khoé miệng bắt đầu cao hơn cuối cùng tạo thành nụ cười tuyệt hảo , Trình Vân vậy mà lại ngại ngùng

Nhưng anh rất thích

Tầm chừng mười lăm phút Trình Vân mới từ từ bước ra ngoài với bộ đồ ngủ đỏ chói , tuy kín đáo nhưng đôi lúc vẫn sẽ lấp ló vòng một căng tròn , màu sắc đó khi mặc lên người nó khiến Trình Vân rất chói và hút mắt người nhìn , hoàn toàn tôn lên làn da trắng mịn của cô

Đầu tóc dài được túm gọn lại trong chiếc khăn trắng , chừng vài phút Trình Vân mới cởi bỏ xuống mái tóc dài mượt kèm theo hương thơm Vani ngào ngạt , dịu nhẹ xộc thẳng vào mũi Vũ Thành đang ngồi trên đầu giường đọc báo

Anh nhẹ nhàng đi đến cầm lấy máy sấy trên tay cô , dịu dàng nâng lên từng lọn tóc , từng chút từng chút được Vũ Thành nâng niu trong lòng bàn tay như đang quý trọng một thứ gì đó đáng ngàn vàng

" Tiệc thôi nôi tuần này tổ chức được không ''

Lúc này Trình Vân mới nhớ đến việc thôi nôi của Vũ Thanh Phong chưa được tổ chức , lúc sinh thằng bé xong sau ba tháng thì Vũ Thành xảy ra chuyện , thời gian của cô hầu như đều ở bên ngoài nên chuyện thôi nôi sớm quên lãng đi

Giờ cảm thấy mọi chuyện đều đã yên ổn , liền nhớ đến nên muốn tổ chức nhanh

" Được

Em cần gì thì nói cho Ngũ Hộ Pháp ''

Vũ Thành ân cần dùng lược chải lại đầu tóc cho cô , đợi khi cảm thấy đã thẳng tấp suôn mượt mới bỏ đồ trên tay xuống đi , ngửa đầu qua cúi xuống hôn lên má có chút bầu bĩnh kia sau đấy mới mở cửa rời phòng đi sang thư phòng

Trình Vân cười nhẹ sửa soạn vài thứ cũng nhanh chóng đứng dậy rời khỏi phòng , đi thẳng về hướng phòng của thằng bé

Lúc bước vào có thấy thằng bé được bác quản gia tắm rửa cho , thấy vậy Trình Vân tiến tới

" Để con tắm cho thằng bé nhé ''

Từ lúc sinh Vũ Thanh Phong xong hầu như cô ít khi nào làm những việc của một người mẹ cần làm , nên lúc bác quản gia trao thằng bé có chút lúng túng tay chân nhưng về sau mọi thử trở nên ổn dần

" U ơ ....u aaaaaa ''

Dường như đứa nhỏ cảm nhận được hơi ấm từ Trình Vân mà lúc tắm cho đến khi được bồng ra khỏi trên miệng ậm ự u ơ nói gì đấy , trông rất vui

Thật ra nhìn con cười cười nói nói như vậy có chút gì đó khiến đáy lòng cảm thấy ấm áp

" Được mẹ tắm cho nên vui chứ gì ''

Trình Vân lấy ngón tay chọc vào cái má bánh bao ấy , cứ thế mà bàn tay nhỏ bé đó giơ lên nắm chặt lấy mạnh mẽ đưa vào mồm mút lấy mút để

Cô yêu thương để mặc cho thằng bé gặm , cúi xuống hôn lên những nơi có thể hôn được , từ trên xuống dưới của Vũ Thanh Phong có thể ngửi ra được là mùi thơm của sữa , rất dịu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang