Cuối cùng kì nghĩ đông dài ba tháng cũng đã hết , Trình Vân mệt nhoài đi đến trường
Mặc dù trong ba tháng này ngoại trừ hai tháng đầu còn ăn chơi sả láng thì tháng còn lại đều dành thời gian ở Vũ Thị nên nói có sướng có khổ cũng đúng
" Vì năm nay chúng ta nghỉ đông tận ba tháng nên lịch thi cuối kì sẽ bắt đầu vào hai tuần nữa nha các em ''
Những học sinh trong lớp ai nấy đều hết sức bàng hoàng , chỉ vừa mới vào học đã nhận được thông báo như sét đánh ngang tai
Ít nhiều gì trong ba tháng qua chẳng ai siêng năng đến nổi ngồi vào bàn học cầm cuốn sách lên học bài cả đâu
" Không ngờ nhà trường biết cách chơi học sinh thật đấy ''
Tần Liên ngao ngán dùng điệu bộ khó ở than rên cùng những học sinh xung quanh , cứ coi vậy mà vô cùng nhanh , cô cùng Tần Liên dựa vào thành tích của mình học vượt từ 10 lên 11 mà bây giờ chỉ còn vài tuần nữa đã trở thành học sinh cuối cấp
" Vậy càng nhanh càng tốt ''
Ai than oán chứ riêng đối với Trình Vân lại vô cùng hài lòng, chuyện hằng ngày đến trường cũng sẽ sớm kết thúc sớm , vẫn may khi còn ở bên Trung Trình Vân có tham gia vài kì thi đầu vào và kì thì sát hạch năng lực cho nên khi sang đây học được vài tháng lớp 10 liền đã vượt lên 11
Hoặc nói cô cùng Tần Liên dựa vào thế lực người bên cạnh mình để chèn ép ông hiệu trưởng giúp mình học vượt đi mà vậy cũng chẳng sao , thành tích bọn cô đâu phải thấp kém
Đối với những kì thi sát hạch năng lực vô cùng khó không phải học sinh nào có thể tham gia nên khi Trình Vân tham gia vào năm đấy là học sinh trẻ duy nhất với lứa đăng kí
Trẻ nhất lại là người đạt thành tích cao nhất !
Ngày học đầu tiên sau kì nghĩ đông cũng đã tan cô vừa bước ra cổng liền nhìn thấy Vũ Thành đứng trước đầu xe , dáng vẻ cao ráo đấy nhìn đằng xa thật hùng dũng và sự xuất hiện một người ưu tú như anh trước cổng trường làm biết bao ánh mắt nữ sinh đắm đuối mê mệt
Nhưng khi nhìn thấy anh đi đến nắm lấy tay Trình Vân bước vào xe thì ánh mắt những nữ sinh ấy thay đổi 180 độ vậy , không còn đắm đuối nữa mà là đầy sự tiếc nuối hay có vài nữ sinh dùng ánh mắt đầy ganh tị
" Em rất vui vì những thứ đó sao ''
" Cũng có thể như vậy , nhìn mấy nữ sinh ấy muốn cầu mà cầu không được thật sự có chút thú vị ''
Trình Vân láo cá quay sang nói với giọng vô cùng khí thái , nhìn những nữ sinh ấy mê người đàn ông này ra mặt mà lại không cầu được cuối cùng chỉ có một bụng tiếc nuối , thật sự có chút thú vị đấy
Vũ Thành cười bất lực với nha đầu nhỏ này của mình , không nghĩ Trình Vân còn biết lấy anh ra để chọc tức người khác
Nha đầu nhỏ này thật sự nhiều khi quá láo cá đi
Anh đưa cô đến một khu trung tâm mua sắm , dịu dàng nắm tay Trình Vân vào trong một cửa hàng lớn sầm uất nhất ở đấy , Lavender sao ? Trên mạng từng có nghe qua tên tuổi ở đây vô cùng lớn
Nhất là người đứng đầu ở đây là nhân vật có tiếng tăm , trong người mang dòng máu Ý- Pháp là con lai nên sở hữu nhan sắc rất đỉnh
Khi người ta nhắc đến chỉ có duy nhất một chữ chính là " Đỉnh '' đỉnh từ nhan sắc cho đến tài năng thiết kế
" Ô , chào Vũ Thiếu ''
Penial vui vẻ nở nụ cười đặc trưng đi đến bên cạnh Vũ Thành , sau đấy nhìn sang Trình Vân nụ cười càng rực rỡ hơn
" Đây chính là vị phu nhân mà cậu nói đến sao , đi theo tôi đồ đã chuẩn bị xong ''
Vũ Thành buông tay cô để một nữ nhân viên dẫn vào bên trong phòng thay đồ , còn anh cùng Penial ngồi xuống ghế sofa trò chuyện
Những năm trước anh vô tình cứu anh ta trong một lần trùng hợp gặp nhau ở đồi băng
Anh ta vì muốn trả ơn Vũ Thành nên đã hoà hiệp yêu cầu : " Về sau nếu cần thiết kế trang phục cứ lên tiếng , tôi nhất định sẽ làm hoàn toàn miễn phí cho cậu cho đến khi tôi về hưu ''
Nhưng lời yêu cầu đấy Vũ Thành chỉ chấp nhận một năm sau đó vẫn hợp tác với Penial nhưng tiền bạc sòng phẳng , mỗi năm trang phục của anh đều lên chục bộ nếu cứ để cậu ta như vậy
Không biết Lavender còn trụ nổi cho đến khi Penial về hưu hay không ?
Trình Vân e thẹn nhìn vào trong gương với chiếc đầm đuôi cá bó sát vào người như thế này , từ khi nào Vũ Thành đã cho phép cô mặc lên người một bộ trang phục bó người đầy sự quyến rũ
Những nữ nhân viên xung quanh chứng kiến được vẻ đẹp thuần khiết mỹ miều này mà không ngừng ngợi khen cứ như cặp mắt phát sáng của họ mãi nhìn chầm chầm vào Trình Vân
Vũ Thành đang ung dung nói chuyện với Penial đột nhiên đứng thẳng dậy khi nhìn thấy Trình Vân vô cùng quyến rũ trong trang phục bó sát ấy
Đây là lần đầu tiên Vũ Thành chứng kiến được một vẻ đẹp gợi cảm , sắc sảo đến u mê người khác như thế này quả là quyết định không sai lầm khi để Penial lên thiết kế này
" Anh không thích sao ''
" Đẹp lắm ''
Trình Vân không biết vì sao khi nhìn thấy anh liền trở nên ngượng ngùng dù gì đây cũng lần đầu tiên cô thoát lên bộ trang phục gợi cảm
Bộ trang phục bó sát này đã làm tôn lên đường nét rõ ràng , từ vòng một cho đến vòng ba đều rất đầy đặn và cũng chính vì nét đầy đặn này đã làm cho những nhân viên xung quanh đều tỏ vẻ ghen tị
Anh trong bộ vest trắng sơ mi đỏ vô cùng nổi bật và màu đỏ trước nay chưa từng được anh ưa chuộng
Nhưng khi mặc vào lại toát lên vẻ cuốn hút đến lạ thường , màu đỏ kết hợp với nhan sắc tuấn tú ấy như hoà làm một làm bừng sáng con người anh
Nó có chút lém lĩnh trong đấy và cũng có chút khí thế của những công tử ăn chơi !
Hôm nay là tiệc sinh nhật của Vương Gia Uy , mọi năm hắn ta tổ chức mặt trận rất nhỏ nhưng sinh nhật năm nay lại lớn như một yến tiệc cuối năm
Hai người vừa bước vào đã là tâm điểm của tất cả mọi người xung quanh , họ giống như bạch mã hoàng tử đang sánh đôi cùng nàng công chúa
Những vị công tử xung quanh cứ như có một lực nam châm hút lên người Trình Vân
Nhìn mãi không thôi chỉ đến khi bắt gặp ánh mắt sắc lạnh người đàn ông kế bên mới vội thu tầm nhìn lại
Ở đằng xa kia như có một luồn khí đầy sự bí hiểm khi nhìn thấy Vũ Thành , đó chính là một cô gái giống như có quen biết với Trình Vân
" Đây là quà của Thành Thành , chúc anh sinh nhật vui vẻ ''
" Này tên kia ...cậu chơi tôi à ''
Vương Gia Uy lườm Vũ Thành một phát , đã dặn trong phong bì rằng anh không lấy quà cáp từ những anh em mình sao mà cái tên này lại đánh để sau đầu
" Mở ra đi rồi biết ''
Vũ Thành tất nhiên nhận được thông tin Vương Gia Uy từ chối nhận quà từ Vũ Gia , Hàn Gia và Tống Gia nhưng mà món quà trao tặng hôm nay không phải quà nữa mà là ....
" Cậu ....làm sao có được ''
Vương Gia Uy bất ngờ nhìn vào trong hộp quà được Vũ Thành tặng , trong đây chính là cặp khoá trường an mà anh cùng Tần Nhi tốn công sức bao năm nay tìm được , khoá trường an này rất có lợi cho việc điều trị sức khoẻ của Tần Phan
" Nó nằm trong tay Vân Vân ''
Anh chỉ biết tin Tần Phan bị bệnh nặng vào tháng trước nhưng do công việc ở Vũ Thị chất đống anh cũng để chuyện này sang một bên đến tối ngày hôm qua khi nhìn thấy Trình Vân cầm khoá trường an này đưa cho anh xem
Mới đột nhiên nhớ ra ? Nghe nói trong khoá trường an có thể nghiền ra làm thuốc trị bệnh mà lại không biết ai sở hữu nó , thế mà nó nằm trong tay Trình Vân
" Chẳng lẽ con bé chính là con gái của Đàm Thiên Thu ''
Tần Nhi đi đến nắm tay Trình Vân , quả thật theo như cô biết khoá trường an này chỉ có Đàm Thiên Thu sở hữu nó mà bây giờ lại nằm trong tay Trình Vân thì chỉ có thể cô chính là con gái của ông ấy
" Ừ , cô ấy là con gái của Lão Đàm ''
Vũ Thành trầm giọng nói , có lẽ việc này bọn họ đều không ai biết hoặc biết sự thật Đàm Thiên Thu có đứa con gái nhưng không hề biết đó là ai
" Vậy Trình Vân đây chẳng khác nào là sư tỷ ''
Hàn Thiên bất ngờ chỉ có thể mở to tròn đôi mắt mình khi nghe Vũ Thành nói về thân phận thật của Trình Vân , cứ hèn gì lần đầu tiên gặp mặt Hàn Thiên đã cảm thấy cô gái này không tầm thường
" Không cần đâu , mọi người cứ gọi em là Trình Vân hay Trình Phu Nhân được rồi ''
Cô cảm thấy nếu để họ gọi mình bằng sư tỷ thì thật sự tuổi thọ của cô sẽ giảm mất , huống hồ chi mấy cái gọi như Trình Vân hay Trình Phu Nhân cô quen vậy rồi
Danh Sách Chương: