Ăn xong cơm tối, Tô Bằng trở về phòng chuyển giao giấy tờ, sau đến phòng nghỉ, nhìn một chút, người quen biết không nhiều lắm, mà người đang ngồi trên ghế sa *** bên cạnh một bàn trà bên trong là Triệu Thu.
Tô Bằng tới quầy bar gọi một chai rượu tây, cầm hai cái ly đi tới, đem rượu đặt ở trên bàn trà, nói.
“Tới đã lâu chưa? Ăn cơm chưa?"
“Ta một ngày chỉ ăn hai bữa cơm."
Triệu Thu nói, nói xong nhìn Tô Bằng lấy ra chai rượu tây, nói.
“Không có dụng cụ mở chai sao?"
“Đúng vậy, nhân viên công tác nói mới vừa rồi có người đã lấy đi khỏi quầy bar, không biết để ở nơi đâu, hi vọng một hồi bọn họ sẽ tìm về được, nếu không cũng chỉ có thể uống bia."
Tô Bằng nói, lại nghe Triệu Thu nói.
“Không cần."
Nói xong, tay của Triệu Thu đặt ở cổ chai rượu, sau đó ngón cái hướng lên thuận thế bắn ra, Tô Bằng nghe được "Bịch” Một tiếng, nắp chai rượu này đã bị ngón cái của hắn bắn văng ra.
“Thật là lợi hại..."
Tô Bằng thấy vậy, chân thành nói, nắp chai rượu tây này không có dễ mở như là chai bia, không ngờ Triệu Thu lại chỉ cần dùng lực của ngón tay đã mở ra được, khiến người ta liên tưởng đến, nếu như lực ngón tay đó mà bắn ra ở trên thân người, nhất định sẽ rất đau.
"Tập quen mà thôi."
Triệu Thu nói, nói xong rót cho Tô Bằng một phần ba ly, cũng tự rót cho mình.
Sau khi uống hết rượu, Triệu Thu quét mắt liếc Tô Bằng một cái, nói.
“Vóc người của ngươi không tệ nhỉ."
Tô Bằng cười cười, hắn mới vừa mới phát hiện mình chỉ còn lại hai kiện T-shirt, sau khi mặc vào lại có vẻ so với trước kia chật hơn rất nhiều, ngược lại do mình cường tráng to con, cơ thể không khỏi hiển hiện lên sau lớp quần áo."
“Thế nào, Triệu Thu ngươi nếu như tới nơi này tìm ta, không phải chỉ là đơn thuần uống chút rượu như vậy chứ?"
Tô Bằng cầm ly rượu qua, hỏi Triệu Thu.
“Đơn thuần uống rượu có cái gì không được sao?"
Triệu Thu hỏi, sau khi uống một ngụm rượu, tiếp tục nói.
“Chẳng qua, lần này tới tìm ngươi, quả thật là có chuyện."
“Mời nói."
Tô Bằng nói, Triệu Thu khẽ gật đầu, hỏi Tô Bằng.
“Ngươi cảm thấy trò chơi của công ty như thế nào?"
“Rất chân thật... Có chút thời điểm khiến người ta phân biệt không được đâu mới là hiện thức."
Tô Bằng không có suy nghĩ gì, cứ thế mà trả lời.
“Đúng vậy..."
Triệu Thu giống như tràn đầy cảm xúc, trong miệng nói, sau đó bỗng nhiên nói.
“Ngươi đối với tiền thù lao mà công ty đưa ra có hài lòng không?"
“Tiền thù lao? '
Tô Bằng nghe xong, suy nghĩ một lát nói.
“Coi như cũng được, tiền lương khoảng một vạn không tính là ít, nếu tính cả tiền thưởng của công ty sẽ càng nhiều hơn, Triệu Thu ngươi mỗi tháng cũng có thể kiếm được khoảng hai vạn mà, không tính là ít đi."
“Nếu ta nói, ngươi có thể thu được tiền lương cao hơn bây giờ gấp trăm lần, thì ngươi nghĩ sao?"
Triệu Thu lắc đầu, hỏi Tô Bằng.
“Gấp trăm lần?"
Tô Bằng nghe xong, cảm giác câu hỏi của Triệu Thu có chút quái dị, nói.
“Ta đương nhiên vui lòng tiếp nhận, nhưng thu hoạch cùng với cái giá phải trả đều có quan hệ trực tiếp, tiền lương dâng lên gấp trăm lần, cái giá phải trả có lẽ cũng phải tăng lên gấp trăm lần đúng không?"
“Có cái gì so với sinh mệnh cao hơn sao?"
Triệu Thu nghe xong, đột nhiên bật cười lạnh, Tô Bằng trong lòng chấn động, nhìn về phía Triệu Thu, lại phát hiện hắn dường như không phải là châm chọc mình mà nói những lời này.
“Được, Tô Bằng, hỏi ngươi một câu, ngươi đối với mấy loại chuyện như siêu năng lực cảm thấy thế nào?"
Triệu Thu bỗng nhiên thay đổi đề tài, hỏi sang cái khác thật nhanh.
“Siêu năng lực sao... Ta lên mạng đọc tiểu thuyết thường xuyên thấy được, ngẫu nhiên cũng sẽ ảo tưởng một chút mình sau khi có siêu năng lực sẽ có biến hóa như thế nào... Tuy rằng lý trí nói cho ta biết, nếu như là đối với ta mà nói, biến hóa sẽ không quá lớn, nhưng trên thực tế vẫn có cảm giác muốn thử một chút, nhưng sự thật là không có khả năng."
“Khí công thì sao? Ngươi tin tưởng khí công, công năng đặc biệt không? Võ công thì sao?” Triệu Thu lại hỏi (khí công= một cách rèn luyện sức khoẻ và chữa bệnh ở Trung Quốc)
Tô Bằng nghe xong, không khỏi nở nụ cười, nói.
“Khi còn bé ta cũng mê võ hiệp, thật ra thì bây giờ cũng có đôi khi ảo tưởng bản thân mình trở thành nội công cao thủ, nhưng trên thực tế ngươi cũng thấy đấy, trên thực tế cái gọi là khí công đại sư, chẳng hạn như bọn người Vương Lâm, chỉ là một số kẻ lừa đảo, cái gọi là khí công, chỉ là ma thuật nhập môn mà thôi... Mà còn võ công, nhìn những người trên mạng chơi đại hội võ lâm Thiên Sơn đó cũng biết, gần như trở thành võ thuật, trò khôi hài. Thuần chất là lấy năng lực đánh nhau mà nói thành, tán đả (đánh lẻ), thái quyền có lẽ khá hơn một chút, bản thân ta cũng học qua một chút thuật cách đấu (đánh nhau kịch liệt), nếu có đại sư võ thuật truyền thống Trung Quốc chân chính, ta cũng muốn học một ít, nhưng những đại sư quốc nội kia thì coi như xong."
Triệu Thu nghe xong, khẽ gật đầu, nói.
“Suy nghĩ bình thường, thật ra thì ta cũng là kẻ yêu thích cách đấu."
Nói xong, Triệu Thu bỗng nhiên sờ sờ túi áo của hắn, lấy ra một tờ giống như danh thiếp gì đó, đưa cho Tô Bằng, ánh mắt nhìn Tô Bằng hỏi dò, hắn nói.
“Nơi này là một đạo trường tư nhân ta thường xuyên đi đến, có đài quyền anh, có sân cách đấu, sân cũng không tệ, nếu có hứng thú, ngày nghỉ có thể đi đến nơi này vui đùa một chút, cứ nói là do ta giới thiệu."
Tô Bằng nghe xong, gật đầu, nhận lấy tấm danh thiếp này, phát hiện là một thẻ hội viên hay cái gì đó tương tự, đằng sau còn có chữ ký của Triệu Thu.
“Được rồi, hôm nay cũng không có chuyện gì, cám ơn ngươi đã cùng uống rượu với ta..."
Triệu Thu sau khi đưa tấm thẻ kia cho Tô Bằng liền đứng lên, sau đó vuốt vuốt cái trán, giống như là nhớ tới cái gì, nói với Tô Bằng.
“Đúng rồi, Tô Bằng, lúc người còn là người mới, có người nào nói cho ngươi biết lúc vào game, hình thức tiến hành trò chơi tốt nhất là sử dụng trình độ trung đẳng chưa?"
Tô Bằng gật đầu, nói.
"Đã có người nói qua."
“Ta đây đề nghị, từ hôm nay trở đi, ngươi có thể thử nghiệm sử dụng hình thức trò chơi trình độ có chiều sâu một chút, có lẽ, ngươi đã có "Thể nghiệm Trò chơi” mới cũng không chừng."
Triệu Thu có chút ý tứ hàm xúc mà nói, nói xong phất phất tay, rời khỏi phòng nghỉ.
“Hình thức trò chơi có chiều sâu?"
Tô Bằng tay cầm ly rượu, nhìn bóng lưng Triệu Thu hôm nay không rõ vì sao tìm mình nói mấy vấn đề khó hiểu, có chút nhíu mày.
“Nghe lời của hắn, tựa hồ là đã biết một tin tức gì đó mà ta không biết, chẳng qua là, hắn tại sao phải tìm ta nói?"
Tô Bằng chậm rãi uống một ngụm rượu, trong lòng suy nghĩ.
...
Một đêm trôi qua rất nhanh, hôm sau Tô Bằng vào trò chơi cũng không có việc lớn gì, chỉ là tu luyện nội công một ngày, đảo mắt đã đến xế chiều thứ bảy.
Tối ngày hôm qua, tình báo của tổ Ám Kiêu về Cổ Kiếm Sơn Trang lần này cũng đã truyền cho tổ Long Nha, hôm nay đã chiếm được Hồi Qũy, tổ Long Nha phái một một tổ nhỏ mười một người, tham gia phó bản Cổ Kiếm Sơn Trang lần này.
Đồng thời, Triệu Thu liên lạc với nhân vật giang hồ trong trò chơi, cũng đã có tin tức, Triệu Thu tổng cộng liên lạc với chín gã nhân vật thành danh trong giang hồ, cũng sẽ vào đêm nay tụ tập đến Thanh Sơn trại.
Tăng thêm Triệu Thu trực tiếp tham gia nhiệm vụ, Tô Bằng, còn có Tạ An... Lần này người tham dự cường công Cổ Kiếm Sơn Trang, tổng cộng đạt đến hai mươi ba người.
...
“Người vẫn còn thiếu một chút."
Ở trong thế giới trò chơi, trong một Tứ Hợp Viện không tính là thu hút mắt người trong quận Giang Ninh, Tô Bằng ngồi bên một cái bàn, nhìn bản đồ Cổ Kiếm Sơn Trang đang mở ra ở trước mặt mình, khẽ nhíu mày nói.
Bốn phía xung quanh bàn, có Triệu Thu, Ninh Thải, còn có Tần Tiểu Nguyệt đang ngồi, nơi này là một cứ điểm bí mật của tổ Ám Kiêu tại Quận Giang Ninh.
“Quả thật có chút ít, nhưng nhân lực coi trọng chất lượng chứ không phải số lượng, mỗi người này đều có lực chiến đấu không tầm thường."
Ninh Thải cũng nhìn bản đồ kết cấu của Cổ Kiếm Sơn Trang, nói với Tô Bằng.
“Nhưng mà... Tỉ lệ đối mặt với kẻ địch của mỗi người chúng ta quá lớn, người của Cổ Kiếm Sơn Trang trên dưới cũng phải từ hai trăm năm mươi hai đến hai trăm sáu mươi người, trừ đi năm mươi người là phụ nữ lão bộc, phần lớn là thanh niên tạp dịch biết võ công, nhiều người như vậy, chúng ta hai mươi mấy người chắc chắn không đủ,,, càng đừng nói bên trong sơn trang khắp nơi đều có thể gặp phải cơ sở ngầm, có thể như là tiểu lâu tháp tên."
Tô Bằng vẫn nhíu mày, lắc đầu nói.
“Không có biện pháp nào khác... Tổ Long Nha tổng cộng mới mười bảy người, ngoại trừ mười một người tham gia nhiệm vụ, sáu người kia tiến hành một nhiệm vụ liên tục khác, thật sự không có cách gì bứt ra được, người của tổ Dũng sĩ phần lớn đang làm một nhiệm vụ khác, một nửa không có ở phụ cận Giang Ninh, những người còn lại cũng phần lớn đã có việc, mà điều bọn họ tới là vượt qua việc hợp tác chức năng giữa các tổ, không dễ phối hợp, nhiệm vụ đẳng cấp bạc này lúc Thiên Quân chưa phê chuẩn, tạm thời chỉ có thể như vậy."
“Ít nhất phải mang Bành Chân thêm vào, hoặc là Lưu Phong cũng có thể gia nhập."
Tô Bằng nói, Ninh Thải lắc đầu, nói.
“Cái này cũng không có khả năng, hai người bọn họ tuy rằng võ công cũng không kém, nhưng Bành Chân lần trước lúc làm nhiệm vụ đã bị nội thương, bây giờ còn chưa có khôi phục như cũ, chỉ có sáu thành thực lực, bản thân Lưu Phong thực lực cũng bình thường, hơn nữa nếu ngươi không đem danh vọng nhường lại, hắn sẽ không tiếp nhận sứ sắp xếp này đâu, dù sao thành viên của tổ Ám Kiêu cũng không có nghĩa vụ cường công phó bản, ta cũng không thể miễn cưỡng hắn."
“Ngươi quá lo lắng rồi, hai mươi ba người, vậy là đủ rồi."
Triệu Thu ở một bên, cầm lấy một hồ lô rượu trong trò chơi uống, thản nhiên nói.
Tô Bằng nhíu mày, hắn luôn cảm giác, lần này tấn công Cổ Kiếm Sơn Trang, không có khả năng đơn giản như vậy đã bắt được.
“Được rồi, thời gian không còn nhiều, các ngươi mang theo bản đồ cùng với tín vật bằng chứng, đi Thanh Sơn trại đi, tối nay đã xin chỉ thị của Thiên Quân, tập thể được kéo dài thời gian trong trời chơi, ngày mai là ngày nghỉ, nếu thật sự không tiến công chiếm đóng được, cũng có thể tiếp tục làm tiếp nhiệm vụ, nhưng ta không hy vọng các ngươi kéo dài tới lâu như vậy."
Ninh Thải cuộn bản đồ lại, nói với hai người.
Tô Bằng nghe xong, không khỏi thở dài ra một hơi, xem ra gia tăng nhân thủ, dường như là không thể nào, bản thân mình chỉ có thể cẩn thận làm việc.
Thu hồi bản đồ cùng với huyết thư bằng chứng, Tô Bằng cùng với Triệu Thu cáo từ, Ninh Thải và Tần Tiểu Nguyệt đi xử lý những chuyện khác, Tô Bằng cùng với Triệu Thu đi ra, bên ngoài đổi hai con ngựa, hai người nhảy lên, hướng đến Thanh Sơn trại.
Khi hai người tới Thanh Sơn trại, phát hiện nơi này đã rất náo nhiệt, Thanh Sơn trại nho nhỏ đã tới không ít người.
Thấy hai người cưỡi ngựa vào trại, đầu tiên là chào đón, một nam nhân hơn ba mươi tuổi, tay chân dài thòng, mặc một thân võ phục màu đen, thoạt nhìn hết sức cường hãn can đảm, thấy Triệu Thu cùng với Tô Bằng xuống ngựa, hắn nói.
“Triệu Thu, lần này lại là ngươi mở ra nhiệm vụ? Vị bên cạnh này là?"
“Nhiệm vụ không phải là ta mở ra, là vị này, Tô Bằng."
Triệu Thu lắc đầu, dẫn Tô Bằng ra, nói.
“Ồ? Tổ Ám Kiêu lại có thêm một nhân vật lợi hại mới?"
Người nọ nói chuyện nhìn về phía Tô Bằng, nói.
“Chào ngươi, ta là tổ trưởng Long Nha Vạn Phong, ngươi là?"
“Tô Bằng, xin chào Vạn tổ trưởng."
Tô Bằng chào hỏi, Vạn Phong khẽ gật đầu, nói.
“Các ngươi tới đúng lúc, tổ Long Nha chúng ta mới vừa tập hợp, Triệu Thu, NPC giang hồ các ngươi hẹn cũng đều đã tới rồi chứ? Còn cần ngươi tập hợp bọn họ."
Triệu Thu gật đầu, đúng lúc này, thấy bên ngoài Thanh Sơn trại, truyền đến tiếng vó ngựa vội vã, ba con khoái mã, nhanh chóng từ bên ngoài lao nhanh tới...