Mục lục
Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ừm, vận khí tốt một chút!

Lâm Phong thành thật hồi đáp.

Rõ ràng là bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng luôn có loại cảm giác tang thương, tựa như nội tâm đã ba bốn mươi tuổi, ảnh hưởng của Sơn Hải Nhai vẫn còn, chỉ sợ phải điều dưỡng một thời gian rất dài.

Liễu Tiếu Tiếu có chút im lặng, ngữ khí của con hàng này để cho người ta cảm thấy khó chịu, tang thương cái gì chứ.

- Còn sống trở về liền tốt, lần này vào Sơn Hải Nhai tổn thất quá lớn, sợ là các ngươi vừa mới bắt đầu đã lâm vào phạm vi hạch tâm của chiến trường!

Lâm Phong gật đầu nói:

- Hẳn vậy, vừa đi vào nơi đó, liền có một loại sát ý mê hoặc, để mọi người chém giết lẫn nhau!

Liễu Tiếu Tiếu kinh ngạc không thôi, vận khí của con hàng này thật tốt, đây chính là phạm vi trung tâm nhất, từ trước tới nay, người tiến vào nơi đó đều thương vong thảm trọng, mười không còn một.

Liễu Tiếu Tiếu rất tò mò con hàng này là làm sao sống sót được, người khác ít nhiều gì cũng có mấy bảo bối phòng thân, nhưng con hàng này trừ đan dược chính là thảo dược, tu vi mới Linh Đài kỳ, làm thế nào sống sót được.

Linh Đài kỳ, chờ một chút, Linh Đài kỳ tứ phẩm, ta ***!

Liễu Tiếu Tiếu muốn sụp đổ, con mẹ nó mới không đến một tháng a, sao ngươi lại tới Linh Đài kỳ tứ phẩm rồi!

Lấy tốc độ tu luyện như thế này, không chừng cuối năm sẽ thành Kim Đan kỳ, còn có để cho người sống hay không, lão đại tốc độ nhanh nhất cũng dùng mười mấy năm mới đến Kim Đan kỳ nha.

Tư chất nửa tinh thật nghịch thiên đến loại trình độ này sao?

Lâm Phong kể lại sự tình đã trải qua, mỗi lần nói đến chỗ nguy hiểm, Liễu Tiếu Tiếu đều ngẩn ngơ, cực kỳ khẩn trương.

- Tiểu tử ngươi thật giỏi, cũng may ngươi chịu nổi dụ hoặc, nếu không đoán chừng ngươi sẽ không trở về được, mặc dù lần này ngươi làm rùa đen, nhưng thu hoạch lại rất lớn.

Liễu Tiếu Tiếu tán thán nói.

Lâm Phong thầm nghĩ: điểm dụ lại lớn ta cũng không thèm, lúc trước ta là được chứng kiến hài cốt của ba đại lão, tùy tiện lấy một cục xương, cũng có thể để cho người ta trường sinh bất hủ, ta còn nhịn được nữa là.

Liễu Tiếu Tiếu trầm ngâm nói:

- Về phần sự tình đan dược, thì phải hỏi chuyên gia, lão Lục vốn thần thần bí bí, nói không chừng đã sớm biết đan dược sẽ phát sinh loại biến hóa này!

Đang khi nói chuyện, nàng còn không ngừng sờ cánh tay, xoa bóp khuôn mặt của Lâm Phong, cảm giác như có thể chảy nước a, không biết lão Lục còn bán loại thuốc này không.

Một khi nói đến đẹp, ngay cả Liễu Tiếu Tiếu cũng chịu không nổi, Lâm Phong có chút im lặng, không biết nàng có nghe rõ lúc trước mình hóa thành bùn loãng không, nếu có thể chọn, đoán chừng mình sẽ không ăn đan dược kia.

Loại đau khổ này, không phải là người bình thường có thể chịu đựng được.

Trở về Huyền Vũ Phong, Lâm Phong biểu diễn Huyền Thiên Cửu Biến hoàn toàn mới là Côn Bằng Biến và Huyền Vũ Biến, có thể nói tinh diệu bất phàm.

Liễu Tiếu Tiếu kinh ngạc hỏi:

- Thật muốn dạy ta hai chiêu này?

Nói thực, hai chiêu này vượt quá Liễu Tiếu Tiếu dự kiến, Huyền Vũ Phong lấy thể phách làm chủ, thể phách của nàng mạnh đến hù chết người, nhưng thủ đoạn công kích và tốc độ đều là nhược điểm, nhưng hai biến này cơ hồ hoàn mỹ đền bù thiếu hụt của nàng.

Liễu Tiếu Tiếu cảm thấy, có hai chiêu này, mình có khả năng một tay đập lão đại Dịch Thiên Tuyết thành thịt nát.

Đương nhiên, ở trước đó đoán chừng bản thân đã thành thịt nát rồi.

Nói tóm lại, hai chiêu này quá mức quý giá, Huyền Thiên Cửu Biến là tuyệt học của Huyền Vũ Phong, trong Huyền Cơ Môn cũng không có, nhưng Huyền Thiên Cửu Biến lại không trọn vẹn, càng lộ ra hai chiêu này quý giá.

- Đây không phải nói nhảm sao!

Lâm Phong liếc nàng, mình không phải người hẹp hòi, Thái Thượng Tam Kinh là không cho được, nếu không đã chép ra cho mỗi người một quyển tu chơi.

Lâm Phong tự thuật cảm ngộ lúc ấy, Liễu Tiếu Tiếu tại chỗ trải nghiệm, lập tức có chỗ xúc động, sải bước ra, thi triển Côn Bằng Biến như hạ bút thành văn.

Khí tức Kim Đan kỳ vô cùng to lớn, Côn Bằng che khuất bầu trời, thật có cảm giác một cánh chín vạn dặm.

Huyền Vũ Biến, cự thú đỉnh thiên lập địa, so với Lâm Phong thi triển, cơ hồ là ngày đêm khác biệt.

Lâm Phong ghen ghét đến méo miệng, như vậy liền học được, con mẹ nó, đây chính là chỗ lợi hại của tư chất bát tinh a.

Liễu Tiếu Tiếu hưng phấn không thôi, miệng nói lẩm bẩm:

- Đáng tiếc không học được Thao Thiết Biến, nếu thật như ngươi phỏng đoán, Huyền Thiên Cửu Biến tuyệt đối là võ kỹ Tiên phẩm.

Lâm Phong có chút bất đắc dĩ nói:

- Đáng tiếc, đoán chừng không có cơ hội thu hoạch được rồi!

Coi như có thể đi vào lần nữa, cũng chưa chắc phát động ra tình huống huyền diệu như vậy.

Liễu Tiếu Tiếu cũng ai thán, nếu đầy đủ, đây chính là tuyệt học trấn phong của Huyền Vũ Phong.

Lâm Phong nghĩ nghĩ, sau đó hai mắt tỏa sáng nói:

- Không bằng chúng ta thử bù đắp đi!

- Đầu óc của ngươi không có vấn đề chứ?

Liễu Tiếu Tiếu có chút bất đắc dĩ, tiểu thái điểu Kim Đan kỳ đi bù đắp võ kỹ Tiên phẩm, nói ra sẽ cười chết người.

- Cũng không phải hiện tại đi bù đắp, dù sao cơ hội bù đắp là không lớn, nhưng Nhị sư tỷ có thể làm từ từ, không ngừng hoàn thiện nó, không chừng ngày nào đó sẽ thành công thì sao?

Lâm Phong tự nhiên minh bạch vấn đề, nhưng hắn cũng có ý nghĩ của mình.

Liễu Tiếu Tiếu suy nghĩ, thật đúng là có thể thử, trọng yếu là có thể hóa giải tâm tình của mình, nếu không cảm giác không thu thập đủ cửu biến, sẽ để mình ăn ngủ không yên.

Lâm Phong thấy có hi vọng, tiếp tục nói:

- Ta cảm thấy sư tỷ nên tham khảo từ Bạch Hổ!

- Vì sao?

- Ta khuyết điểm thủ đoạn công kích từ xa, nếu có thể diễn hóa thành Bạch Hổ, cắn tới một cái, ta nhìn ai còn dám đắc ý ở trước mặt ta!

Đang khi nói chuyện, Lâm Phong còn bắt chước hình dáng, đánh ra một bộ Hổ quyền.

Liễu Tiếu Tiếu vung tay lên nói:

- Tư tưởng hạch tâm không tệ, nhưng bề ngoài thì không cần làm, sẽ bị người cười chết, cái này cũng gọi là quyền pháp sao!

Lâm Phong có chút xấu hổ, gãi đầu nói:

- Vậy sư tỷ tự suy nghĩ đi, thuận tiện tiễn ta về Thiên Tuyết Phong!

Liễu Tiếu Tiếu gật đầu nói:

- Được, Huyền Thiên Cửu Biến quá trọng yếu với ta, bây giờ trên người ta thật không có đồ vật phù hợp gì cho ngươi, những ngày gần đây ta xem có thể làm chút bảo vật hộ thân gì cho ngươi hay không!

Liễu Tiếu Tiếu cảm thấy con hàng này hay nhảy nhót, còn thích gây sự, đi tới chỗ nào gây chuyện tới chỗ đó, sớm muộn gì cũng sẽ náo lật trời.

Lâm Phong không khách khí, cùng Nhị sư tỷ không cần phải hư tình giả ý gì, huống chi lần này thực bị dọa sợ, số mệnh không cao thì sớm đã xong đời, có chút bảo vật giữ mạng tự nhiên là tốt nhất.

- Mặt khác, ngươi và lão Tam có quan hệ gì không?

Liễu Tiếu Tiếu hỏi.

Lâm Phong giậm chân nói:

- Ta ngay cả chân truyền thứ ba là ai, hình dạng như thế nào cũng không biết, thì sao có quan hệ gì được!

Nghe lời này, liền biết người âm mình là chân truyền thứ ba, nhưng vì sao chứ, mình chỉ là một đệ tử bình thường, không có việc gì thì tu luyện, làm vài món ngon, chưa hề chọc giận nàng nha.

Liễu Tiếu Tiếu bất đắc dĩ nói:

- Chỉ có thể tận lực đề phòng, nhưng nói thật, nữ tặc kia thật rất khó phòng, ngay cả phương pháp mở cấm chế bảo khố của ta cũng biết, còn thường xuyên đi vào lấy đồ, tự nhiền giống như nhà mình vậy!

Nói xong còn phun một ngụm nước miếng, như nữ lưu manh thầm mắng:

- Con mẹ nó, bị ta bắt được không giết nàng mới lạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK