Mục lục
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trở lại Song Hồ đảo.
Chân trời đã hiện lên bạch quang.
Nhìn mặt trời mới ló trên mặt biển, Trần Đạo Huyền sờ sờ mấy cái túi đựng
đồ ở bên hông, cảm thấy mỹ mãn.
Lần này, đưa ra điểm cống hiến của Trần gia để giao dịch, có thể gọi là tay
không bắt sói.
Động thái lần này có ý nghĩa lớn trong việc kiểm soát tài chính của Giao
nhân tộc.
Đừng thấy bây giờ Trần gia còn yếu, nhưng trên thực tế đã dần dần khống
chế vũ khí trang bị của Giao nhân tộc.
Thêm vào đó, Trần Đạo Huyền kiểm soát tiền tệ của Giao nhân tộc, trong
tương lai chắc chắn sẽ kiểm soát nền kinh tế Giao nhân tộc.
Đó là chưa kể đến khi Trần Đạo Huyền bán linh mễ cho Giao nhân tộc lại
khống chế lương thực của Giao nhân tộc.
Một thế lực mà trong đó quân sự, kinh tế, thậm chí khẩu phần ăn của họ đều
bị một thế lực khác khống chế, nói nó không phải là phụ thuộc, người ngoài
cũng sẽ không tin.
Tuy nhiên, tất cả những gì Trần Đạo Huyền làm dường như vẫn chưa bị phát
hiện.
Đây cũng là nhược điểm của các hệ thống tương đối lạc hậu trong giới này.
Đương nhiên.
Trần Đạo Huyền muốn nắm triệt để Giao nhân tộc trong tay thì thực lực của
Trần gia nhất định phải tuyệt đối vượt qua đối phương.
Bằng không, lúc đối phương có năng lực lật bàn thì song phương phải đánh
nhau lưỡng bại câu thương.
Chỉ có khi mà thực lực của Trần gia vượt qua Giao nhân tộc, loại khống chế
này mới có thể vô cùng vững chắc, làm cho nó không sinh ra chút tâm tư phản
kháng nào.
Vừa trở lại nhà máy phi kiếm của Song Hồ đảo.
Trần Lương Ngọc liền chạy tới nói: "Thiếu tộc trưởng, tộc trưởng đã trở lại.
"
"Ồ?"
Nghe được Thập Tam thúc Trần Tiên Hạ trở về, Trần Đạo Huyền hơi sửng
sốt, chợt biết là chuyện gì xảy ra.
ắ ẳ ồ ế ố ẩ
Chắc hẳn là cửa hàng Hồng m phi kiếm ở phủ Quảng An quá sốt, 50 khẩu
phi kiếm mà hắn mang đến lại bán hết.
Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền cười gật gật đầu: "Ta lập tức đi tìm Thập
Tam thúc. "
“Thiếu... Thiếu tộc trưởng " Trần Lương Ngọc cẩn thận từ ngữ "Tộc trưởng
nói ngài không cần tìm ngài ấy, sản xuất phi kiếm quan trọng hơn, sau khi ngài
luyện chế xong lượng phi kiếm của ngày hôm này rồi tìm ngài ấy cũng được. "
Nghe vậy.
Trần Đạo Huyền bật cười.
Hắn biết hiện tại Trần Tiên Hạ biết được gia tộc lại có thêm chín mầm Tiên,
trong lòng chắc chắn cao hứng, đồng thời cũng thập phần khẩn trương.
Bởi vì linh nhãn của gia tộc không có khả năng chống đỡ nhiều tu sĩ như vậy
tu hành.
Hiện tại, Trần gia bồi dưỡng ra một linh mạch đã trở thành một chuyện cấp
bách.
Hoàn thành công việc của ngày hôm nay.
Trần Đạo Huyền đem năm thanh phi kiếm vừa mới luyện chế bỏ vào túi
đựng đồ, dùng ngự phong thuật bay về phía động phủ Xích Đồng sơn mạch của
Trần Tiên Hạ.
Nào ngờ tìm một vòng mà vẫn không thấy Trần Tiên Hạ trong động phủ.
Suy nghĩ một chút, hắn trở về động phủ của mình.
Quả nhiên.
Ở bên ngoài động phủ, Trần Đạo Huyền thấy Trần Tiên Hạ.
Lúc này lão đang nói chuyện với chín mầm Tiên của Trần gia, bầu không khí
cười nói vui vẻ.
Nhìn cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, khóe miệng Trần Đạo Huyền không khỏi
lộ ra một nụ cười.
Vừa hạ xuống, Trần Tiên Hạ liền nhìn về phía hắn.
"Thập Tam thúc."
Trần Đạo Huyền chắp tay cười nói với Trần Tiên Hạ.
"Ừm bận xong rồi?"
Trần Tiên Hạ cười gật gật đầu.
- Thiếu tộc trưởng!
- Thiếu tộc trưởng!
“......”
Chín "mầm tiên " Trần thị nhìn thấy Trần Đạo Huyền nhao nhao hành lễ với
hắn.
ầ ề
Xem ra trong khoảng thời gian này, Trần Đạo Huyền đã tạo nên hình tượng
vô cùng uy nghiêm.
Nhìn thấy một màn này, Trần Tiên Hạ khẽ gật gật đầu.
Chín đứa trẻ này đều là trụ cột tương lai của Trần gia, bọn họ kính sợ Trần
Đạo Huyền, tương lai cũng sẽ giúp Trần Đạo Huyền quản lý Trần gia, giảm đi
không ít trở ngại.
Trần Đạo Huyền thì lại không nghĩ nhiều như vậy, nhìn thấy chúng tiểu nhân
đang đùa giỡn, không khỏi nghiêm túc nói: "Vui như thế, bài tập tu hành hôm
nay đều đã hoàn thành sao?”
Nghe vậy.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của đám người mầm Tiên trì trệ lại, Trần Đạo Sơ đi ra
khỏi đám người chắp tay cúi đầu, mang theo vẻ hổ thẹn nói: "Hồi thiếu tộc
trưởng còn chưa xong.”
Nghe vậy, sắc mặt Trần Đạo Huyền càng thêm nghiêm túc.
"Đạo tu hành trọng ở việc kiên trì, hôm nay lười biếng liền có thể ngày ngày
lười biếng, đạo lý con đê ngàn dặm tất có kiến huyệt, ta không có nói qua với
các ngươi sao?"
Nghe được tiếng quát lớn này, mọi người nhao nhao cúi đầu không dám nhìn
nhau.
Trần Tiên Hạ thấy Trần Đạo Huyền đang răn dạy vãn bối trong tộc cũng
không lên tiếng bảo vệ.
Hắn biết lúc này chính là lúc Trần Đạo Huyền xây dựng uy tín trong Trần thị
tử đệ, hắn tuyệt đối không thể phá hư.
Quả nhiên.
Mọi người trải qua Trần Đạo Huyền một phen răn dạy, tất cả đều cúi đầu
nhận sai, thành thành thật thật chạy đi hoàn thành bài học tu hành hôm nay.
Nhìn thấy cảnh này.
Trần Tiên Hạ cười nói, "So với ta, ngươi quản thúc đám tiểu tử này còn
nghiêm khắc hơn nhiều.”
"Không còn cách nào khác" Trần Đạo Huyền cười lắc đầu, "Đám tiểu tử này
chính là thích đùa giỡn, ngoại trừ Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Liên và Trần Đạo
Lâm tính tình hơi trầm ổn một chút, nếu những người khác mà mặc kệ thì đều
vui như thỏ ra khỏi hang.”
Nghe vậy, Trần Tiên Hạ khẽ gật đầu: "Cũng đúng, nói tiếp, tu luyện của
ngươi vẫn rất ít khi để cho ta quan tâm.”
Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền không biết nên giải thích như thế nào,
hắn cũng không thể nói mình là xuyên việt, trong cơ thể có một linh hồn thành
thục.
Đành phải chuyển đề tài: "Đúng rồi, lần này Thập Tam thúc trở về là do cửa
hàng Hồng m phi kiếm hết hàng sao?”
"Đúng vậy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK