Liễu Tiếu Tiếu trợn mắt, Liễu Triêu Nguyên thì thiếu chút nữa xắn tay áo lên đánh cho hắn một trận, nhưng ngại là ở trước mặt Không Hư Tử trưởng lão, hắn cũng không dám vọng động.
Không Hư Tử cười khẽ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Liễu Tiếu Tiếu nói:
- Ngươi cũng hồ đồ rồi, không muốn lấy chồng thì về Huyền Cơ môn bế quan một thời gian không phải là xong sao, việc gì cứ phải chạy trốn.
Liễu Tiếu Tiếu không cam lòng nói:
- Ta không muốn bế quan, chán lắm.
Huống chi việc này nếu đã tới nước này, cho dù một trăm năm cũng không nhất định có thể thành, thực sự muốn nàng ta khô tọa một trăm năm, sớm muộn gì cũng nhàm chán muốn chết, nàng ta chính là tính tình như vậy, cho nên trong Huyền Cơ môn thất mạch nàng ta mới là Kim Đan ngũ phẩm, tu vi yếu nhất.
Không Hư Tử khẽ cười nói:
- Cũng chỉ một thời gian thôi, cụ thể thì xem các ngươi thao tác thế nào, nếu tốc độ của các ngươi nhanh, nói không chừng hai ba ngày là có thể xuất quan rồi.
Liễu Tiếu Tiếu trừng mắt hỏi:
- Không Hư Tử trưởng lão có biện pháp à?
Nàng ta dù sao cũng là nhị công chúa của Tần quốc, việc lấy chồng Huyền Cơ môn thực sự không tiện nhúng tay, cho nên nàng ta căn bản không dám cầu cứu Huyền Cơ môn.
Không Hư Tử thản nhiên nói:
- Nhân sinh vô thường, luôn sẽ có thiên tai nhân họa gì đó, đứa nhỏ Vương Phong này ta cảm thấy cũng không tệ lắm, chỉ là thuộc dạng đoản mệnh, e là không sống được lâu.
Lâm Phong trợn mắt, Tứ sư tỷ vừa đổi mới tam quan, Không Hư Tử trưởng lão ngươi lại tới, ngươi không phải rõ ràng là đang bảo chúng ta đi tiêu diệt Vương Phong sao.
Liễu Triêu Nguyên nghe mà mặt nóng bừng, hắn là người kiên quyết không đồng ý để Liễu Tiếu Tiếu gả cho Vương Phong, có chút ma quyền sát chưởng.
Liễu Tiếu Tiếu trong nháy mắt liền minh bạch, nhưng lại có chút khó xử nói:
- Nếu lão đại không bế quan, việc này nhờ nàng ta ra mặt, mười Vương Phong cũng có thể chết tới không còn cả cặn, nhưng nàng ta đang bế quan, mấy người còn lại của thất mạch chúng ta không nắm chắc giết được hắn.
Vương Phong là truyền nhân của Chiến Thần điện, cao thủ Kim Đan cửu phẩm, hắn là hạt giống tốt được bồi dưỡng của Chiến Thần điện, lại là thân nhi tử của điện chủ hiện giờ, bối phận cao, tư chất tốt, bên cạnh còn có không ít hộ đạo giả, độ khó giết hắn là rất cao.
Lâm Phong ngắt lời nói:
- Không bằng để Không Hư Tử trưởng lão xuất thủ, bóp chết hắn.
Không Hư Tử tức giận đến đến phừng râu, lườm hắn một cái nói:
- Có tin ta bóp chết ngươi trước không?
Với thân phận của mình, sao tiện xuất thủ, nếu thực sự bị người ta phát hiện, không thể nào có biện pháp cho qua, nếu là tranh đấu của tiểu bối còn có thể nói là trẻ tuổi khí thịnh.
- Việc này để ta làm, ta đã sớm nhìn hắn không vừa mắt rồi.
Liễu Triêu Nguyên cảm thấy vừa bị tát vào mặt, muốn vãn hồi một chút mặt mũi.
Lâm Phong trợn mắt, nguyên nhân ngươi nhìn hắn không vừa mắt có mười thành nguyên nhân là bởi vì hắn muốn kết hôn với muội muội của ngươi.
Liễu Tiếu Tiếu có chút do dự nói:
- Ngươi được không đó?
Liễu Triêu Nguyên lập tức đỏ mặt, nam nhân sao có thể nói không được, hắn lập tức nói:
- Ngươi yên tâm, trong vòng ba ngày ta sẽ xách đầu hắn về cho ngươi.
Nói xong xoay người bước đi, đồng thời phân người bên cạnh đi điều tra tung tích của Vương Phong.
- Ê!
Liễu Tiếu Tiếu gọi hắn lại, khiến Liễu Triêu Nguyên vui lắm, cuống quít quay người lại.
- Ngươi cẩn thận một chút.
Liễu Tiếu Tiếu có chút lo lắng, bên cạnh Vương Phong có không ít cao thủ, lại nói:
- Còn nữa, ta cứ tùy tiện tìm một chỗ mà chôn là được, ta cần đầu hắn làm gì.
Liễu Triêu Nguyên cười khà khà, liên tục ưng lời, lúc này mới cao hứng rời khỏi.
Mọi người thì đi theo Không Hư Tử trưởng lão vào nhà, lão nhân gia thở dài nói:
- Gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Ngũ Đại Châu nhìn thì hòa bình, các đại tiên môn đều tự chiếm một chỗ, canh giữ một mẫu ba phần đất của nhà mình để lặng lẽ phát triển, trên thực tế là đời này vẫn xuất hiện không ít người có dã tâm, điện chủ Chiến Thần điện chính là một trong số đó.
Cưới Liễu Tiếu Tiếu, đừng nhìn nàng ta chỉ là một người, nhưng thân phận của nàng ta không tầm thường, còn là nhị công chúa của Tần quốc, lại đệ nhị chân truyền của Huyền Cơ môn, chủ ý của Chiến Thần điện không nhỏ, e là muốn trói hai đại tiên môn lên chiến xa của mình.
Về phần chinh phạt ai, rõ ràng, Vạn Kiếm phái quá yếu, yếu đến trong tiên môn nhất lưu có hơn nửa tồn tại là có thể diệt bọn hắn.
Nhưng vấn đề là ở chỗ, bọn họ thật sự rất ngốc nghếch rất ngây thơ, lòng tự tin lại bành trướng vô cùng lợi hại, gây chuyện thị phi khắp nơi.
Nhớ lại năm đó, chưởng môn đời trước của Vạn Kiếm phái hăng hái cỡ nào, thậm chí có thể từ trong tay Huyền Cơ môn trao đổi vị trí tiên môn siêu nhất lưu, nếu hắn vẫn còn thì Vạn Kiếm phái cũng không đến mức như vậy.
Vốn ngũ đại tiên môn là thế chân vạc, thực lực các phương ngang nhau, không ai dám tùy tiện động tới ai, tiên môn nhất lưu đều có liên minh, cũng giao hảo với ngũ đại tiên môn, Tu Chân giới duy trì sự hòa bình dối trá.
Một thế cục yên lành lại bị Huyền Cơ môn quấy rối, tất cả đều đến từ tràng bi kịch đó.
Trận chiến ấy, tinh nhuệ của Huyền Cơ môn chết hết, cao tầng nản lòng thoái chí, lại đụng phải hùng chủ một đời của Vạn Kiếm phái, cho nên mới từ bỏ thân phận ngũ đại tiên môn, bổn ý là muốn phong sơn bế quan chuyên tâm bồi dưỡng đệ tử, đợi tới ngày sau sẽ lại trèo lên hàng ngũ ngũ đại tiên môn, lại không ngờ người tính không bằng trời tính.
Thất mạch các đời đơn truyền, thất mạch đời trước cuối cùng cũng khó địch nổi mệnh số, đều bỏ mạng, Huyền Cơ môn họa vô đơn chí, chỉ có thể lại bồi dưỡng thất mạch truyền nhân mới, tốn bao năm tháng.