Nhưng thức ăn ở trên tay Lâm Phong, nàng không thể trêu vào, gấp đến độ hai tay chắp sau lưng đi lại bốn phía.
Về sau quá sốt ruột, lại cầm lên một chuỗi thịt xiên, dùng hỏa quyết thiêu nướng, nhìn vẻ ngoài chất lượng không tệ, nhanh nhẩu cắn một cái, nhưng lập tức phun ra, bên ngoài chín bên trong sống, ăn liền muốn ói.
Đến cuối cùng nàng đánh chủ ý lên đầu Lâm Nhược Vũ, giật dây Lâm Nhược Vũ đi lên nướng, cô nàng này tính tình bình ổn, không gấp gáp giống nàng, nhất định có thể nướng chín.
Lâm Nhược Vũ động thủ, nhưng tính chậm chạp của nàng rất nhanh liền bày ra.
- Nên trở mặt, lão Tứ!
Liễu Tiếu Tiếu lo lắng ở một bên góp ý.
- Không vội.
Lâm Nhược Vũ lạnh nhạt đáp, còn không vội, Liễu Tiếu Tiếu gấp đến độ nhảy tưng tưng, đã sắp cháy rồi, còn không vội.
Về sau mới phát hiện trong bốn người, hai tiểu la lỵ lợi hại nhất, các nàng có thể hoàn chỉnh nướng ra, mặc dù so với Lâm Phong còn thiếu chút hỏa hầu, nhưng so với Liễu Tiếu Tiếu thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
- Mua mua mua!
Liễu Tiếu Tiếu vung tay lên, linh thạch tung bay.
Mặc dù hai tiểu la lỵ ở phương diện ăn rất có thiên phú, nhưng có cái thiếu sót, chính là tham tiền, ở Huyền Cơ Môn các nàng cũng không có địa phương dùng tiền, ăn uống tu luyện đều có Lâm Phong và Nhị sư tỷ bao.
Nhưng linh thạch đặt ở trong ví nhỏ, sẽ có loại cảm giác an toàn nói không nên lời.
Chỉ cần có tiền, các nàng có thể hi sinh một bộ phận thức ăn của mình, mà Liễu Tiếu Tiếu không thiếu nhất chính là tiền, vì vậy song phương ăn nhịp, cấu kết với nhau làm việc xấu.
Bữa ăn này rất mỹ vị, nhưng Liễu Tiếu Tiếu giống như chịu tội, sau bữa ăn trừng Lâm Phong một cái, tiểu hỗn đản này vẫn rất xấu.
Thời gian ở Huyền Cơ Môn đã nhẹ nhõm lại thích ý, có đôi khi sẽ làm người nghĩ đây mới là sinh hoạt của tiên nhân, trước kia đọc tiểu thuyết luôn cảm thấy, nhân vật chính quá khổ bức, quanh năm suốt tháng đều đi giết người, đoạt bảo, trang bức, lại tu luyện, giết người, đoạt bảo...
Mình có phải tu cái giả chân hay không, mỗi ngày vui chơi giải trí, nhàn rỗi không có chuyện gì bị Nhị sư tỷ đùa giỡn một chút, ngẫu nhiên bị Tứ sư tỷ khi dễ một chút.
Thời điểm vui vẻ thì xoa bóp khuôn mặt của hai tiểu la lỵ, bảo các nàng đấm lưng massage, thời điểm không vui thì tìm nơi hẻo lánh một quyền đánh nát tảng đá chơi.
Một ngày này, Liễu Tiếu Tiếu mang đến tin tức, phải ra ngoài một chuyến.
- Thu sổ sách, thu sổ sách gì?
Lâm Phong tò mò.
Liễu Tiếu Tiếu giải thích:
- Ban đầu ở Tần quốc, lúc truyền tống trận xảy ra chuyện, không chỉ lão Tam xuất thủ, Tẩy Tâm Các Lý Phàm cũng tham dự, ta kém chút giết hắn, nhưng về sau trưởng bối của hắn ra mặt, bỏ ra rất lớn đổi tính mạng của hắn.
Còn có sự tình này, Lý Phàm đã sắp không có ấn tượng gì rồi, dáng dấp hắn như thế nào nhỉ, lá gan lại mập như vậy, không thu thập hắn thì mình không họ Lâm.
- Bọn hắn trả giá cũng không nhỏ, Tẩy Tâm Các có ba các, Chiến Các, Khí Các, Dược Các, ngươi có thể dùng linh mạch thượng phẩm của Dược Các tu luyện nửa tháng.
Liễu Tiếu Tiếu cười nói.
Lâm Phong trừng mắt, nửa... nửa tháng, quá xa xỉ, từ khi mình tu tiên đến nay, còn chưa bao giờ xa xỉ qua như vậy.
Không có cách, linh mạch không phải chỉ cho một người dùng, cho dù là môn chủ của các đại tiên môn cũng không được, linh mạch phải cung cấp linh khí cho cả môn phái, cực kỳ quý giá.
Không thấy Nhị sư tỷ nhà mình đại khí như vậy, nhưng cũng chỉ bỏ vài ngày cho mình tu luyện sao, Tẩy Tâm Các thật hào sảng.
Linh mạch thượng phẩm không bằng linh mạch cực phẩm của Tần quốc và Thiên Tuyết Phong, nhưng cũng coi là cực phẩm trong linh mạch.
- Không Hư Tử trưởng lão bảo ta hai ngày này dạy dỗ ngươi, đến lúc đó không nên quá phận, ngươi nhất định phải khống chế tốc độ tu luyện, mỗi bảy chu thiên thu nạp linh khí một lần, nếu không linh mạch của Tẩy Tâm Các chịu không nổi ngươi chà đạp mấy ngày, ăn thiệt thòi vẫn là ngươi.
Lâm Phong minh bạch, phương pháp tu luyện kia của mình bị Nhị sư tỷ khinh bỉ vô số lần, lúc trước nếu thật làm linh mạch của Thiên Tuyết Phong hay Tần quốc xuống cấp, thì ai cũng không gánh nổi hắn.
Huyền Cơ Môn mượn dùng linh mạch tu hành bất quá là một khâu trong rất nhiều bồi thường, Dược Các thậm chí bị bức lấy ra không ít đồ tốt làm phần thưởng, tổ chức một lần đại hội.
Không có cách nào, trong này dính dáng vấn đề quá lớn, không bỏ đủ nhiều, không đủ để bình phục lửa giận của Tần quốc và Huyền Cơ Môn, trêu chọc tới hai đại tiên môn, Tẩy Tâm Các còn không có lá gan này.
Huyền Cơ Môn đang chọn tuyển đệ tử Linh Đài kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ đi Tẩy Tâm Các thi đấu hữu nghị, nếu lấy được thứ tự khả quan sẽ thu được ban thưởng rất lớn.
Điểm này để Tẩy Tâm Các thở phào, chỉ cần đệ tử trong môn thắng lợi, như vậy những đồ vật này cho đệ tử nhà mình, cũng không khiến người ta khó chịu.
Mặc dù Huyền Cơ Môn đã từng là tiên môn siêu nhất lưu, nhưng trước mắt mà nói, chung quy chỉ là tiên môn nhất lưu mà thôi.
Mặc dù tiên môn nhất lưu cũng có phân chia khác nhau, nhưng Huyền Cơ Môn rất mơ hồ, ai cũng không thể định vị trí cho quái vật khổng lồ này, về sau dứt khoát mặc kệ, ngươi muốn xếp thứ mấy cũng được.
Linh Đài kỳ có rất nhiều đệ tử ưu tú, giống như Phó Cảnh Thiên, Lăng Ba Tiên Tử… còn có Đại Nhật Phong Vương Hiên, người này cũng lợi hại, thời điểm từ Luyện Khí tiến vào Linh Đài kỳ, chỉ xây sáu tầng Linh Đài, hắn lại cắn răng hủy Linh Đài, bắt đầu lại từ đầu, rốt cục để hắn xây lên chín tầng Linh Đài, tu vi chỉ thua Phó Cảnh Thiên và Lăng Ba một chút mà thôi.
Còn có Thánh Thiên Phong Trử Tuấn, ngày đó ở trước Đại Đạo Các, hắn bị Lâm Phong đả kích quá mức nghiêm trọng, đạo tâm vỡ vụn kém chút một mạng ô hô, nhưng cao tầng Huyền Cơ Môn nể tình Thánh Thiên Phong phong chủ có công, ban thưởng linh dược cứu hắn một mạng.
Thiên kiêu Trúc Cơ kỳ thì Lâm Phong còn chưa kết bạn qua, nhưng hắn đã coi như danh nhân, cơ hồ không có mấy Trúc Cơ kỳ không biết hắn.
Kim Đan kỳ tự nhiên không thể thiếu Nhị sư tỷ và Tứ sư tỷ, người nổi bật khác cũng không ít, tỉ như Túng Hoành Phong Vương Tiểu Ba, Liên Hoàn Phong Vệ Tài, đều từng có tiếp xúc với Lâm Phong.
Nhìn danh sách, Lâm Phong dò hỏi:
- Nhị sư tỷ, có phải ta vô tình gây Không Hư Tử trưởng lão tức giận không?