Hơn nữa giá nhà ở đế đô vẫn luôn cao, cho dù ở thời đại này thì vẫn sẽ cao hơn những địa điểm khác một chút.
Bạch Vi tính toán tiền của mình một chút, có khả năng sẽ không quá đủ, nhưng mà cộng thêm tiền của Lục Tư Đình thì chắc chắn là có thể mua được.
"Vậy mấy ngày nữa, đợi đến khi chúng ta có thời gian thì sẽ đi xem nhà một chút nhé?"
"Được."
"Bây giờ trong tay anh có khoảng bao nhiêu tiền?"
"Đại khái là hơn 3 vạn."
Lục Tư Đình không hề do dự, nói thẳng số tiền mình có ở trong tay.
Bạch Vi choáng váng, không thể tin được mà nhìn Lục Tư Đình.
Anh nói, bao nhiêu?
Hơn 3 vạn?
Tại thời đại hận không thể chia một đồng tiền ra hoa này, hơn 3 vạn có thể sánh với 3000 vạn vào thời đại sau này!
Đây chính là một khoản tiền lớn đấy!
Bạch Vi nhìn Lục Tư Đình, thật lâu vẫn không bình tĩnh nổi, não chuyển động điên cuồng, suy xét xem mình phải làm việc bao lâu thì mới tích góp được 3 vạn.
Dù cô mở một cửa hàng, công việc buôn bán hàng ngày cũng không tệ, nhưng mà phải nhịn ăn nhịn uống ba năm thì mới có thể tích góp được ba nghìn tệ.
Hóa ra ông nội của Lục Tư Đình lại có nhiều tiền như vậy.
Dù sao cũng là chia đôi, Lục Tư Đình ở bên này có 3 vạn, vậy thì Lục Tư Dĩnh cũng cầm 3 vạn.
Bây giờ mua một bộ nhà ở, nếu như khu vực không đặc biệt tốt, chọn một căn không lớn không nhỏ thì cũng chỉ cần mấy ngàn tệ mà thôi.
Nếu như chọn khá hơn một chút thì nhiều lắm là hơn vạn tệ.
3 vạn tệ, số tiền này không chỉ mua được một bộ đâu.
Dựa theo Bạch Vi suy nghĩ, có thể mua thêm mấy bộ, cũng có thể chọn vị trí tốt một chút.
Như vậy thì trong tương lai khi giá nhà tăng lên, cho dù bọn họ không ở thì cũng có thể bán được với một giá rất cao.
Bạch Vi biết, tương lai giá nhà dâng lên rất nhanh, giống như hỏa tiễn, hay là ở mức độ mà ngựa cũng không đuổi kịp.
Chỉ cần bây giờ cố gắng kiếm tiền, mua mười mấy căn nhà nhỏ thì sau này cô sẽ trở thành phú bà.
Bạch Vi nghĩ đến cảnh tượng này thì lập tức cười có chút ngây ngô.
Lục Tư Đình nhịn lại nhẫn, cuối cùng vẫn tới gần chút, sau đó đưa tay nhéo nhéo gương mặt mềm mại của Bạch Vi: "Tham tiền, tỉnh lại."
Bạch Vi nghiêm mặt nói: "Khụ khụ, thật ra chuyện này cũng chỉ vì tương lai của chúng ta."
Dư âm của Quốc Khánh vẫn còn chưa đi qua, mấy ngày nay công việc buôn bán trong cửa hàng cũng không quá tốt, cũng tương đối ít người.
Bạch Vi suy nghĩ nếu xế chiều ngày mai mà vẫn như thế này thì sẽ nhờ mẹ ở lại trông cửa hàng, cô sẽ tự mình đi xem nhà một chút.
"Đúng rồi, mấy buổi chiều này anh không bận chứ?"
"Ừ, buổi sáng anh làm việc xong thì có thể đi về nhà."
"Sau khi kết thúc lễ Quốc Khánh thì công việc buôn bán trong cửa hàng không được tốt, em muốn nhờ mẹ trông cửa hàng vào xế chiều mai, em muốn đi xem nhà một chút, nếu anh không bận gì thì đi cùng với em." "Được, vậy xế chiều ngày mai anh sẽ lái xe đến đón em"
Hai người tay nắm tay, đi dạo một vòng lớn, lại nói rất nhiều chuyện trời nam đất bắc, cuối cùng hơn chín giờ mới về nhà rửa mặt đi ngủ.
Ngày hôm sau, giống như Bạch Vi đoán, trong tiệm vẫn không có nhiều người như cũ.
Chờ giữa trưa sau khi cơm nước xong, Bạch Vi liền nói với mẹ: "Mẹ, buổi chiều mẹ giúp con trông cửa hàng một chút, lát nữa Tư Đình tới, hai bọn con ra ngoài có chút chuyện."
Tất nhiên là Thẩm Quyên đồng ý.
Thừa dịp Lục Tư Đình còn chưa tới, Bạch Vi đi một chuyến tới nhà ông Lý.
Ông Lý chính là người trước đây đã giới thiệu cửa hàng cho bọn họ, trời nắng nóng nhưng ông ấy vẫn mặc chiếc áo khoác màu xám như cũ, đeo một chiếc kính mắt, nhìn rất thư sinh.
Sau khi Bạch Vi nói rõ ý định thì ông Lý liền nghĩ một lát.