Người một nhà cùng nhau ngồi xuống, vui vẻ ăn hết nồi lẩu.
Hai đứa bé một tuổi, Bạch Vi chính thức dứt sữa cho bọn nhỏ.
Thực ra sau khi qua nửa tuổi thì Bạch Vi đã bắt đầu cho bọn nhỏ uống sữa bột, lúc Lục Hoàng Nguyệt Nha chăm mấy đứa nhỏ ở nhà thì cũng pha sữa bột cho chúng.
Lục Nhã Huệ rất kén chọn, lúc đầu còn không chịu uống, nhưng sau đó vì quá đói bụng cho nên đã ôm bình sữa lộc cộc lộc cộc uống xong.
Hai đứa bé cũng đã có thêm mấy chiếc răng nho nhỏ, lúc nở nụ cười liên để lộ ra.
Thỉnh thoảng khi Bạch Vi ăn trái cây, hai đứa nhóc thấy được thì cũng nháo muốn ăn, Bạch Vi sẽ dặm hoa quả nhỏ ra, chuối tiêu hoặc là táo để bọn nhỏ ăn, sau khi ăn xong thì đều thật vui vẻ.
Bọn nhỏ dứt sữa, Bạch Vi cùng Lục Tư Đình liền bàn bạc chuẩn bị ra ngoài du lịch. Vào mùa đông, ở đây rất lạnh cho nên hai người bàn bạc, không bằng đi đến phương Nam, hoặc đến bờ biển có thời tiết quanh năm như mùa xuân, như vậy thì cũng có thể chơi mấy ngày.
Nếu là quá lạnh thì Bạch Vi cũng không muốn ra cửa.
Hai người nhìn bản đồ một chút sau đó nhanh chóng quyết định sẽ đi nơi nào.
Đến tháng mười hai, cũng sắp hết năm, Bạch Vi bắt đầu chuẩn bị hoạt động đón năm mới cho cửa hàng trang sức.
Năm ngoái lúc mang thai, cô làm ít đồ trang sức đặt riêng, còn đẩy đi không ít khách hàng, tết năm nay có rất nhiều khách quen đến tìm Bạch Vi làm đồ trang sức riêng.
Trước ngày 25, Bạch Vi đã hoàn thành tất cả trang sức đặt riêng, mang tới nhà của từng khách hàng rồi quay về cửa hàng hỗ trợ.
Năm nay vẫn có rất nhiều người ăn tết, họ bận tới 18 tháng chạp.
Lục Tư Đình đã sớm xin nghỉ, chờ Bạch Vi giao lại cửa hàng trang sức thì hai người lập tức thu dọn đồ đạc để äi.
"Đóng cửa hàng chưa?"
"Em muốn đóng cửa luôn, nhưng mà sau khi nói chuyện cùng mẹ thì mẹ bảo em cứ đi chơi đi, ngày mai vẫn còn mẹ và ba em, còn có chị Thôi, bọn họ có thể trông nom cửa hàng." Vốn là Bạch Vi muốn trực tiếp đóng cửa, hai năm trước đều phải đợi đến 30 tết thì sẽ đóng cửa, nhưng mà năm nay Bạch Vi muốn đi hưởng tuần trăng mật cho nên chỉ có thể nói với Thẩm Quyên đóng cửa sớm.
Bây giờ cửa hàng trang sức rất hot, nhất là vào dịp năm mới, có rất nhiều người đến mua đồ, nếu đóng cửa một ngày thì sẽ bỏ lỡ mấy mấy chục tệ, Thẩm Quyên nghĩ nghĩ, nói: "Con cứ đi chơi đi, hai ngày này cứ để mẹ với ba con trông nom là được."
Bạch Vi không lay chuyển được mẹ cho nên đành đồng ý.
Dù sao thì cũng chỉ có một ngày rưỡi, đến trưa 30 là có thể đóng cửa hàng.
Tối hôm đó, hai người về nhà dẫn mấy đứa bé đến nhà họ Lục ăn cơm, sau khi cơm nước xong thì giao mấy đứa bé lại cho Hoàng Nguyệt Nha.
Sắp hết năm, hai người ra ngoài hưởng tuần trăng mật, lúc quay về chắc chắn đã là sang năm, bây giờ mấy đứa bé quá nhỏ để mang theo cho nên cũng chỉ có thể giao cho Hoàng Nguyệt Nha trước.
Bạch Vi hôn lên trán của hai bảo bối nhỏ một chút rồi cùng Lục Tư Đình về nhà.
Họ cũng đã sớm mua vé xe lửa, sắp hết năm, vé xe lửa cũng khó mua, Bạch Vi đến hai lần cũng không mua được, không biết Lục Tư Đình tìm ở đâu ra hai vé xe lửa.
Bọn họ chọn một thành thị ở phương Nam, chưa nói đến những thứ khác, mùa đông ở đó cũng rất ấm áp, thường xuyên có ánh nắng, hơn nữa còn có rất nhiều suối nước nóng, bể bơi.
Trải qua mười mấy tiếng xóc nảy, cuối cùng hai người cũng xuống xe.
Bạch Vi mơ mơ màng màng bị đánh thức, vốn là còn chút buồn ngủ nhưng sau khi bị mặt trời chiếu vào thì lập tức tỉnh táo.