Mục lục
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đạo Liên trầm tư một lát, ngẩng đầu nói:
- Cung cấp năm mươi bộ linh giáp cho Quân bộ, đem bốn mươi sáu bộ linh
giáp còn lại để trong tộc khố, lại dùng phương thức hao phí điểm cống hiến của
gia tộc, cho tộc nhân thuê.
- Cho thuê?
Trần Đạo Huyền như có điều suy nghĩ,
- Linh giáp cấp ba có tiền mà không mua được, mặc dù bán cho tộc nhân,
cũng không có mấy tộc nhân nào có thể mua được, phương thức cho thuê ngược
lại không tệ. Vừa có thể làm cho tộc nhân tăng cường thực lực, lại không để cho
bọn họ sinh ra tâm tư không làm mà đòi có ăn.
Trần Đạo Liên gật đầu:
- Chính là đạo lý này, tương lai nếu có tộc nhân có thể mua được, cũng có
thể mua nó về, đương nhiên, cụ thể có nên bán cho tộc nhân hay không, còn
phải thiếu tộc trưởng ngài đến định đoạt.
- Láu cá.
Trần Đạo Huyền cười lắc đầu.
Hắn trầm tư một phen, vung tay lên nói:
- Cho tộc nhân một cái hy vọng cũng tốt, sau này nếu tộc nhân có thể mua
được những linh giáp này, có thể trực tiếp mua, giá cả... Tạm định là ba ức linh
thạch.
Ba ức linh thạch, chỉ sợ ngay cả một giọt Tạo Hóa Lực cũng không mua nổi,
cái giá bán này đã như xuyên thủng luôn tâm trái đất rồi.
Nếu bán cho người ngoài, cho dù ra giá 10 ức, Trần Đạo Huyền cũng sẽ
không bán.
Mười ức linh thạch không sai biệt lắm bằng với giá trị của mười linh mạch
cấp bốn.
Cho dù là linh giáp cấp ba thượng phẩm, nhiều nhất cũng chỉ có giá bán này.
Nhưng linh giáp cấp ba Trần gia thì khác, nó có Tạo Hóa Bạch Liên làm
nguồn động lực, khi sử dụng không chỉ không cần tiêu hao pháp lực của chủ
nhân, còn có thể bộc phát lực phòng ngự mạnh hơn.
Mặc dù nó chỉ là linh giáp cấp ba hạ phẩm, nhưng trong tay tu sĩ Tử Phủ,
còn cường đại hơn nhiều so với linh giáp thượng phẩm cấp ba bình thường.
Trần Đạo Liên đã từng chứng kiến linh giáp cao giai của mình, biết được
chỗ kinh khủng của động lực linh giáp này.
Giá bán là ba ức linh thạch, thật sự không khác gì nửa bán nửa tặng.
ồ ấ
Đồng dạng, loại linh giá cấp ba này, mặc dù tương lai thật sự có tu sĩ trong
tộc mua được, gia tộc cũng không cho phép bọn họ mua linh giáp sau đó bán ra
bên ngoài để kiếm lời.
Loại hành vi đầu cơ trục lợi làm tổn hại gia tộc này, không thể nghi ngờ là
đang đào căn cơ gia tộc, bị gia tộc biết là chắc chắn ăn ngay tội phản tộc để xử
lý.
Hai người thương lượng xong chuyện linh giáp.
Trần Đạo Huyền lại nói:
- Đúng rồi, lần trước ngươi nói ở tộc hội, vấn đề lưu lượng người ở Quan
Hải Tiên thành giảm xuống, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Nghe vậy.
Trần Đạo Liên cười khổ nói lại sự tình một lần.
Trần Đạo Huyền nghe xong, nhất thời biết vì sao lại phát sinh chuyện này.
Nói cho cùng, chuyện này là do Trần gia tự gây ra.
Vốn là, Trần gia chỉ phát hành linh thạch tệ để sử dụng ở Quan Hải Tiên
thành, cũng không có ảnh hưởng quá lớn cho các Tiên thành khác của Quảng
An phủ.
Nhưng theo thế lực Trần gia từng bước lớn mạnh, bọn họ đã dần dần không
thỏa mãn chỉ sử dụng linh thạch tệ ở Quan Hải Tiên thành.
Mà là đem ánh mắt hướng toàn bộ Quảng An phủ.
Mấu chốt hơn là, hành vi này cũng được Trần Đạo Huyền ngầm thừa nhận.
Vì vậy, một cuộc xâm lược tiền tệ trong im lặng, dưới sự hướng dẫn của
Ngân hàng Trung ương Trường Bình, âm thầm mở ra.
Chỉ là, Chu gia cùng Dương gia cũng không phải là kẻ ngốc.
Loại chuyện trần trụi đào căn cơ của người khác, người có tâm tư nhanh
nhẹn của hai nhà Chu Dương rất nhanh liền phát giác.
Vì thế, một hồi liên hợp hành động nhằm vào Trần gia Quan Hải Tiên thành
nhanh chóng được triển khai dưới sự ăn ý của hai nhà Chu Dương.
Vào thời điểm đó.
Trần Đạo Huyền và Trần Phúc Sinh đều không ở trong tộc.
Thực lực của người mạnh nhất trong Trần gia lúc bấy giờ cũng chỉ là Trúc
Cơ sơ kỳ, vô luận là cùng Chu gia, hay là so sánh với Dương gia, đều không ở
cùng một đẳng cấp.
Nếu không phải nể mặt Trần Đạo Huyền.
Đừng nói lưu lượng người ở Quan Hải Tiên thành bị giảm mạnh, Trần gia bị
đả kích một trận không gượng dậy nổi cũng có khả năng.
Nhìn bộ dáng đắng chát của Trần Đạo Liên, Trần Đạo Huyền cười nói:

- Đừng có khuôn mặt khổ sở, lúc trước phát hành linh thạch tệ, ta đã nói gian
khổ trong đó với các ngươi. Bây giờ, những khó khăn mà chúng ta gặp phải lúc
này không có gì cả, sau đó, sức đề kháng mà chúng ta gặp phải sẽ ngày càng lớn
hơn.
Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Huyền tiếp tục nói:
- Phương pháp đả kích của Chu gia và Dương gia đối với Trần gia Tiên
thành ta, chẳng qua là tiến hành nhường lại lợi ích cho đám tán tu mà thôi.
Nhưng bọn họ đã quên, cho dù có nhường lợi cho tán tu, bản chất các đại Tiên
thành vẫn đang là bóc lột tán tu.
Hắn dừng một chút,
- Bánh ngọt Tiên thành lớn như vậy, tu sĩ gia tộc ăn nhiều hơn một chút, các
tán tu ăn ít hơn một chút, đây là một trò chơi zero-sum*. Chúng ta dùng phương
thức này để cạnh tranh cùng hai nhà Chu, Dương, đến cuối cùng chỉ là chỉ là so
đấu cùng tiêu hao nội tình mà thôi. Vì vậy, ta dự định thay đổi cách cạnh tranh.
Trần Đạo Liên sửng sốt:
- Cách nào?
- Ta dự định mở rộng quy mô công nghiệp.
- Mở rộng quy mô công nghiệp?
Trần Đạo Liên cả kinh.
- Ngài đang nói là...
- Đúng vậy, trước đây ta đã đề xuất với ngươi về kế hoạch công nghiệp Tiên
thành, giờ là lúc để thực hiện!
Ánh mắt Trần Đạo Huyền thâm thúy nói.
Nghe được mấy chữ kế hoạch công nghiệp Tiên thành, Trần Đạo Liên kích
động cả người đều run rẩy.
- Trần gia ta, hiện tại rốt cục cũng bước đi bước này sao?
Nàng lẩm bẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK