Mục lục
Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đi, thử xem như nào!
Trần Đạo Huyền một tay xách bộ linh giáp trước mắt này lên, ném cho Trần
Đạo Sơ.
Thấy thế, Trần Đạo Sơ vội vàng tiếp nhận linh giáp, hùng hục đi theo phía
sau Trần Đạo Huyền.
Viện Nghiên cứu Pháp khí của Trần gia nằm gần khu công nghiệp trên đảo
Song Hồ, bởi vì Viện Nghiên cứu Pháp khí mới thành lập đã đóng góp nhiều
lần, gia tộc cũng càng ngày càng coi trọng Viện Nghiên cứu Pháp khí đặc biệt
này.
Cùng với đó, chính là gia tộc ưu tiên các loại tài nguyên mà nó cần thiết,
trong đó đương nhiên bao gồm cả diện tích của Viện Nghiên cứu Pháp khí.
Trần Đạo Huyền và Trần Đạo Sơ đến một bãi thí nghiệm của Viện Nghiên
cứu Pháp khí.
Đây là một địa điểm dành riêng cho việc thử nghiệm các loại pháp khí mới,
có diện tích rất lớn, khoảng chừng bảy hoặc tám km vuông.
Nhìn mảnh sân trống trải trước mắt này, Trần Đạo Huyền gật gật đầu, lập tức
xoay người nhìn về phía Trần Đạo Sơ nói:
- Bắt đầu đi.
Trần Đạo Sơ thuần thục lạc ấn thần thức lên trên mẫu linh giáp trong tay, sau
khi luyện hóa đơn giản xong liền đeo bộ động lực linh giáp này trên người.
Nhìn bộ dáng vũ trang đầy đủ của Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Huyền không
khỏi nhớ tới năm đó lần đầu tiên tìm hắn kiểm tra lực phòng ngự của linh giáp,
đối phương cũng gần như là bộ dáng này.
Chớp mắt, nhiều năm đã trôi qua.
Lắc đầu, thu hồi suy nghĩ trong lòng.
Trần Đạo Huyền cao giọng nói:
- Sẵn sàng chưa?
Trần Đạo Sơ khẩn trương gật gật đầu, chợt tựa hồ nghĩ đến lực phòng ngự
của bộ linh giáp này, lấy hết dũng khí nói:
-Thiếu tộc trưởng, ta đã chuẩn bị xong, bắt đầu đi.
Trần Đạo Huyền cũng không nói nhảm.
Trực tiếp tế xuất Phi Tuyết Kiếm, chém một đạo kiếm quang thẳng tắp về
phía đối phương.
Phi kiếm đem bầu trời vẽ ra một vết trắng, lập tức hung hăng chém lên linh
giáp của Trần Đạo Sơ.
- Oanh——
Kèm theo một tiếng nổ vang, nhất thời một đạo khí lãng tròn tròn màu trắng
tản mạn ra về bốn phía.
Một lúc lâu sau.
Sóng khí trắng mới chậm rãi biến mất.
May mắn thay, đây là ở trong không khí, nếu nó nằm ở trên mặt đất, không
thể biết được một kiếm này sẽ gây ra bao nhiêu thiệt hại.
Không thể không nói, theo thực lực của Trần Đạo Huyền càng ngày càng
mạnh, lực phá hoại do giơ tay nhấc chân tạo thành cũng càng ngày càng khủng
bố.
Khi Luyện Khí kỳ, mặc dù cầm phi kiếm thượng phẩm cấp một, quán thâu
chân khí, kiếm quang nhiều nhất cũng không quá chín thước.
Sức phá hoại như thế, muốn phá hủy một tàu chở hàng đều rất khó khăn.
Mà sau khi Trần Đạo Huyền thăng cấp Tử Phủ kỳ, mặc dù không vận dụng
đại đạo pháp tắc để tăng phúc uy năng của công kích, một kiếm tùy tiện cũng có
thể kích phát ra hơn mười đến gần trăm trượng kiếm quang.
Đừng nhìn một kiếm công kích vừa rồi của Trần Đạo Sơ bình thường không
có gì lạ.
Trên thực tế đây là hiệu quả do hắn cố ý đem kiếm quang nội liễm, nếu
không tùy ý bại lộ kiếm quang ra bên ngoài, ít nhất cũng đến mấy chục trượng.
Kiếm quang nội liễm còn hơn mười trượng, uy năng của một kiếm này cũng
đã đạt tới trình độ Tử Phủ trung kỳ thậm chí tiếp cận Tử Phủ hậu kỳ.
Đừng nói là Trần Đạo Sơ mặc linh giáp cấp hai, dù cho hắn mặc linh giáp
cấp ba, chỉ sợ dưới một kiếm này, đều phải chịu thương thế không nhẹ.
Đương nhiên, Trần Đạo Huyền xuống tay tàn nhẫn như vậy, cũng không
phải muốn mượn cơ hội giáo huấn Trần Đạo Sơ.
Mà là hắn thông qua hiểu biết vừa rồi, biết được lực phòng ngự của bộ động
lực linh giáp cấp hai trước mắt này khủng bố vô cùng.
So sánh tới, khi tu sĩ Trúc Cơ mặc linh giáp này, chỉ sợ lực phòng ngự còn
mạnh hơn so với mặc linh giáp cấp ba, công kích của tu sĩ Tử Phủ sơ kỳ bình
thường, căn bản không làm gì được nó.
Trần Đạo Huyền đơn giản trực tiếp bộc phát ra công kích của Tử Phủ trung
kỳ, xem rốt cuộc nó có thể chịu đựng được hay không.
Kết quả...
Khí lãng tán đi, thân hình của một linh giáp màu xanh xuất hiện trước mắt
Trần Đạo Huyền.
Nhìn qua, Trần Đạo Sơ lại bình yên vô sự.
- Khụ khụ khụ.

Đang nghĩ ngợi, Trần Đạo Sơ ho khan kịch liệt.
Linh giáp màu xanh rút đi, khóe miệng Trần Đạo Sơ mơ hồ lộ ra một tia vết
máu.
- Thiếu tộc trưởng, lần sau ta sẽ không cùng ngài kiểm tra lực phòng ngự của
linh giáp nữa.
Vẻ mặt của Trần Đạo Sơ u oán nhìn Trần Đạo Huyền.
Trần Đạo Huyền xấu hổ cười một tiếng, ném qua một bình linh đan chữa
thương, nói:
- Trong lòng ta tự biết, vừa rồi nếu ngươi không chịu nổi, ta sẽ kịp thời thu
tay lại.
Nhìn thấy vẻ mặt không tin của Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Huyền ho khan một
tiếng, cũng không giải thích nữa.
- Chỉ là, bộ linh giáp này quả thật không tệ, mặc dù không phải là linh giáp
cấp ba, nhưng trong tay tu sĩ Trúc Cơ, phát huy ra lực phòng ngự còn mạnh hơn
so với linh giáp cấp ba.
- Đúng vậy!
Trần Đạo Sơ vừa lấy ra một viên linh đan từ trong bình ngọc bỏ vào miệng
nuốt xuống, vừa nói:
- Đáng tiếc là bị hạn chế bởi phẩm giai, giới hạn phòng ngự của nó vẫn
không bằng linh giáp cấp ba. Nếu tu sĩ Tử Phủ mặc linh giáp thượng phẩm cấp
ba. Chỉ sợ Thiên Kiêu tu sĩ Tử Phủ cũng không làm gì được. Từ góc độ này mà
xem, động lực linh giáp của ta còn kém xa.
- Nhảm nhí, nếu linh giáp cấp ba không có tác dụng mạnh như vậy, Càn
Nguyên Kiếm Tông cùng các đại gia tộc đỉnh cấp khác sẽ không hao phí tâm tư
đi phong tỏa thủ pháp luyện chế của nó!
Trần Đạo Huyền nói rồi, lắc đầu thở dài,
- Không chỉ là thủ pháp luyện chế linh giáp cao giai, ở Vạn Tinh Hải, ngay
cả linh quặng thạch luyện chế linh giáp cao giai cũng là hàng cấm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK