Trần Đạo Huyền buông linh trà trong tay xuống gật đầu nói: "Quả thật có
chút ý nghĩ. "
Trần Tiên Hạ ngẩng đầu lên; "Vậy ngươi nói xem.”
Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát nói: "Thập Tam thúc, ngài cảm thấy
hiện tại trần gia ta quan trọng nhất là nơi nào? "
"Điều này cũng cần phải nói, tất nhiên là nhà máy phi kiếm!”
Trần Tiên Hạ không chút suy nghĩ.
Nhà máy Hồng m phi kiếm mặc dù chỉ có năm gian sản xuất cộng với cũng
chỉ có 15 người, ngay cả khi có Trần Đạo Huyền cũng chỉ có 16 người.
Nhưng chính mười sáu người này lại hoàn thành nguyện vọng mấy trăm năm
mà tiền bối Trần thị cũng không thể hoàn thành, vì Trần thị nhất tộc kiếm được
một linh mạch.
Phải thừa nhận điều đó.
Lý do quan trọng nhất trong việc Trần gia xây được linh mạch, là thu được
lợi nhuận khổng lồ từ giao dịch với Giao nhân tộc.
Nhưng kể cả không có Giao nhân tộc, dựa vào năng lực sản xuất khủng
khiếp của nhà máy Hồng m phi kiếm, nhiều nhất là vài năm sau Trần gia cũng
có thể kiếm đủ linh thạch để bồi dưỡng linh mạch.
Điểm này, ở Quảng An Phủ tán tu phường thị đem phi kiếm làm ăn phát đạt,
Trần Tiên Hạ tin tưởng không nghi ngờ gì.
"Nếu nhà máy phi kiếm là linh mạch hạch tâm của Trần thị ta, cũng là nơi tu
luyện không thể thiếu của tu sĩ Trần thị ta, vậy vì sao hai cái không thể hợp làm
một?"
Trần Đạo Huyền hỏi ngược lại.
"Ý ngươi là..."
Trước mắt Trần Tiên Hạ sáng ngời.
"Đúng vậy, ta đề nghị bố trí linh mạch ở khu công nghiệp ".
Đối với cái tên khu công nghiệp mà Trần Đạo Huyền nói, tuy rằng Trần Tiên
Hạ không biết ý nghĩa là gì nhưng cũng không có phản đối.
Cũng giống như hắn đặt tên cho công xưởng là Hồng m phi kiếm.
Trần Đạo Huyền có rất nhiều cách làm, Trần Tiên Hạ đều không thể lý giải,
nhưng hết lần này tới lần khác lại có tác dụng tốt cho gia tộc phát triển.
Thời gian dài, thứ lão không hiểu, lão cũng im lặng không nói.
Lần này cũng vậy.
ầ ấ ố ồ
Mặc dù trong lòng Trần Tiên Hạ rất muốn an trí linh mạch ở Xích Đồng sơn
mạch, nhưng lời nói của Trần Đạo Huyền hiển nhiên càng có lý.
Xích Đồng sơn mạch ngoại trừ một chút di tích của tiền bối Trần gia dường
như thật sự không có nhiều thứ đáng để lưu luyến.
Mỏ Xích Đồng cạn kiệt, bây giờ có một nhà máy phi kiếm tiên tiến hơn,
ngay cả Địa Hỏa thất cũng bị phủ bụi trong một thời gian dài.
Tính ra.
Xích Đồng sơn mạch dường như không có gì có giá trị gì ngoại trừ linh nhãn
sắp khô kiệt của Trần Đạo Huyền.
Một ngọn núi hoang vắng không có giá trị như vậy có gì để lưu luyến?
"Ai."
Trần Tiên Hạ nghĩ thở dài thật sâu.
- Sao vậy Thập Tam thúc, ngài cảm thấy có cái gì không ổn sao?
- Không có gì không ổn, lựa chọn của ngươi rất đúng!
Trần Tiên Hạ vẻ cô đơn nhưng lại cố gắng cười nói.
Tâm tình Trần Tiên Hạ, Trần Đạo Huyền tự nhiên không thể lý giải được,
hiện tại hắn hoàn toàn rơi vào trong ước nguyện phát triển Trần gia trong tương
lai.
Bồi dưỡng linh mạch, sàng lọc hàng loạt mầm Tiên bồi dưỡng thành luyện
khí học đồ, mở rộng quy mô nhà máy phi kiếm, từng bước chiếm lĩnh thị trường
phi kiếm của tán tu phủ Quảng An, thậm chí các phủ khác.
Có thể nói.
Theo quy hoạch của Trần Đạo Huyền, Song Hồ đảo Trần gia quật khởi là
điều hiển nhiên.
Có thể trong quá trình quật khởi sẽ phải đối mặt với sự chèn ép của một số
thế lực gia tộc khác, nhưng dưới sự kiểm soát của Càn Nguyên Kiếm Tông đối
với Vạn Tinh Hải, Trần Đạo Huyền tin rằng những chèn ép này hắn đều có thể
chống đỡ được.
Dù sao Vạn Tinh Hải bây giờ không phải là Vạn Tinh Hải hỗn loạn ngàn
năm trước, không có bất kỳ quy tắc nào mà nói chuyện bằng nắm đấm.
Vạn Tinh Hải bây giờ chỉ cần ngươi không vi phạm pháp lệnh Càn Nguyên
Kiếm Tông về cơ bản không cần lo lắng có tu tiên đại tộc nào dám trắng trợn
đến cửa tiêu diệt tiểu tộc.
Đây cũng là nguyên nhân mà tiểu gia tộc như Trần gia, rõ ràng thực lực
không đủ nhưng vẫn như cũ không có bị đại tộc tiêu diệt, cướp đoạt tài nguyên
tu hành.
Một mặt, một nguyên nhân quan trọng khác khiến một gia tộc như Trần gia
bị chướng mắt là sự chấn nhiếp của Càn Nguyên Kiếm Tông khiến tu tiên đại
tộc của Vạn Tinh Hải không dám vượt qua lôi trì một bước.
ế ố ấ
Năm đó, không lâu sau khi Càn Nguyên Kiếm Tông vừa thống nhất Vạn
Tinh Hải, có một gia tộc Nguyên Anh không tin, cố tình ỷ vào thực lực cường
đại diệt một cả nhà gia tộc Trúc Cơ, thậm chí ngay cả tộc nhân bình thường của
đối phương cũng không buông tha.
Vì thế Càn Nguyên Kiếm Tông tức giận, tông chủ nhậm chức đích thân ra
tay chém giết Nguyên Anh chân quân trấn áp gia tộc Nguyên Anh, chém đầu cả
nhà.
Về phần tộc nhân bình thường của gia tộc Nguyên Anh này thì bị bán làm nô
lệ cho các châu phủ khác của Vạn Tinh Hải.
Một Nguyên Anh gia tộc uy danh hiển hách cứ như vậy bị diệt tộc, vô cùng
thê thảm.
Đến thời điểm này, không có một đại tộc tu tiên nào dám bỏ qua pháp lệnh
do Càn Nguyên Kiếm Tông ban hành.
Ít nhất trước khi Càn Nguyên Kiếm Tông suy tàn, không có gia tộc nào dám
vượt qua lôi trì một bước.
Đó là chưa kể đến việc Càn Nguyên Kiếm Tông như mặt trời mọc ở Xuất
Vân Quốc, đè Huyền Thanh đạo minh đến không ngẩng đầu lên nổi.
Các tu tiên đại tộc của Vạn Tinh Hải lại càng không dám làm thử.
Có lẽ một vài động tác nhỏ ngầm thì bọn họ dám mạo hiểm làm một chút,
nhưng loại chuyện tới cửa diệt toàn tộc này, không có bất kỳ tu tiên đại tộc nào
dám làm.
Danh Sách Chương: