- Sợ là có người dụ dỗ, lừa gạt nàng, muốn dẫn đến bách tộc loạn địa chúng ta hỗn loạn. Người này chắc chắn là nhân loại, ngươi nói đúng không? Vị nhân loại này.
Ứng thiếu soái vừa nói vừa nhìn hướng Vu Nhai.
Mới rồi Vu Nhai lên tiếng Ứng thiếu soái phát hiện ra hắn ngay, gã còn lấy làm lạ là tại sao Tuyết Đế Nhi có cách nhìn, suy đoán như vậy, không lẽ đại nữ vương Tinh linh giả heo ăn cọp?
Nghe Vu Nhai lên tiếng thì Ứng thiếu soái hiểu ngay là nhân loại này chỉ điểm, chỉ có nhân loại gian xảo mới nhìn thấu sự thật trong âm mưu của gã. Nhìn nhìn thấu sự thật thì sao? Ứng thiếu soái nghe những lời Tuyết Đế Nhi nói hiểu rằng nhân loại này chỉ suy đoán, không có chứng cứ gì. Nếu không có chứng cứ thì Tinh linh tộc sẽ tin nhân loại hơn Thú Đằng tộc sao?
Ứng thiếu soái thầm nghĩ:
- Rất tốt, nhân loại này xuất hiện rất đúng lúc, có lẽ bớt được nhiều thời gian. Mấy chục thuộc hạ đã chết, Tinh linh tộc phải có một lời giải thích. Ngươi muốn khiến Tuyết Đế Nhi lập uy đúng không? Vậy ta sẽ lấy ngươi lập uy trước!
- Giết ngươi rồi phối hợp một rương đầu người, để xem Tinh linh tộc còn dám chống cự không?
Đúng vậy, rương đầu người đó Ứng thiếu soái dùng để lập uy, là chấn nhiếp máu me với Tinh linh tộc.
Vu Nhai lười biếng nói:
- Ứng thiếu soái đúng không? Có phải ngươi cảm thấy ta không có chứng cứ, bây giờ trong lòng ngươi rất đắc ý, cực kỳ đắc ý? Nhưng ngươi làm sao dám chắc là ta không có chứng cứ? Ta nắm giữ chứng cứ nhưng chưa kịp giao cho Tuyết Đế Nhi.
Vu Nhai bước ra trong ánh mắt chăm chú của mọi người. Bây giờ tất cả Thú Đằng tộc nhân đều biết Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ không phải giới tính có vấn đề mà từ đầu đến đuôi đều có vấn đề.
Vu Nhai dứt lời, con ngươi Ứng thiếu soái co rút.
Cùng lúc đó, các trưởng lão Tinh linh tộc đứng ra.
Người lên tiếng vẫn là Sương trưởng lão:
- Nhân loại, rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi có chứng cứ Thú Đằng tộc bắt giữ mấy trăm Tinh linh tộc nhân của ta?
Các trưởng lão Tinh linh tộc mắt nhấp nháy. Tuyết Đế Nhi làm sao dính dáng đến nhân loại này? Có lẽ đại nữ vương Tinh linh bỏ đi cũng liên quan tới tên này. Nhưng Tuyết Đế Nhi luôn ở sâu trong lãnh địa, nhân loại này làm sao dụ dỗ nàng được?
Rất nhiều nghi hoặc trong đầu trưởng lão Tinh linh tộc, đáng tiếc hiện tại không phải lúc giải thích thắc mắc, trước hết giải quyết Thú Đằng tộc nhân rồi tính tiếp.
Vu Nhai nói nhảm nhí:
- A? Ta là người như thế nào? Mọi người thích gọi ta là đại hiệp, có biết đại hiệp là gì không? Là tồn tại anh hùng vĩ đại với ánh sáng 'đả đảo bất công, chuyên môn giúp người, không ích kỷ'.
Khóe môi Tuyết Đế Nhi co giật, mắt mọi người chớp chớp, đầu choáng váng, ánh mắt tỏ rõ nghi ngờ.
- Đừng nhìn ta như vậy, nhân loại cũng có người tốt kẻ xấu. Đại hiệp như ta đây có khá nhiều trong nhân loại, nếu không tại sao ta rảnh rỗi chạy tới giúp Tinh linh tộc các người?
Đại nữ vương Tinh linh rất muốn nói: Chẳng phải ngươi đòi mấy điều kiện với ta sao? Các điều kiện toàn là lớn lao.
- Đừng nói nhảm nữa, nhân loại. Nếu ngươi nói có chứng cứ thì hãy lấy ra đây!
Ứng thiếu soái làm việc luôn kín kẽ, gã không tin Vu Nhai có chứng cứ gì. Ứng thiếu soái chưa từng nghe được tin gì về nhân loại này, rõ ràng là hắn mới trà trộn vào.
- Chứng cứ? Không không không, hiện tại chưa phải lúc lấy ra, trước tiên nói rõ điểm đáng ngờ đã.
Vu Nhai đến bên cạnh Tuyết Đế Nhi, không chút khách sáo cùng đại nữ vương Tinh linh dùng chung bồn nước rửa dịch dung trên mặt. Các Tinh linh tộc nhân rất muốn đánh nhân loại bầm dập. Sao ngươi có thể thân mật với nữ vương tương lai của chúng ta?
Ứng thiếu soái cũng có xúc động này. Tuyết Đế Nhi chính là vật trong túi của gã, là nữ nhân tương lai của gã. Người như Ứng thiếu soái có tính độc chiếm rất mạnh, nhưng bây giờ gã cố nén, vì gã rất tò mò Vu Nhai sẽ lấy ra chứng cứ gì.
Vu Nhai cười gian nói:
- Đầu tiên ta mốn biết tại sao Tinh linh tộc nhân các ngươi đưa tới đều hôn mê, tại sao hôn mê? Chẳng phải là vì không để bọn họ thấy bộ dạng của các ngươi sao?
Các Tinh linh tộc nhân con ngươi co rút, nói rất có lý!
Ứng thiếu soái cười khẩy nói:
- Làm sao chúng ta biết nhân loại chuốc thuốc gì cho bọn họ?
Vu Nhai nói:
- Được rồi, cứ cho là vậy đi. Thế còn mây nhân loại bị đưa đến thì sao? Cha nó, các ngươi đừng giả chết, ta cũng là nhân loại! Các ngươi đừng sợ Thú Đằng tộc, mau nói sự thật ra đi!
Vu Nhai vừa rửa mặt vừa đá mấy nhân loại bị Ứng thiếu soái, Bố Ân Đặc đưa tới.
Những nhân loại chán nản buồn rầu nói:
- Vô dụng, người của chúng ta hầu hết bị Thú Đằng tộc bắt giữ, dù Tinh linh tộc tin tưởng chúng ta, chờ Thú Đằng tộc mang Tinh linh tộc đi cứu mấy trăm Tinh linh ở trong tay chúng ta chắc chắn sẽ bị vạch trần. Ài, ngươi hãy mau đi đi, tìm cơ hội sống sót mới là quan trọng nhất.
Thanh âm bọn họ khàn khàn, bất đắc dĩ.
Lời nói của nhân loại này rất rõ ràng. Dù bây giờ chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn nhưng chờ Thú Đằng tộc vây công 'Nhân loại', cứu mấy trăm Tinh linh tộc trở về thì lời nói dối vẫn sẽ bị vạch ra.
Ứng thiếu soái cười khẩy nói:
- Ha ha, ngươi còn lời gì để nói?
Ứng thiếu soái nhìn Vu Nhai. Nếu mấy nhân loại này chịu nói ra sự thật thì còn lâu Ứng thiếu soái mới dẫn người vào Tinh linh tộc, sớm giết sạch hết. Nhân loại này đã cứng miệng rồi.
- Ngươi hãy nhìn mắt của bọn họ, ai nấy đôi mắt trống rỗng, rõ ràng là trúng tà thuật.
Ứng thiếu soái cười to bảo:
- Tà thuật? Ha ha ha ha ha ha! Chắc hẳn mới rồi nhóm Vân đại trưởng lão đã điều tra, bọn họ có trúng tà thuật hay không?
Đúng là Vân đại trưởng lão cũng có nghi ngờ, đã kiểm tra những nhân loại này.
Ứng thiếu soái tiếp tục bảo:
- Nhân loại, đây là chứng cứ ngươi đã nói? Vậy thì Tinh linh tộc, các ngươi có thể bắt 'đại hiệp' nhân loại này.
Tinh linh tộc hoang mang, Tuyết Đế Nhi cũng choáng váng, nàng không biết có nên tin Vu Nhai hay không. Dù sao đại nữ vương Tinh linh không thấy tận mắt việc làm của Ứng thiếu soái, chỉ nghe gã thì thào mấy lời dã tâm. Không chừng Ứng thiếu soái thật sự lợi dụng cơ hội chèn ép, hôi của.
Lúc này Vu Nhai đã rửa sạch mặt.
Sương trưởng lão trợn to mắt, chỉ vào Vu Nhai, giật mình kêu lên:
- Ủa? Là ngươi, ngươi là người trộm mảnh nhỏ Thánh thụ Tinh linh viễn cổ của chúng ta!
Tay Sương trưởng lão ngưng kết mũi tên. Cùng với động tác của Sương trưởng lão, các Tinh linh tộc nhân bản nsăng hành động, mũi tên chĩa hướng Vu Nhai.
Ứng thiếu soái chớp mắt. Nhân loại này là đồ ngu sao? Có thù với Tinh linh tộc mà hắn còn dám lộ mặt?
Vu Nhai chỉ đứng im, mỉm cười, dùng khuôn mặt nhân loại đối diện vô số mũi tên.