- Cuồng đồ lớn gan. Ngươi cho rằng tiểu đoàn Tinh Binh là nơi nào? Nếu đã tới, cũng đừng mong ra ngoài được!
Một tiếng rít gào từ bên trong doanh địa truyền tới. Tinh binh của Tham Lang Doanh thét lên một tiếng đầy kinh hãi, sắc mặt vui mừng. Xem ra đây mới thật sự là cao thủ.
- Ngu ngốc!
Vu Nhai ngẩng đầu, bỗng nhiên thốt ra hai từ khiến người ta phát điên. Không đợi tinh binh của Tham Lang Doanh kịp phản ứng với hai chữ này, trong giây lát hắn đã bay ngược về phía sau, chân đạp lên trên cán của trường kích. Lúc trường kích đã ổn định cắm ở trên mặt đất, Vu Nhai nhẹ nhàng nhún một cái. Cán kích tạo thành một đường cong cực lớn, mang theo Vu Nhai bắn ra ngoài, hướng về phía cao thủ vừa cất tiếng rít gào này.
- Phong Tung Thích!
Ầm...
Trong không trung truyền đến vài tiếng nổ. Sau đó hai nhân ảnh từ trong không trung hạ xuống. Một bên là bị rơi mạnh xuống. Một bên còn lại là bay xuống. Bụi bặm tung bay. Bóng người rơi mạnh xuống khiến bụi bay mù mịt. Người bay xuống, lặng lẽ không một tiếng động, nhẹ nhàng đáp xuống cán kích. Cán kích vẫn đang dao động, mang theo một bóng người cùng lắc lư.
- Không thể như vậy được. Cao Thuận sao có thể chỉ một chiêu đã thất bại được. Hắn lại là Tướng Binh Sư ngũ đoạn!
Các tinh binh Tham Lang kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm vào nam tử trong đám bụi bay mù mịt dưới đất. Sau khi nhận ra hắn, mọi người đều kinh ngạc kêu lên. Tế bào não trực tiếp không vận chuyển nữa.
- Hắn là quái vật gì vậy? Tại sao hắn làm được như vậy. Cao Thuận chính là một trong mười cao thủ đứng đầu Tham Lang Doanh.
- Này, ngươi đập ta một chút, xem ta có đúng là đang nằm mơ hay không... Trời ạ, ngươi đập ta thật sao?
Sau sự khiếp sợ ban đầu, các tinh binh nhìn Vu Nhai đang đứng giẫm lên cán kích quản, đứng vô cùng ngạo nghễ. Bọn họ có thể cảm giác được rõ ràng một chiến ý cường đại từ trên người hắn. Nhưng rất nhiều người vẫn không phục.
Cho dù thực lực ngươi rất cao, có cần phải đứng cao như vậy không?
Vu Nhai không để ý đến đám tinh binh phía dưới. Hắn ngắm nhìn mái nhà phía xa, bên trong tiểu đoàn Tinh Binh. Đứng ở nơi đó là một bóng đen mờ nhạt, cũng tràn ngập chiến ý như hắn.
Khi Vu Nhai rơi xuống phía trên cán kích, hẳn cảm giác được rõ ràng, thực lực của đối thủ chắc hẳn cũng là Tướng Binh Sư ngũ đoạn, chỉ có điều hiển nhiên cao hơn rất nhiều so với tên ngu ngốc đang nằm trên mặt đất kia.
Lực lượng huyền khí thật sự cường thịnh không thể nói. Trên phương diênh chiến ý cũng không thể nói được. Nhưng ít ra hắn sẽ không bay lên cao, thể hiện tất cả sơ hở ở ngay trước mặt mình. Những kẻ ngu ngốc thật khó tìm.
Vu Nhai hít một hơi thật sâu, huyền khí chậm rãi ép cán kích cong xuống, dùng cường lực bắn ra, hướng về phía mái nhà cao cao kia.
- Nếu ngươi nói hắn ngu ngốc, ngươi còn muốn làm bia ngắm cho ta sao?
Trên nhà cao tầng, người kia lạnh lùng nói, hai tay đồng thời lóe lên. Trong tay hắn xuất hiện thêm hai thanh binh khí giống nhau như đúc. Giản, không ngờ là giản. (binh khí cổ).
Ánh mắt Vu Nhai ngưng trọng. Đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với loại vũ khí này. Chỉ có điều hắn hoàn toàn không dám lơ là. Loại vũ khí này vẫn là một trong mười tám loại vũ khí nổi tiếng, thật sự không tệ.
- Ngươi cho rằng ta cũng tương tự như người kia sao?
Vu Nhai ở trên không trung hỏi ngược lại.
- Ở trong mắt ta, chỉ người phải nằm xuống, còn lại không có gì khác nhau!
Cao thủ cầm hai giản lạnh lùng tuấn tú nói. Hai mắt hắn khẽ híp một cái, tìm kiếm nhược điểm, ưu điểm của Vu Nhai. Trong lúc đó, giản bị hắn ném lên thật cao, nhẹ nhàng đạp, lao về phía Vu Nhai đang đứng trên bầu trời.
- Phong Túng Liên Kích, Xích Thố... Về!
Phong Kiếm liền đâm.
Keng keng keng.
Âm thanh va chạm không ngừng vang lên. Trên không trung đang diễn ra một trận quyết chiến khiến người ta hoa cả mắt.
Kiếm kỹ đáng sợ xen lẫn với giản chiến kỹ đáng sợ. Nếu như là song giản, sẽ là dạng thế nào?
Cao thủ song giản cũng không để Vu Nhai chờ quá lâu, kéo giản đang bay trong không trung, lấy khí thế sắc bén đánh về phía Vu Nhai.
Thật không ngờ, đối thủ dùng khí điều khiển giản, hình thành thế giáp công đối với hắn. May là Vu Nhai sớm có sự chuẩn bị. Trường kích cắm trên mặt đất bỗng nhiên phát ra tiếng oong oong chấn động, đột ngột từ dưới mặt đất nhô lên bắn trở về, chặn giản từ trên cao xuống, đồng thời cũng lấy khí điều khiển kích!
- Là Tần Song. Kẻ vô sỉ kia sắp phải xong đời?
- Ngươi xem bộ dạng của tiểu tử này giống như là muốn xong đời sao? Thôi đi. Tần Song lấy thực lực Tướng Binh Sư ngũ đoạn lấy khí ngự binh mà thành danh. Nhưng hắn đường đường là người của Tần gia Giản Lĩnh. Nghe nói còn là con cháu trực hệ. Tiểu tử này dựa vào thực lực gì có thể lấy khí ngự binh?
Một vài người vẫn ôm hi vọng rất lớn. Đối với cao thủ của bản doanh, bọn họ có lòng tin mù quáng, nhưng hiện thực rất tàn khốc.
Tướng Binh Sư ngũ đoạn lấy khí ngự binh đã rất trâu bò, Tướng Binh Sư nhất đoạn càng không cần phải nói. Hơn nữa người bên Kì Binh đáng chết kia cầm trên tay còn chưa phải là Huyền Binh bản mạng. Hắn rốt cuộc tu luyện công pháp biến thái gì vậy? Hoặc là Huyền Binh bản mạng của hắn rốt cuộc là thứ biến thái gì?
May là, sau khi tiểu tử này đánh bật Tần Song ra, nắm trường kích trong tay, không có tiếp tục lấy khí ngự binh. Đoán chừng hắn sử dụng bí pháp nào đó, chỉ có thể huy động một lát mà thôi, không thể dùng trong thời gian dài.
Trong lòng các tinh binh liền thấy thoải mái.
- Xem ra lời đồn bên ngoài có chút không thật. Thực lực của ngươi quả thực có thể có ngạo khí. Chỉ có điều ngươi vẫn phải nằm xuống!
Hai người đồng thời rơi xuống đất. Yếu thế của Vu Nhai trên không trung bị trường kích bay tới hóa giải. Nếu đánh giáp lá cà, hai người đồng thời không tiếp tục dùng lấy khí ngự binh. Chắc hẳn Tần Song cũng không có biện pháp sử dụng quá lâu. Dù sao đây là chuyện ngay cả Tướng Binh Sư cửu đoạn mới miễn cưỡng có thể nắm giữ. Mãi đến sau khi phát sinh Binh Linh mới dần dần thành thục.
Mọi người không biết là, bên trong trường kích này của Vu Nhai ẩn chứa một Binh Linh cực kỳ mạnh.
- Vậy để xem ai nằm xuống trước!
Chiến ý của Vu Nhai càng lúc càng mạnh. Chỉ có cao thủ chân chính mới có thể phát ra chiến ý thật sự. Phong Túng Liên Kích phối hợp Phong Tung Bộ và Phong Tung Thích không ngừng di chuyển xung quanh Tần Song. Xung quanh, cát bay đá chạy. Bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy được hai nhân ảnh không ngừng biến ảo.
- Vô Song Giản, giết!
Đúng lúc này, Tần Song đột nhiên cúi đầu quát. Một cảm giác rung động tâm linh truyền đến trong đầu Vu Nhai.
Vu Nhai thoáng dừng động tác lại một chút.