Tất cả mọi người bước ra khỏi Cửu Khư Linh Lung tháp.
Tựa hồ chú ý tới sắc mặt không tốt của Trần Đạo Huyền, đám tu sĩ phúc tự
bối thu liễm lại biểu tình đắc chí tự sướng.
Đột nhiên.
Bước chân Trần Đạo Huyền dừng lại.
Thấy thế, mọi người nhao nhao dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía Trần
Đạo Huyền.
- Phúc Sinh.
- Thiếu tộc trưởng!
Trần Phúc Sinh tiến lên một bước chắp tay thi lễ nói.
- Từ ngày mai, mỗi ngày ngươi đều mang theo tu sĩ phúc tự bối kiếm đạo
ban đến Cửu Khư Linh Lung tháp, bắt đầu tiến hành thí luyện từ tầng thứ nhất,
từng bước tăng lên độ khó của thí luyện ảo cảnh.
- Vâng, thiếu tộc trưởng!
Trần Phúc Sinh hiểu được thiếu tộc trưởng nhất định là bất mãn với biểu
hiện vừa rồi của bọn họ.
Điều này làm cho Trần Phúc Sinh hết sức tự trách mình.
Cho tới nay, người sùng kính nhất trong lòng hắn chính là thiếu tộc trưởng
trẻ tuổi trước mắt.
Từ nhỏ hắn đã nghe câu chuyện của Trần Đạo Huyền lớn lên, sau đó tiến
vào tộc học lại càng được thiếu tộc trưởn,g lựa chọn gia nhập lớp kiếm đạo của
truyền đạo đường.
Trần Phúc Sinh biết lớp kiếm đạo này chính là hình thức ban đầu của quân
bộ Trần gia tương lai.
Nhóm tu sĩ phúc tự này của bọn họ gánh vác trọng trách bảo vệ tộc nhân
Trần thị.
Mỗi gia tộc trong gia tộc đều kỳ vọng rất nhiều vào họ.
Ngẫm lại những người bình thường làm việc vất vả trong khu công nghiệp
và tu sĩ có tư chất kém, Trần Phúc Sinh lập tức cảm thấy vô cùng áy náy.
Biểu hiện hôm nay của bọn họ như thế nào xứng đáng với những tộc nhân
Trần thị vất vả làm việc tại nhà máy Phi Kiếm và xưởng đan dược.
Làm thế nào để xứng đáng với những lời dạy hàng ngày của thiếu tộc
trưởng.
Nghĩ đến Trần Phúc Sinh này trong lòng âm thầm thề.
ấ
Nhất định phải nhanh chóng thông qua thí luyện ảo cảnh của Cửu Khư Linh
Lung Tháp, đồng thời càng phải nhanh chóng lĩnh ngộ kiếm ý, trở thành một
kiếm tu chân chính.
Hắn biết, mình chỉ có mau chóng đột phá Trúc Cơ kỳ và trở thành kiếm tu
mới có thể chân chính trở thành trụ cột của Trần gia.
Nhìn chênh lệch giữa thiếu tộc trưởng và tu sĩ Trúc Cơ bình thường là biết
rồi.
......
Ngay khi tâm trạng Trần Đạo Huyền không tốt.
Trần Đạo Sơ truyền đến một tin tức tốt khiến tinh thần hắn chấn động.
Viện nghiên cứu pháp khí Trường Bình.
Chờ Trần Đạo Huyền tìm được Trần Đạo Sơ, phát hiện hắn đang mang theo
một đám tu sĩ phúc tự bối đang kịch liệt thảo luận cái gì.
Trước mặt bọn họ là một cái dung linh lô mới tinh, cùng ly tâm phá bích khí
có bộ dáng đại biến nằm ở trong phòng thí nghiệm.
Hứng thú đánh giá hai cỗ pháp khí xa lạ này.
Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cắt đứt mọi người tranh luận.
- Thiếu tộc trưởng!
Trần Đạo Sơ xoay người nhìn thấy trong mắt Trần Đạo Huyền toát ra một tia
vui mừng.
Ba hai bước đi lên phía trước, chắp tay thi lễ với Trần Đạo Huyền.
Các tu sĩ phúc tự khác nhìn thấy Trần Đạo Huyền, tất cả đều chắp tay thi lễ
nói:
- Gặp qua thiếu tộc trưởng!
- Không cần phải khách khí.
Trần Đạo Huyền khoát tay áo, sau đó chỉ vào hai pháp khí trong phòng thí
nghiệm, nói:
- Đây là dung linh lô và ly tâm phá bích khí sau khi các ngươi cải tiến?
- Đúng!
Trần Đạo Sơ nặng nề gật gật đầu:
- Thiếu tộc trưởng, ngài xem.
Hắn chỉ vào một cái dung linh lô, chỉ thấy một con đường keo trong suốt nối
liền một đầu dung linh lô, hơn nữa dung linh lô này không có linh thạch.
Thấy vậy.
Trần Đạo Huyền lập tức mừng rỡ, quá đỗi kích động nói:
- Ngươi đã thành công?
ắ
- May mắn không làm nhục mệnh.
Trần Đạo Sơ chắp tay.
Không nghĩ tới hơn ba năm, Trần Đạo Sơ không chỉ hoàn thành Dung Linh
Lô cùng Ly Tâm Phá Bích Khí mới, mà còn cải tạo dung hợp linh võng mà Trần
Đạo Huyền lúc trước chưa làm xong.
Lúc ấy, Trần Đạo Huyền dự định dùng linh thạch bột phấn luyện chế linh
tuyến vận chuyển linh khí, thay thế linh thạch cung cấp động lực cho hai cỗ
pháp khí đặc thù này.
Kết quả luôn luôn bị mắc kẹt trên vấn đề áp lực linh áp.
Sau đó Trần Đạo Huyền gặp phải chuyện càng ngày càng nhiều, bỏ quên
chuyện này sau đầu.
Nhưng khi khu công nghiệp đảo Song Hồ không ngừng mở rộng, tiêu thụ
linh thạch càng lúc càng lớn.
Trước kia Dung Linh Lô chỉ có không đến mười cái, linh thạch tiêu hao
hàng năm tự nhiên không tính là nhiều.
Nhưng hiện tại Dung Linh Lô cộng thêm ly tâm phá bích khí đã có mấy trăm
chiếc.
Nhà máy Phi Kiếm và nhà máy dược phẩm cũng mở rộng mấy lần quy mô
đã sớm không còn có thể so sánh lúc trước.
Đây chỉ là kết quả của ba năm phát triển.
Sau này.
Theo tu sĩ phúc tự bối càng ngày càng nhiều, cùng với tu sĩ trạch tự bối bùng
nổ tăng trưởng, quy mô khu công nghiệp Song Hồ đảo cũng sẽ dùng tốc độ
tương tự khuếch trương.
Bởi vì từ trước đến nay hạn chế khu công nghiệp đảo Song Hồ mở rộng, cho
tới bây giờ đều không phải là máy móc mà là số lượng tu sĩ Trần thị.
Cần phải biết.
Đợi đến khi phàm nhân cùng tuổi của phúc tự trưởng thành, sinh ra số lượng
tộc nhân trạch tự bối sẽ gấp mười lần, thậm chí gấp mấy chục lần phúc tự bối.
Đến lúc đó, tu sĩ Trần gia cũng không phải mấy trăm hơn ngàn người mà là
hơn vạn người thậm chí mấy vạn người.
Quy mô của khu công nghiệp đảo Song Hồ phải mở rộng đến mức nào, khó
có thể tưởng tượng được.
Vì vậy.
Vấn đề động lực là một vấn đề cấp thiết.
Dùng linh thạch làm động lực, chỉ sợ một năm là có thể thiêu hủy mấy linh
mạch cấp ba.
Cho dù Trần gia có giàu có đến đâu cũng sẽ cảm thấy đau thịt.
ế ế
- Thiếu tộc trưởng, ngài xem đây coi như là thiết bị linh áp chúng ta phát
minh ra.
Trần Đạo Sơ chỉ vào một cái pháp khí màu đen hình rương nói:
- Đây là máy áp suất nhỏ mà chúng ta sử dụng để làm thí nghiệm. Chờ
chúng ta xây dựng mạng lưới linh tuyến bao trùm khu công nghiệp đảo Song
Hồ, còn cần phải tạo ra một linh áp khí khổng lồ lớn hơn cái này ít nhất gấp
trăm lần.
Danh Sách Chương: