- Lâm huynh, thật sự rất đa tạ ngươi!
Nói đến song phương cũng không có sinh tử đại thù gì, càng nhiều là tuổi trẻ hơn thua, nhưng hắn thực nghĩ không ra Lâm Phong sẽ ra tay hỗ trợ, mặc dù trên người hắn còn có vật bảo mệnh, nhưng ở nơi này có thể bớt thì bớt, kia tương đương với nhiều một cái mạng.
Lâm Phong phất tay hất Phó Cảnh Thiên lui ra, ta không thích chơi gay, ngươi như vậy sẽ làm cho người hiểu lầm.
Phó Cảnh Thiên xấu hổ thu tay về, nhưng không thèm để ý, biết đối phương đặc lập độc hành quen, lại nói:
- Lâm huynh, có hứng thú cùng ta đi tìm tạo hóa không, bởi vì ta phát hiện một chỗ khả năng có đồ tốt, cho nên mới bị vây giết!
Hắn rất nhiệt tình, thực lực của Lâm Phong rất mạnh, đã đến Linh Đài tứ phẩm rồi, Phó Cảnh Thiên có chút ghen ghét, nhưng đây là tạo hóa riêng của mọi người.
Lâm Phong lắc đầu nói:
- Ta không đi, không có hứng thú, ngươi có từng nhìn thấy Diệp Thi, ngạch, hẳn là Linh Đài Thi.
Cũng không biết cô nàng kia tên gì, liền dùng Luyện Khí Thi, Linh Đài Thi đến phân chia.
Phó Cảnh Thiên nhận biết Diệp Thi, nhưng giờ phút này lại lắc đầu, không nhìn thấy tung tích của nàng.
Lâm Phong thở dài, trong này quá nguy hiểm, cũng quá lớn, hi vọng nha đầu kia không có chuyện gì.
Phó Cảnh Thiên còn có chút không nỡ, ý đồ thuyết phục Lâm Phong, nhưng Lâm Phong phất tay, lười nhác trả lời, hắn mới yên lặng rời đi.
Chuyện cười, Lâm Phong sao không biết nơi này có đại tạo hóa, thậm chí là thiên đại tạo hóa.
Nhưng thực lực mới là mấu chốt, bản thân quá yếu, có chút cấp độ mình căn bản không tiếp xúc đến được, hiện tại không đi là vì không vội, một ngày nào đó sẽ lại đến.
Sơn Hải Nhai không có phân chia ban ngày và đêm tối, căn bản không biết qua bao lâu, trong lúc này truyền ra rất nhiều tin tức tạo hóa.
Lâm Phong đều không để ý, bất quá quân số đã giảm rất nhiều, Kim Đan kỳ và Trúc Cơ kỳ phi hành ở chân trời càng ít, dùng mắt thường đều có thể đếm ra.
Linh Đài kỳ, Luyện Khí kỳ còn tốt một chút, dù sao không biết bay, tốc độ chậm, kiểu gì cũng sẽ chậm hơn người một bước, ngược lại thường xuyên tìm được kẻ hở sinh tồn.
Lâm Phong thở dài, tham lam là nguồn gốc tội lỗi của nhân loại, giống như mình không phải tốt sao?
Lâm Phong sống rất nhàn nhã, thậm chí ở trong Sơn Hải Nhai nghiên cứu đồ ăn, dù sao mình cũng có đan lô tam phẩm, có thể nấu vật liệu nhị phẩm.
Trừ làm món ăn, Lâm Phong chính là tu luyện, chuyên tâm khắc ấn Linh Đài.
Bây giờ mới khắc ấn đến tầng Linh Đài thứ hai, văn tự của Thái Thượng Tam Kinh quá cổ xưa, Lâm Phong học không được, điêu khắc càng phiền toái, may mà hai Lâm Phong tí hon trong đan điền là năng lượng biến thành, sẽ không khắc sai, nhưng tốc độ vẫn rất chậm.
Nói ra người khác sẽ không tin, Lâm Phong đã Linh Đài tứ phẩm, nhưng mới khắc ấn Linh Đài tới tầng thứ hai, cái này không khoa học nha.
Nhưng Lâm Phong cảm thấy, từ khi bản thân không hấp thu linh khí mà hấp thu linh tinh, lại xây mười tầng Linh Đài, thì đã sớm không có khoa học, phát sinh dị biến to lớn, không chừng về sau còn sẽ náo ra sự tình lớn hơn.
Trong lòng có chút đáng tiếc sáu viên Cửu Âm Đan, nếu còn ở trên tay, giờ phút này có lẽ giúp mình đột phá đến Linh Đài cửu phẩm.
Bất quá đan dược dung hợp mới gọi thần kỳ, ngay cả Thái Thượng Linh Bảo Giám cũng không có ghi chép, công hiệu phi phàm, từ kết quả mà nói, mình tuyệt đối không ăn thiệt thòi.
Mỗi ngày Lâm Phong lặp lại công việc tu luyện buồn tẻ, dùng rất nhiều thời gian, cuối cùng mới khắc ấn tới tầng thứ tư.
Mỗi hoàn thành khắc ấn một tầng Linh Đài, Lâm Phong đều có thể cảm giác được cơ thể biến hóa, lực lượng mạnh hơn, giờ phút này lại vận Huyền Thiên Cửu Biến, đã đủ chèo chống hắn sử dụng bốn lần.
Mà Sơn Hải Nhai cũng phát sinh biến hóa, hoàn cảnh xung quanh trở nên hư ảo, dần dần biến mất.
Nửa ngày sau, toàn bộ Sơn Hải Nhai giống như tấm kính vỡ vụn, vô số hình tượng từ trong kính bắn ra, rất kỳ diệu, Lâm Phong người ở chỗ này, nhưng tựa hồ song phương lại cách một không gian.
Thanh Huyền Kiếm run run, liều mạng hấp thu mảnh vỡ, nhưng chỉ phí công, nó căn bản không có cách dung nạp quá nhiều, nếu không hấp thu hết những mảnh vỡ kia, có lẽ sẽ có biến hóa rất lớn.
Không gian lại chấn động, cảnh tượng bốn phía phát sinh biến hóa, là trong Huyền Cơ Môn.
Lâm Phong thở dài, chuyến này cảm giác đi rất lâu, trên thực tế lại không biết qua bao nhiêu ngày, chỉ nhập thân vào trên người binh sĩ, từ Luyện Khí kỳ đến Kim Đan kỳ đã qua mấy chục năm, để cho người phân không rõ đâu là thực đâu là ảo nữa.
- Lục đệ, đệ ở đâu, trả lời huynh!
- Liễu lang, huynh đã nói sẽ trở về cưới ta, nhưng huynh đâu rồi, huynh ở đâu!
Thời gian Sơn Hải Nhai kết thúc, Huyền Cơ Môn có thể thôi toán ra, đã sớm có người chờ đợi, tìm kiếm thân ảnh mình quen thuộc, nhưng càng nhiều là thất vọng.
Lâm Phong quét nhìn đám người trở về, chỉ sợ không tới ba ngàn, quá khốc liệt, chừng hơn một vạn đệ tử vẫn lạc ở trong Sơn Hải Nhai.
- Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy!
Một tiếng rống to truyền đến, Hứa Lương Thần giống như nổi điên gầm thét, nước mắt chảy dài, cơ hồ không thể tin được tình cảnh trước mắt.
Vạn Kiếm Phái phái hơn chín ngàn đệ tử, bây giờ còn không tới một ngàn, không tới một ngàn a!
Kia đều là tương lai của Vạn Kiếm Phái, là hạt giống của Vạn Kiếm Phái, nhưng bây giờ đều chết yểu ở nơi này, bọn hắn đã từng tính toán qua bốn thành tỉ lệ tử vong là trong phạm vi có thể tiếp nhận, nhưng bây giờ kết quả này….
Hứa Lương Thần cơ hồ phát điên, đường đường cao thủ Nguyên Anh kỳ, tinh thần lại uể oải suy sụp, khí huyết suy bại.
Không Hư Tử vung tay, sai người đưa Hứa Lương Thần đi, cũng đưa tiễn đệ tử Vạn Kiếm Phái ra ngoài sơn môn.
Nhìn hơn một ngàn đệ tử Huyền Cơ Môn ở giữa sân, tâm tình của hắn cũng rất nặng nề, nhưng những đệ tử này đều ở dưới tình huống biết rõ kết quả mới đi vào, trách không được người khác.
Có thể tưởng tượng, đệ tử còn sống trở về đều thu hoạch rất lớn, nhưng rất nhiều người tâm tình không tốt, phát hiện không ít gương mặt quen thuộc đã không còn.
Các phong bắt đầu phái người nghênh đón chúng đệ tử trở về, Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh của Linh Đài Thi, không khỏi thở phào, cũng may nàng không có việc gì.
Linh Đài Diệp Thi cũng phát hiện Lâm Phong, có chút kinh ngạc, nhưng càng nhiều là kinh hỉ, nàng nhìn Lâm Phong cười ngọt ngào, sau đó theo đám người nghênh đón rời đi.
Thân thể Lâm Phong cũng đang bay lên, cảm giác này rất quen thuộc, là Nhị sư tỷ tới.
Nhị sư tỷ trừng to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nói:
- Ngươi lại sống sót!
Nhìn tỉ lệ sống sót trên sân có thể đoán được, tỉ lệ sống sót của Linh Đài kỳ không cao, nhiều lắm là chừng một thành, kia đại biểu trong mười người chỉ có một người còn sống, loại tỉ lệ này nhỏ đến đáng thương.