Với tu vi Kim Đan kỳ của Tứ sư tỷ, bất kể là trí nhớ hay là ngộ tính đều cực cao, trong giây lát đã bị nàng ta nhớ kỹ toàn bộ.
Nàng ta không giống Lâm Phong, chỉ có thể máy móc, mà là lâm vào cảnh giới ngộ đạo, không phải Dương Độn Cửu Cục huyền diệu, thứ này giống như là một lời dẫn mà thôi.
Tứ sư tỷ trước nay đều coi kỳ môn độn giáp là một chỉnh thể để thăm dò, giống như món thập cẩm, vốn có hương vị riêng, lại kiềm chế lẫn nhau, biến thành cảm giác trọn vẹn một khối.
Như vậy có lợi mà cũng có hại, Tứ sư tỷ thầm nghĩ: Xem ra, ta nên phân loại sở học ra.
- Ta hiểu rồi.
Tứ sư tỷ mặt lộ vẻ mừng như điên, vừa mở mắt đã xoay người bỏ chạy.
Lâm Phong tức giận đến giậm chân bình bịch, không giãy ra được khỏi Khổn Tiên Tác này, hét lớn:
- Ê, ngươi cởi trói cho ta trước đã.
Nhưng Tứ sư tỷ căn bản không nghe thấy, phải qua một lúc Nguyệt nhi và Dạ nhi phát hiện tình huống này, mới thông tri cho Nhị sư tỷ tới cứu người.
Lúc ăn tối, Tứ sư tỷ cũng không xuất hiện, nhốt mình ở trong phòng, Nhị sư tỷ lén lút đi thăm dò một chút, dường như vẫn đang viết gì đó, nhưng không tiện quấy rầy.
Khi bữa tối qua được một nửa, nàng ta mới chậm rãi đi tới, mặt đầy hồng quang, cực kỳ vui vẻ.
- Sao thế!
Nhị sư tỷ vươn tay chọc chọc nàng ta, không ngờ có thể ăn được đồ ngọt, không ngờ còn ăn ngon lành như vậy.
Lâm Nhược Vũ dừng một chút, nhìn về phía Lâm Phong nói:
- Ngươi hay là làm đồ đệ của ta đi!
Lâm Phong mặt tối sầm, sao lại nói vậy, tiểu gia ta chỉ không biết dùng thôi chứ hiểu thì rất nhiều, ngươi mà đòi làm sư phụ của ta à!
Liễu Tiếu Tiếu cũng không cao hứng, sắc mặt trầm xuống nói:
- Lão Tứ, ngươi đây là có ý gì?
Đại cữu tử ở bên cạnh cũng ngừng động tác trên tay, nhìn lướt qua Lâm Nhược Vũ, ả này đầu óc có vấn đề à?
Mọi người đều biết, thân phận trên danh nghĩa hiện tại của Lâm Phong là nhân tuyển duy nhất Nhị sư tỷ đã đính hôn, bất kể hắn có làm gì thì thân phận này cũng vẫn bày ra đó.
Lâm Nhược Vũ muốn làm sư phụ của Lâm Phong, vậy chẳng phải là đẩy Liễu Tiếu Tiếu xuống một hàng, ngay cả đại cữu tử như hắn cũng bị xuống một hàng.
Một phát đánh chết mấy người, há có thể là trò đùa.
Lâm Phong trợn mắt nói:
- Ngươi lấy đâu ra tự tin mà cảm thấy nhất định có thể thu được ta?
Cũng không nhìn sắc mặt của Nhị sư tỷ và đại cữu tử à, sắp lật bàn chửi bới rồi đấy.
Lâm Nhược Vũ lạnh lùng nói:
- Làm đồ đệ của ta, giao trữ hàng của ngươi cho ta, để ta sửa sang lại một chút.
Lâm Phong thực sự là hết nói nổi, không ngờ Tứ sư tỷ này chẳng những muốn thu ta làm đồ đệ, còn muốn ta dạy dỗ ngươi, cũng chỉ có ngươi mới có thể nói ra được việc này một cách hiên ngang lẫm liệt như vậy, giống như là ta đang chiếm tiện nghi vậy.
Liễu Tiếu Tiếu trừng mắt, có chút cam bái hạ phong cam bái hạ phong, lão Tứ này không cần mặt mũi, lợi hại thật.
Lâm Nhược Vũ mỉm cười, khí tức cả người biến đổi, lộ rõ tu vi Kim Đan kỳ bát phẩm, khiến Liễu Tiếu Tiếu giật mình:
- Ngươi đột phá rồi à, đột phá lúc nào thế?
Lâm Nhược Vũ nói:
- Vừa đột phá.
Liễu Tiếu Tiếu có chút ghen tức lườm Lâm Phong, nói:
- Ngươi giúp à? Bắt nạt người ta có phải không, vốn nàng ta đuổi theo ta sát nhất, hiện giờ lại đột phá, hoàn mỹ bỏ ta lại đằng sau.
Kể ra thì đây cũng là bi kịch, tài nguyên của nàng ta tốt như vậy, vậy mà tu vi lại tụt xuống cuối cùng, chỉ có cảnh giới Kim Đan ngũ phẩm, hiện giờ chưa có bộ dạng đột phá.
Như là lão đại cũng đã chuẩn bị bước vào Nguyên Anh kỳ, mấy người khác không phải bát phẩm thì cũng là cửu phẩm, giờ ngay cả Lâm Nhược Vũ thất phẩm xếp cuối cũng biến thành bát phẩm, áp lực quá lớn.
Lâm Phong há hốc miệng nói:
- Ta nào có bản sự đó, thuần túy là tùy tiện nói ra một số thứ, khiến nàng ta nghĩ thông suốt.
Liễu Tiếu Tiếu không phục nói:
- Vậy ngươi tùy tiện nói với ta đi, để ta ta nghĩ thông rồi đột phá.
Ặc, Nhị sư tỷ có chút làm khó người ta rồi, thứ có thể nói với Nhị sư tỷ thì sống chết cũng không được nói ra, bằng không với quan hệ của hai ta, Thái Thượng Đoán Thể Đồ ta cũng có thể cho ngươi chơi, nhưng mấu chốt là ở chỗ không nói ra được.
Lúc trước chiêu thức của đại lão vô cùng thần bí, e là đại năng bình thường xuất thủ cũng không thể từ trong đầu mình lấy ra ba đạo kinhnày, đây là một loại thủ đoạn bảo hộ, cũng là thủ đoạn hạn chế.
Để tránh mình ngây thơ lấy đạo kinh ra khó, mất luôn cả mạng.
Chu Nhất Nhất lão tiền bối ở bên cạnh cười nói:
- Muốn đột phá à, lão phu bấm tay tính toán, mấy ngày gần đây có nơi tốt mở ra, có muốn đi thử không?
Mọi người lập tức nổi hứng thú, đều nhìn về phía hắn, toán pháp của lão tiền bối này là thiên hạ nhất tuyệt.
- Tinh La đảo sắp xuất thế, lão phu dám cam đoan mình có thể tỏa định vị trí của nó trước ba ngay, cũng không biết các ngươi có hứng thú không.
Mọi người mừng lắm, nhất là Liễu Tiếu Tiếu, nơi này Lâm Phong cũng từng nghe nói tới, từng được ghi lại trong tàng kinh các của Huyền Cơ môn.