Hơn nữa các hòn đảo lấy thứ tự xếp hạng xông vào, tới trước được trước, những Kim Đan kỳ kia giống như cường đạo, đào ba thước đất.
- Kỳ quái, sao lần này số lượng dược liệu và tiên quả ít ỏi như thế?
Có không ít người kỳ quái, Vạn Ma Quật mấy chục năm đến trên trăm năm mới mở ra một lần, bên trong linh dược rất nhiều, nhưng lúc này tựa hồ quá ít, hơn nữa có vết tích hái qua.
- Những đệ tử tiến vào trước khẳng định thu thập không ít linh dược, nhìn thấy bọn hắn tuyệt đối không thể bỏ qua!
Có người hung ác nghĩ, loại nhiệm vụ thu thập này, thu thập được đồ vật càng tốt càng nhiều, ban thưởng sẽ càng cao, tự nhiên sẽ có người động ý đồ xấu.
Giống như Tần Nghiễm Đảo, Kim Đan kỳ có thể tiến vào chí ít cũng hơn hai trăm, mười hòn đảo cộng lại, chí ít cũng sẽ vượt qua một ngàn năm trăm người.
Đây là tràng diện hùng vĩ cỡ nào, Lâm Phong không có ý định dính vào, sở dĩ U Minh Hải liều mạng như vậy, thuần túy là bởi vì thời gian chỉ có một ngày, vượt qua thời gian bí cảnh sẽ đóng lại.
Hơn nửa ngày sau, Cừu Vũ cuối cùng phát hiện người của Bình Đẳng Đảo, dẫn đầu là một trung niên, ước chừng bốn mươi.
- Cao thủ Kim Đan kỳ này thật già.
Lâm Phong cảm khái nói.
Cừu Vũ lườm hắn một cái nói:
- Đây là cao thủ Nguyên Anh kỳ, sau khi áp chế tu vi mới tiến vào.
Lâm Phong chép miệng, thuận tiện nhìn nơi hẻo lánh, hai mươi mấy cao thủ Kim Đan kỳ bị ném chung một chỗ, buồn bực nói:
- Lại không đến, chỗ này sẽ phải trói tới bốn năm mươi Kim Đan kỳ.
Không có cách nào, Cừu Vũ bị người nhận ra thân phận, Túi Càn Khôn trên người Lâm Phong lại quá bắt mắt, bị người cho rằng bọn hắn có vô số bảo bối, tự nhiên sẽ thành đối tượng công kích.
Đến bây giờ đám cao thủ Kim Đan kỳ kia còn đang hoài nghi nhân sinh, tu vi cao đều phụ trách vận chuyển quan tài, mà những người phụ trách hái thuốc, cao nhất cũng không tới lục phẩm, đơn giản là đến tặng đầu người.
Cừu Vũ lấy phương thức đặc thù liên hệ trưởng lão, nhanh chóng kể lại đầu đuôi sự tình, sau đó bận bịu chỉnh lý Túi Càn Khôn, trong Túi Càn Khôn của những Kim Đan kỳ kia có không ít đồ tốt, nàng cũng phải lấy ra phân loại, bắt đầu cất giữ.
Bây giờ xem ra, không chỉ Lâm Phong treo chín cái Túi Càn Khôn, Cừu Vũ cũng treo sáu cái ở trên người.
Nguyên Anh kỳ phụ trách vận chuyển quan tài của Bình Đẳng Đảo nghe Cừu Vũ miêu tả, bị dọa đến trừng to mắt, Kiếp Tiên cửu phẩm, đây chính là tồn tại đứng đầu Tu Chân giới, hơn nữa cực kỳ thần bí, đều là bí mật của các phái, ngoại nhân ngay cả danh tự cũng chưa từng nghe nói, càng không biết phái nào có loại tồn tại này.
Vị Nguyên Anh kỳ kia là Tam thúc của Cừu Vũ, tên Cừu Hải, từ nhỏ nhìn Cừu Vũ lớn lên, biết tính tình của nàng như thế nào, loại chuyện này tuyệt đối sẽ không nói láo, lúc này mới vội vàng mang theo đội ngũ khiêng quan tài chạy đến.
Kiếp Tiên cửu phẩm là chuyện phụ, Cừu Vũ còn lộ ra một tin tức trọng yếu.
Vị tiểu gia trước mắt lại có biện pháp để những tồn tại trong Vạn Ma Quật kia nhìn không thấy, đây quả thực là máy gian lận.
Mỗi lần vận chuyển quan tài đi vào, đều là một trận chiến đấu khốc liệt, có là thập đảo tranh đấu, cũng có tồn tại trong Vạn Ma Quật xuất thủ.
Dù sao mỗi lần có Độ Kiếp kỳ mới đi vào, vận khí không tốt sẽ gặp được một hai cừu gia đã ngồi ở trong Vạn Ma Quật chờ mình.
Nếu như vị này có thể né qua những ma đầu kia, nắm chắc chôn lão tổ xuống sẽ cao hơn rất nhiều.
Vì vậy thời điểm Cừu Hải gặp Lâm Phong, thậm chí còn có chút câu nệ, đây chính là một vị cao thủ Nguyên Anh kỳ nha.
- Nghe chất nữ nói, tựa hồ tiểu hữu ngươi có biện pháp né qua ánh mắt của những tồn tại trong Vạn Ma Quật kia.
Cừu Hải có chút thấp thỏm hỏi.
Lâm Phong quay đầu trừng Cừu Vũ, làm nàng co rụt cổ làm đà điểu.
Cừu Hải vội vàng cười làm lành nói:
- Tiểu hữu đừng hiểu lầm, Vũ điệt nữ là bị ta moi ra, là như thế này, lão tổ chúng ta muốn chôn xuống tính tình cực kì bá đạo, cho nên từng đắc tội không ít người, nghe nói có mấy vị cũng tiến vào Vạn Ma Quật, nếu có thể tránh né ánh mắt của bọn hắn, nắm chắc sẽ lớn hơn mấy phần, đương nhiên tiểu hữu cũng không phải xuất lực không công, chúng ta sẽ dâng lên hậu lễ.
Muốn chôn cất ở Vạn Ma Quật cũng không phải chuyện dễ, chọn được một chỗ tốt, có thể trợ giúp hồn thể tu luyện, bảo trì linh tính, nhưng kể từ đó sẽ tranh cướp lẫn nhau, cực kì gian nan.
- Hậu lễ, dày bao nhiêu?
Lâm Phong tò mò nói.
- Lão phu có một quyển tâm kinh, thuộc phạm trù Tuyệt phẩm, tên Huyền Hoàng Bảo Lục, nghe nói tiểu hữu có hai con Tiên Hạc, tin tưởng quyển tâm kinh này sẽ rất thích hợp các nàng tu luyện. Ngoài ra ta còn sẽ cho chút đan dược, pháp bảo, linh thạch… tin tưởng tiểu hữu sẽ không lỗ.
Trong quan tài, một thanh âm già nua truyền đến, cực kì tang thương.
Lâm Phong giật mình nói:
- Ngươi còn chưa chết!
Cừu Hải ở một bên xấu hổ giải thích:
- Chỉ có người còn lại một hơi mới có thể tiến vào Vạn Ma Quật.
Đồng thời Lâm Phong cũng trừng Cừu Vũ, nha đầu chết tiệt này, ngay cả ngày bình thường mình nhàm chán nói vài câu, lưu mấy tiên quả cho Nguyệt Nhi và Dạ Nhi ăn, đều bị nàng chọc ra.
Nhưng nghĩ lại, tâm kinh Tuyệt phẩm nha, đây quả thực là một cọc mua bán lớn, nguyên bản lấy thân phận của Nguyệt Nhi và Dạ Nhi, nhiều lắm chỉ có thể tu tập tâm kinh bình thường, Đại sư tỷ cũng không cách nào dốc túi truyền thụ tuyệt học của mình, dù sao môn quy còn ở đó.