Vu Nhai hơi bất đắc dĩ. Cổ Ma tộc đáng buồn, từng thống trị Thần Huyền đại lục nhưng không được người ta nhớ.
Chắc bởi vì bách tộc không như nhân loại thích lưu luyến, không ghi chép gì nhiều, cộng với thời đại Tinh Linh chiến loạn phá hủy nhiều sách cổ. Cổ Ma tộc từ đó biến mất trong lịch sử.
Nguyệt Cổ tỏ vẻ nghi ngờ Cổ Ma tộc:
- Vu huynh, ta muốn biết hiện tại Cổ Ma tộc ở đâu? Bọn họ thật sự có thực lực đối kháng với Cổ Duệ chi dân sao? Tại sao thời đại Tinh Linh, nhân loại không có bóng dáng của Cổ Ma tộc?
Nguyệt Cổ chưa từng nghe nói về Cổ Ma tộc, một thứ không có trong ký ức đột nhiên xuất hiện, nói là muốn đối kháng với Cổ Duệ chi dân làm gã thật khó chấp nhận.
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Các ngươi cũng nhìn thấy Thần Huyền đại lục có bao nhiêu nơi bí ẩn, hậm chí là không gian, thế giới bí ẩn. Lúc trước Cổ Ma tộc thống trị Thần Huyền đại lục lâu như vậy chẳng lẽ không phát hiện được chút gì sao?
Vu Nhai phải công nhận muốn thu phục bách tộc không đơn giản như tưởng tượng.
Không phải chỉ dựa vào mượn kiếm huynh tuyên truyền, Vu Nhai là truyền nhân Cổ Ma đại đế là thành công. Nếu bây giờ Vu Nhai lấy Cổ Ma đế ấn ra rồi nói lão tử chính là truyền nhân của Cổ Ma đại đế, đám người Bắc Đẩu hành tỉnh sẽ đại biểu Cổ Ma tộc. Thú Nhân tộc sẽ đá đít Vu Nhai ra ngay rồi tự mình tìm Cổ Duệ chi dân liều mạng.
Nên Vu Nhai quyết định lừa gạt dụ dỗ, trước tiên trấn an phần tử phản Cổ Duệ chi dân trong Thú Nhân tộc rồi từ từ tìm cách trói bọn họ lên thuyền giặc, khi đó họ có muốn xuống thuyền cũng đành chịu.
Các trưởng lão Thú Nhân tộc mắt lóe tia sáng. Đúng rồi, chuyện công hội lữ giả khiến bọn họ như ếch ngồi đáy giếng.
Vu Nhai bắt đầu nói nhảm:
- Cổ Ma tộc đã từng thống trị bách tộc, ta nghĩ bây giờ có rất nhiều chủng tộc biết bọn họ tồn tại, thậm chí là cuồng nhiệt trung thành.
Trời biết chủng tộc trung thành đó có tồn tại không? Dị Ma tộc? Ném vào bách tộc loạn địa thậm chí không tính là hạng ba.
Một trưởng lão Thú Nhân tộc cười khẩy nói:
- Ý của ngươi là muốn chúng ta đầu phục?
Trưởng lão Thú Nhân tộc đang mỉa mai Vu Nhai lòng muông dạ thú, đầu vào Cổ Ma tộc và Cổ Duệ chi dân có gì khác nhau? Thú Nhân tộc thật sự không muốn đầu phục bất cứ thế lực nào.
Vu Nhai khẽ thở dài:
- Ài, ta biết các ngươi không muốn đầu vào bất cứ thế lực nào. Ta chỉ muốn nói . . . Diều này có thể không?
Vu Nhai nói câu cuối như đâm dao vào itm, sức sát thương rất lớn. Vu Nhai nói nhẹ hẫng nhưng phô bày hiện thực tàn nhẫn trước mặt các thú nhân.
Đám trưởng lão Thú Nhân tộc nghe Vu Nhai nói xong đứng bật dậy, tính cách bọn họ khá xúc động. Sau đó cả đám chậm rãi ngồi xuống ghế, khuôn mặt già nua ủ rũ, bi ai.
Cổ Duệ chi dân không cần dùng âm mưu gì, bọn họ chỉ làm ba chuyện.
Che đậy hành động không để nhân loại bình thường biết, khiến thành viên trung tâm bách tộc thành bậc thang cho vua các tộc leo xuống, dùng thực lực cường đại trấn áp. Đối phó đại tộc trong bách tộc đơn giản như thế đây.
- Bây giờ các ngươi chỉ có mấy lựa chọn. Tiếp tục theo Cổ Duệ chi dân hay đầu vào nhân loại bình thường, hoặc là đầu vào công hội lữ giả hiện nay không rõ tình hình thế nào. Hoặc đầu vào Cổ Ma tộc mà các ngươi không nhìn thấu được.
Vu Nhai thấy đám trưởng lão Thú Nhân tộc im lặng thì tiếp tục vạch ra hiện thực cho bọn họ thấy rõ ràng. Vu Nhai không múa mép khua môi tâng bốc Cổ Ma tộc của mình tốt đẹp cỡ nào.
Vu Nhai đang đứng trước trưởng lão Thú Nhân tộc chứ không phải con nít, nói bốc phét cũng không ích gì.
Vu Nhai ngừng lại rồi nói tiếp:
- Vốn các ngươi chỉ có ba lựa chọn là Cổ Duệ chi dân, công hội lữ giả, nhân loại bình thường. Bây giờ ta cho các ngươi thêm một tuyển chọn, không hơn. Ta không muốn nói nhiều, Cổ Ma tộc có nhiều lực lượng chưa thể lộ ra ngoài. Quyền lựa chọn thuộc về chính các ngươi.
Nguyệt Cổ rối loạn tinh thần hỏi:
- Vu huynh, muốn chúng ta chọn Cổ Ma tộc thì cũng nên để chúng ta thấy sức mạnh của Cổ Ma tộc như thế nào, ít nhất phải đối kháng được lực lượng khác mới được.
Sự thật thì Vu Nhai không có gì để nói, hắn đành tung hỏa mù:
- Tiếc nuối là ta đã nói rồi, hiện nay Cổ Ma tộc có rất nhiều lực lượng không thể lộ ra, ta không nói nhiều được. Ta sợ bị lộ ra ngoài, rất xin lỗi.
Nếu Cổ Ma tộc có lực lượng đối kháng với thế lực khác thì cần bách tộc các ngươi làm cái quái gì?
Vu Nhai nói nhanh:
- Những gì ta có thể nói thì đã nói rồi, lựa chọn như thế nào nằm trong tay các ngươi. Đương nhiên các ngươi chưa hiểu biết nhiều về Cổ Ma tộc, ta đề nghị các ngươi hãy đi dò sách cổ, ta có thời gian chờ đợi.
- Ta đề nghị các ngươi tốt nhất là đi hỏi binh linh thần binh trấn tộc của các ngươi, ta nghĩ nếu nó không mất trí nhớ hoặc bị chế tạo lại thì sẽ cho các ngươi nhiều ý kiến hơn. Tuy nhiên làm như vậy có thể sẽ lộ ra các ngươi thậm chí là ta tồn tại. Ta không biết thần binh trấn tộc của các ngươi có thuộc phe khuynh hướng Cổ Duệ chi dân không.
Vu Nhai toàn là nói tung hỏa mù, đá bóng vào trưởng lão Thú Nhân tộc. Khiến bọn họ rối rắm, lựa chọn, hướng dẫn họ tin tưởng vào hắn. Nói dễ nghe là hướng dẫn, khó nghe là dụ dỗ.
Các trưởng lão Thú Nhân tộc mắt sáng lên. Đúng rồi, bọn họ quên mất thần binh trấn tộc.
Thần binh trấn tộc của bọn họ rất ít mở ra, không màng thế sự, hơn mấy trăm năm không quan tâm người. Thú nhân không phải huyền binh giả, sẽ không dung hợp huyền binh bản mệnh đời này đến đời khác. Cho nên bọn họ ném thần binh trấn tộc vào cấm địa rồi lãng quên, đến bây giờ không biết có thể thức tỉnh nó được không, có lẽ thần binh sẽ cho đề nghị chính xác nhất.
Hiện tại là giây phút sống chết sinh tồn của Thú Nhân tộc, chắc thần binh sẽ tỉnh lại.
Vu Nhai nói tiếp:
- Ta tin tộc các ngươi còn có cao thủ thần giai, ta không biết cao thủ đó sẽ nêu đề nghị gì. Có lẽ hắn sẽ không hỏi chuyện gì trong tộc, hay đứng ra phản đối Cổ Duệ chi dân và bị tiêu diệt. Nhưng trong tình huống hiện nay, chỉ cần cao thủ thần giai đó không ủng hộ sư nhân tộc thì chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác, ta đề nghị các ngươi hãy đi thỉnh giáo.
Vu Nhai nói câu đó làm các trưởng lão Thú Nhân tộc rất là nhức đầu. Cường giả thần giai trong tộc đứng ra phản đối Cổ Duệ chi dân chắc chắn sẽ bị Cổ Duệ chi dân dễ dàng bóp chết, lại một bi ai khác. Nhưng thiếu niên, ngươi có thể đừng nói thẳng như vậy được không?
Tóm lại trước mắt các trưởng lão Thú Nhân tộc rất là mờ mịt, thoáng chốc không biết nên quyết định thế nào.