Chân Tiên Nguyên Giới.
Không biết bao nhiêu vạn năm trước.
Nơi giới vực này vẫn là một mảnh yên bình, không chỉ có thảm thực vật, núi
sông, hồ nước, còn có các loại sinh mệnh ở trong đó sinh sôi nảy nở, nghiễm
nhiên là một bộ dáng ban đầu của thế giới.
Cho đến khi một người khổng lồ bị nguyên giới này nuốt chửng vào.
Khoảnh khắc đó.
Bầu trời mây đen dày đặc, quả cầu lửa khổng lồ treo cao trong bầu trời, cũng
trở nên ảm đạm vô quang.
Người khổng lồ này cao mấy vạn trượng, tay cầm cự phủ.
Bễ nghễ mà đứng, người khổng lồ cầm rìu hạ từ trên xuống dưới tùy ý bổ
một cái.
Bầu trời của Chân Tiên Nguyên Giới, nhất thời bị một búa khai thiên này, vẽ
ra một vết nứt không gian dài không biết bao nhiêu vạn dặm.
Dư uy mạnh mẽ, thậm chí còn bổ mặt đất ra một khe núi không biết bao
nhiêu vạn dặm.
Cho đến khi va chạm vào thiên giới môn hộ, mới phát ra tiếng nổ ầm ầm.
Sâu trong thức hải Trần Đạo Huyền, tinh cầu màu đỏ sậm vẫn đang xoay
tròn, chẳng qua theo ánh lửa trên tinh cầu màu đỏ sậm không ngừng lóe ra, thể
tích của tinh cầu màu đỏ sậm này cũng không ngừng giảm bớt.
Nhưng Trần Đạo Huyền hoàn toàn không có tâm tư chú ý cảnh tượng này.
Hiện tại toàn bộ tâm thần hắn, đều bị một cái búa của người khổng lồ này
hấp dẫn.
Nếu hắn nhìn không sai, người khổng lồ này chính là thi triển pháp tượng
thần thông.
Pháp Tượng cao mấy vạn trượng!
Trần Đạo Huyền không biết tu vi luyện thể của người khổng lồ này đạt tới
trình độ nào, nhưng theo hắn biết, Cho dù là Nguyên Anh Chân Quân kiêm tu
luyện thể chi đạo, pháp tượng cũng không có khả năng khoa trương đến mức
này.
Khi tinh cầu màu đỏ sậm tiếp tục quay.
Ở trong mắt Trần Đạo Huyền, cảnh tượng người khổng lồ cầm búa giận dữ
bổ bầu trời không ngừng lặp đi lặp lại.
Dần dần.
Trong mắt hắn, cái búa này đã có biến hóa mới.
ầ ề ầ
Trần Đạo Huyền phát hiện, trong quá trình một búa này xé rách bầu trời, lại
liên quan đến không gian biến hóa.
Trùng hợp chính là, Không gian kiếm ý chính là một trong hai loại kiếm ý
mà Trần Đạo Huyền lĩnh ngộ.
Tuy rằng không gian kiếm ý trước mắt của hắn chỉ đạt tới tầng thứ hai cảnh
giới hữu hình, khoảng cách với tầng thứ năm cảnh giới pháp tắc còn kém xa,
nhưng không cản trở hắn nhìn ra không gian biến hóa ẩn chứa trong một búa
này.
Nhận ra điểm này.
Trần Đạo Huyền nhiều lần sử dụng chức năng diễn đạo, xem xét biến hóa kỹ
càng một búa này.
Rốt cục, theo hắn kiên trì vận chuyển Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, Trần Đạo
Huyền phát hiện người khổng lồ đang bổ ra một búa này, lại có ánh sáng ngũ
sắc quấn quanh một tia sáng kim sắc đang lưu chuyển.
- Đây là... Không gian pháp tắc ẩn chứa ngũ hành biến hóa?
Trần Đạo Huyền rung động không thôi.
- Lấy không gian pháp tắc làm cơ sở, dung hợp ngũ hành pháp tắc, người
này....
Trần Đạo Huyền có chút không biết nên đánh giá vị đại năng tu sĩ này như
thế nào.
Nhưng hắn có thể nhìn ra được, vị đại năng tu sĩ cầm cự phủ này, chính là
một vị tu sĩ nhân tộc.
Chỉ là không biết vị tiền bối này, có phải đã sớm bay lên thượng giới hay
không.
Theo tinh cầu đỏ sậm trong thức hải của Trần Đạo Huyền không ngừng xoay
tròn.
Hình ảnh người khổng lồ cầm cự phủ bổ ra bầu trời, bị khắc ấn sâu vào trong
thức hải của Trần Đạo Huyền.
Không chỉ như thế, hình ảnh này còn bị chức năng diễn đạo của Hồng Mông
Ngộ Đạo Kinh phân tích rõ ràng, ngay cả pháp tắc của nó biến hóa, đều hiện ra
rõ ràng vô cùng.
Sau này.
Chỉ cần Trần Đạo Huyền muốn xem, có thể tùy ý lật xem lại hình ảnh này.
So với đại đạo pháp tắc ghi chép trên khắc đạo thạch còn có hạn chế thời
gian, hình ảnh khắc ấn ở sâu trong thức hải Trần Đạo Huyền, chỉ cần hắn không
chủ động tiêu trừ, sẽ vĩnh viễn tồn tại, so với đại đạo thạch bia, không biết thuận
tiện hơn bao nhiêu lần.
- Hô!
ắ ầ ề ẩ
Sau khi khắc sâu lại hình ảnh này, Trần Đạo Huyền phát hiện đạo uẩn còn
sót lại trên đại hạp cốc đã biến mất.
Phun ra một ngụm trọc khí, Trần Đạo Huyền chậm rãi làm cho tinh cầu màu
đỏ sậm ngừng xoay tròn.
Khi đôi mắt của hắn trở lại bình thường.
Trần Đạo Huyền tùy ý phân phó Xích Đồng.
- Không có gì thì đừng làm phiền ta.
Dứt lời, không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Xích Đồng, một lần nữa bay
vào động thiên trong tiểu tháp.
......
Động thiên trong tiểu tháp.
Trong túp lều tranh.
Trần Đạo Huyền khoanh chân ngồi, ý thức lại chìm vào thức hải.
Hắn phát hiện so với lúc trước, tinh cầu màu đỏ sậm do ngộ tính tinh trần
dung hợp mà thành, đã thu nhỏ lại một vòng.
Nếu như trước đây tinh cầu màu đỏ sậm có đường kính khoảng trăm mét,
vậy thì giờ phút này, đường kính của nó chỉ khoảng bảy mươi mét.
Nhưng tại thời điểm này.
Hắn không để ý đến tinh cầu màu đỏ sậm co rút lại, vừa rồi trải qua hình ảnh
kích thích, Trần Đạo Huyền phát hiện, không gian kiếm ý của hắn lại sắp đột
phá.
Phải biết rằng, thời gian không gian kiếm ý của hắn từ khi đạt tới tầng thứ
hai cảnh giới hữu hình cho đến nay, cũng mới hơn một tháng.
Thời gian này.
Không gian kiếm ý của hắn lại có đột phá mới.
Loại chuyện này mặc cho ai nghe được, cũng sẽ cảm thấy không thể tưởng
tượng nổi.
Nhưng Trần Đạo Huyền biết, không gian kiếm ý của hắn muốn bước vào
tầng thứ ba, trên thực tế không tính là ngoài ý muốn chút nào.
Cảnh giới đại đạo tầng thứ ba, vốn tương ứng với tu vi Tử Phủ.
Nói cách khác, tầng thứ hai không gian kiếm ý của Trần Đạo Huyền, trên
thực tế đã tụt lại phía sau tu vi.
Lấy tu vi Tử Phủ tầng sáu của Trần Đạo Huyền, Đem không gian kiếm ý
lĩnh ngộ đến tầng thứ ba vốn là chuyện thuận lý thành chương.
Cộng thêm hình ảnh vị đại năng tu sĩ cầm búa khai thiên mà hắn vừa mới
quan sát, linh cảm không gian kiếm ý quả thực giống như suối trào.
ể ấ ế ầ ề
Bởi vậy có thể thấy được, Không gian kiếm ý của Trần Đạo Huyền đột phá
đến Hóa Tinh chi cảnh cũng không ngoài ý muốn.
Danh Sách Chương: